
Sign up to save your podcasts
Or


Quyền được trầm cảm
Một người gần 30 tuổi như mình, một người từng vui vẻ; chia sẻ, động viên những đứa em về những vấn đề gặp phải trong cuộc sống mà lại có ngày bị trầm cảm, phải thừa nhận với đứa em của mình là mình cảm thấy yếu kém và bất lực trong cuộc sống". Đó là suy nghĩ luôn đeo bám tôi vào thời gian tôi bị trầm cảm năm 2018. Trải qua 4 tháng bị trầm cảm, một ngày nọ, bên trong tôi cảm thấy đã đến lúc trở lại với cuộc sống. Tôi tìm được một công việc và bắt đầu lại cuộc sống của mình. Sau này, khi tôi nghe một người nói chuyện với những bạn trầm cảm, tôi nhận ra phần nào lý do khi xưa đã giúp tôi quay lại với cuộc sống bình thường. Đó là tôi cho phép và chấp nhận mình bị trầm cảm, hay nói cách khác tôi được quyền trầm cảm. Khi tôi nói với người em về việc tôi cảm thấy bế tắc với cuộc sống, mọi thứ ở thế giới bên ngoài với tôi đều xấu xa. Nghĩa là tôi nhìn nhận được vấn đề là mình bị trầm cảm và cho phép mình nói tình trạng của mình cho người khác. Tôi chấp nhận hình tượng của mình trong lòng người khác tuột dốc từ một người đàn ông 27 tuổi, vui vẻ, tích cực xuống một con người bế tắc, co rúm một cách tội nghiệp trong cuộc sống. Một việc chằng ai muốn và chẳng muốn ai biết. Tôi cho phép mình được trầm cảm để tôi được bên cạnh tôi. Khi có phần nào sự chấp nhận đó, tôi bớt phải mất năng lượng tiêu cực cho việc chống lại thực tại rõ ràng là tôi đang bị trầm cảm. Với sự chấp nhận đó, cuộc sống của một người trầm cảm như tôi vẫn là ở trong nhà, ăn rồi ngủ, nhưng mức độ chống đối với việc trầm cảm dần bớt lại. Ngày qua ngày, bên trong tôi dần ổn hơn và đến một ngày, tôi đã bước ra trở lại với cuộc sống và giờ đây ngồi viết những dòng chia sẻ này đến mọi người. Và khi viết những dòng này, tôi cũng mong muốn người thân của những người trầm cảm, hãy cho họ cái quyền được trầm cảm, để quá trình chấp nhận mình của những người trầm cảm được thuận lợi và dễ dàng hơn. Mong những điều tốt đẹp luôn đến với mọi người.
Người chia sẻ: Lê Mạnh Tấn - Nha Trang
#trongsuot #tramcamlamotmonqua
By Trong SuốtQuyền được trầm cảm
Một người gần 30 tuổi như mình, một người từng vui vẻ; chia sẻ, động viên những đứa em về những vấn đề gặp phải trong cuộc sống mà lại có ngày bị trầm cảm, phải thừa nhận với đứa em của mình là mình cảm thấy yếu kém và bất lực trong cuộc sống". Đó là suy nghĩ luôn đeo bám tôi vào thời gian tôi bị trầm cảm năm 2018. Trải qua 4 tháng bị trầm cảm, một ngày nọ, bên trong tôi cảm thấy đã đến lúc trở lại với cuộc sống. Tôi tìm được một công việc và bắt đầu lại cuộc sống của mình. Sau này, khi tôi nghe một người nói chuyện với những bạn trầm cảm, tôi nhận ra phần nào lý do khi xưa đã giúp tôi quay lại với cuộc sống bình thường. Đó là tôi cho phép và chấp nhận mình bị trầm cảm, hay nói cách khác tôi được quyền trầm cảm. Khi tôi nói với người em về việc tôi cảm thấy bế tắc với cuộc sống, mọi thứ ở thế giới bên ngoài với tôi đều xấu xa. Nghĩa là tôi nhìn nhận được vấn đề là mình bị trầm cảm và cho phép mình nói tình trạng của mình cho người khác. Tôi chấp nhận hình tượng của mình trong lòng người khác tuột dốc từ một người đàn ông 27 tuổi, vui vẻ, tích cực xuống một con người bế tắc, co rúm một cách tội nghiệp trong cuộc sống. Một việc chằng ai muốn và chẳng muốn ai biết. Tôi cho phép mình được trầm cảm để tôi được bên cạnh tôi. Khi có phần nào sự chấp nhận đó, tôi bớt phải mất năng lượng tiêu cực cho việc chống lại thực tại rõ ràng là tôi đang bị trầm cảm. Với sự chấp nhận đó, cuộc sống của một người trầm cảm như tôi vẫn là ở trong nhà, ăn rồi ngủ, nhưng mức độ chống đối với việc trầm cảm dần bớt lại. Ngày qua ngày, bên trong tôi dần ổn hơn và đến một ngày, tôi đã bước ra trở lại với cuộc sống và giờ đây ngồi viết những dòng chia sẻ này đến mọi người. Và khi viết những dòng này, tôi cũng mong muốn người thân của những người trầm cảm, hãy cho họ cái quyền được trầm cảm, để quá trình chấp nhận mình của những người trầm cảm được thuận lợi và dễ dàng hơn. Mong những điều tốt đẹp luôn đến với mọi người.
Người chia sẻ: Lê Mạnh Tấn - Nha Trang
#trongsuot #tramcamlamotmonqua