Nếu bây giờ: tài sản, sự nghiệp, gia đình, sức khỏe, lý tưởng, danh dự, hay một điều gì đó bạn tin tưởng nhiều năm trời BỊ TƯỚC MẤT, bạn có còn cảm thấy an vui, hạnh phúc không?
Mỗi chúng ta giống như một đứa trẻ mong manh, yếu đuối giữa cuộc đời; ai cũng cần một điểm tựa, một người mẹ để nương vào và dẫn dắt đi đúng đường. Trong cuộc đời đầy những biến động giữa được – mất, buồn – vui, tìm một điểm tựa cho mình vốn chẳng sai, nhưng nó sẽ gây ra sự đau khổ khi ta gửi gắm cuộc đời mình nhầm chỗ.
Một số người tìm cảm giác an toàn trong công việc ổn định, sự tự do tài chính, một gia đình hạnh phúc. Một số khác tìm kiếm sự bình an trong niềm tin tôn giáo, các phương tiện tâm linh... Họ bám vào một điều gì đấy để có điểm tựa trong những lúc yếu lòng, nhưng khi hoàn cảnh đến - lấy đi những thứ này, hoặc ai đó phản biện rằng những niềm tin, quan điểm ấy là sai, thì bên trong họ lại trở nên hoang mang, sợ hãi. Sâu thẳm trong tim, nỗi bất an luôn ở đó, chỉ cần một biến động ngoại cảnh cũng khiến tâm lung lay. Đó là chỉ dấu cho thấy: một người chưa thực sự về Nhà. Một người đang mồ côi tâm linh.
Bạn đang nương tựa vào điều gì?
Điểm tựa ấy có khả năng biến mất không?
Nếu những gì chúng ta bám vào vốn chẳng hề an toàn như đã tưởng, đâu mới là nơi nương tựa đích thực? ”