
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: L
Cháu chào chú và gia đình Web5ngay ạ, chúc mọi người có 1 ngày tốt lành ạ!
Cháu đang băn khoăn giữa việc làm freelancer full-time và apply 1 công ty gần nhà ạ.
Freelancer full-time thì cháu vẫn đang tìm kiếm các công việc và kỹ năng của cháu còn yếu để làm nó. Khi đọc JD của họ, cháu phải mất thêm thời gian để tìm hiểu các thông tin rồi mới bắt tay vào làm và sửa. Giờ chưa có việc nên có thời gian là cháu đi chạy grabfood kiếm thêm tiền đóng học, cũng không thấm tháp vào đâu nên cháu áp lực khá nhiều ạ.
Mấy tháng trước cháu có đi làm off full-time TTS Marketing ở 1 công ty lớn xa nhà cũng có số má. Cháu làm được gần 3 tuần thì cháu nghỉ. Mấy ngày đầu cháu bị sốc vì khối lượng công việc lớn. Cháu là kiểu người vô cùng stress khi có deadline nên mỗi khi được giao việc cháu sẽ trằn trọc, từ lúc được giao đến khi làm xong và được feedback tốt. Và khi cứ xong là có việc mới như vậy khiến cháu căng thẳng vô cùng, nó tiếp diễn đến lúc cháu không còn muốn làm nữa. Cháu cảm giác làm nhiều liên tục như vậy thì càng về sau cháu càng làm không tốt ạ. Đến lúc nghỉ việc cháu vẫn còn không tin tại sao tinh thần chịu đựng của cháu lại kém như thế. Vả lại cháu cũng đang học chương trình vừa học vừa làm của bên đại học nữa, việc nhiều khiến cháu khó kiểm soát nổi.
Chỗ làm đó cần chấm vân tay để ra vào, nên lúc cháu muốn ra ngoài đi lại cho thoải mái thì sẽ trừ luôn vào lương nên cháu khá ngại đi ra. Không gian nghỉ ngơi thường các anh chị nhân viên dài hạn dùng nên cháu không dám vào đó tập thể dục này nọ. Tập tại chỗ ngồi cháu cũng ngại vì người đi qua đi lại cũng nhiều, cháu còn ngồi đối diện với phòng họp kính trong nữa ạ. Cháu cố đi ra phòng WC nhiều lần nhất có thể nhưng cũng không thấm tháp lắm. Ngồi nhìn vào máy tính lâu thì cháu hay bị chóng mặt buồn nôn nên lúc ngồi làm ở công ty cháu vô cùng không thoải mái ạ.
Ngoài ra, lúc giao tiếp với nhiều người cháu thấy mình bị mệt vô cùng, nhiều khi nói chuyện xong cháu còn tự hỏi không biết mình có nói gì sai không.
1 phần nhỏ chắc cháu cũng stress vì body với quần áo mình mặc nữa. Cháu chưa kiếm được nhiều tiền mà cháu còn đang tiết kiệm để đóng học nữa nên cháu không dám phung phí tiền vào quần áo. 1 tuần có 2 bộ quần áo sơ mi cũ cháu mặc đi mặc lại suốt, người cháu hơi béo, mặc bị thít vào không thoải mái với không đẹp nữa ạ. Nhìn các chị rồi nhìn lại mình cháu thấy xấu hổ hơi nhiều.
Còn đâu các anh chị chỉ bảo cháu rất tận tình, tốt tính. Chế độ công ty cũng tốt, cháu thấy vấn đề nhiều nhất là từ cháu thôi ạ.
Về công ty nhỏ này thì được cái gần nhà, cháu không phải mất 45' để đến được công ty như trước nữa. Vả lại do trải nghiệm không mấy vui vẻ ở công ty trước nên cháu đang sợ đi làm ở công ty. Cháu sợ mình lại căng thẳng khi ở trong 1 không gian, thời gian bó buộc và kiểm soát các công việc. Nhưng nhìn bạn mình đang chăm chỉ đi làm công ty, tiền thì mình không có mà cứ ở nhà nên cháu cũng bị lo nhiều ạ.
Bố mẹ cũng bận cơm áo gạo tiền nên cháu cũng không muốn phiền nhiều. Chần chừ mãi thì cháu quyết định tâm sự tại đây để nhận được thêm một góc nhìn mới cho đời cháu từ chú ạ.
Cháu cảm ơn chú và mọi người nhiều vì đã dành thời gian đọc sớ của cháu ạ.
Send us a text
NGƯỜI GỬI: L
Cháu chào chú và gia đình Web5ngay ạ, chúc mọi người có 1 ngày tốt lành ạ!
Cháu đang băn khoăn giữa việc làm freelancer full-time và apply 1 công ty gần nhà ạ.
Freelancer full-time thì cháu vẫn đang tìm kiếm các công việc và kỹ năng của cháu còn yếu để làm nó. Khi đọc JD của họ, cháu phải mất thêm thời gian để tìm hiểu các thông tin rồi mới bắt tay vào làm và sửa. Giờ chưa có việc nên có thời gian là cháu đi chạy grabfood kiếm thêm tiền đóng học, cũng không thấm tháp vào đâu nên cháu áp lực khá nhiều ạ.
Mấy tháng trước cháu có đi làm off full-time TTS Marketing ở 1 công ty lớn xa nhà cũng có số má. Cháu làm được gần 3 tuần thì cháu nghỉ. Mấy ngày đầu cháu bị sốc vì khối lượng công việc lớn. Cháu là kiểu người vô cùng stress khi có deadline nên mỗi khi được giao việc cháu sẽ trằn trọc, từ lúc được giao đến khi làm xong và được feedback tốt. Và khi cứ xong là có việc mới như vậy khiến cháu căng thẳng vô cùng, nó tiếp diễn đến lúc cháu không còn muốn làm nữa. Cháu cảm giác làm nhiều liên tục như vậy thì càng về sau cháu càng làm không tốt ạ. Đến lúc nghỉ việc cháu vẫn còn không tin tại sao tinh thần chịu đựng của cháu lại kém như thế. Vả lại cháu cũng đang học chương trình vừa học vừa làm của bên đại học nữa, việc nhiều khiến cháu khó kiểm soát nổi.
Chỗ làm đó cần chấm vân tay để ra vào, nên lúc cháu muốn ra ngoài đi lại cho thoải mái thì sẽ trừ luôn vào lương nên cháu khá ngại đi ra. Không gian nghỉ ngơi thường các anh chị nhân viên dài hạn dùng nên cháu không dám vào đó tập thể dục này nọ. Tập tại chỗ ngồi cháu cũng ngại vì người đi qua đi lại cũng nhiều, cháu còn ngồi đối diện với phòng họp kính trong nữa ạ. Cháu cố đi ra phòng WC nhiều lần nhất có thể nhưng cũng không thấm tháp lắm. Ngồi nhìn vào máy tính lâu thì cháu hay bị chóng mặt buồn nôn nên lúc ngồi làm ở công ty cháu vô cùng không thoải mái ạ.
Ngoài ra, lúc giao tiếp với nhiều người cháu thấy mình bị mệt vô cùng, nhiều khi nói chuyện xong cháu còn tự hỏi không biết mình có nói gì sai không.
1 phần nhỏ chắc cháu cũng stress vì body với quần áo mình mặc nữa. Cháu chưa kiếm được nhiều tiền mà cháu còn đang tiết kiệm để đóng học nữa nên cháu không dám phung phí tiền vào quần áo. 1 tuần có 2 bộ quần áo sơ mi cũ cháu mặc đi mặc lại suốt, người cháu hơi béo, mặc bị thít vào không thoải mái với không đẹp nữa ạ. Nhìn các chị rồi nhìn lại mình cháu thấy xấu hổ hơi nhiều.
Còn đâu các anh chị chỉ bảo cháu rất tận tình, tốt tính. Chế độ công ty cũng tốt, cháu thấy vấn đề nhiều nhất là từ cháu thôi ạ.
Về công ty nhỏ này thì được cái gần nhà, cháu không phải mất 45' để đến được công ty như trước nữa. Vả lại do trải nghiệm không mấy vui vẻ ở công ty trước nên cháu đang sợ đi làm ở công ty. Cháu sợ mình lại căng thẳng khi ở trong 1 không gian, thời gian bó buộc và kiểm soát các công việc. Nhưng nhìn bạn mình đang chăm chỉ đi làm công ty, tiền thì mình không có mà cứ ở nhà nên cháu cũng bị lo nhiều ạ.
Bố mẹ cũng bận cơm áo gạo tiền nên cháu cũng không muốn phiền nhiều. Chần chừ mãi thì cháu quyết định tâm sự tại đây để nhận được thêm một góc nhìn mới cho đời cháu từ chú ạ.
Cháu cảm ơn chú và mọi người nhiều vì đã dành thời gian đọc sớ của cháu ạ.