Send us a text
NGƯỜI GỬI: SoapGun
Kính gửi thầy Web5Ngay!
Em là một người đã theo dõi kênh của thầy từ lâu, đặc biệt là từ những năm cấp 3 đầy thử thách. Năm nay em đang là sinh viên năm hai, ngành Công Nghệ Thông Tin. Hôm nay em viết bức thư này để gửi lời tri ân sâu sắc đến thầy và mong nhận được lời khuyên từ thầy cho hành trình phía trước.
Nhớ lại những ngày mới vào cấp 3, bản thân em hồi đó là một con người thất bại và tệ hại, em có thể bỏ học để dán mắt vào màn hình máy tính để cày game từ ngày này sang ngày khác, về đến nhà thì lại vào lướt tiktok đến 1-2h sáng mới chịu ngủ, chỉ biết sống cho hết ngày. Rồi cho đến một ngày, khi em đang nghe nhạc, cụ thể là bài See you again của Charlie Puth và Wiz Khalifa, có một đoạn lyrics như thế này:
"'Bout another path, I know we loved to hit the road and laugh
But somethin' told me that it wouldn't last
Had to switch up, look at things different, see the bigger picture
Those were the days, hard work forever pays
Now I see you in a better place."
Nội dung của nó nôm na là các cuộc chơi dù vui đến mấy thì cũng phải tàn, nó sẽ không phải là những điều tồn tại lâu trong cuộc đời chúng ta, phải nhìn vào một "Bức tranh lớn hơn", có ước mơ, và những tháng ngày làm việc chăm chỉ sẽ được đền đáp một cách xứng đáng. Khi nghe đến đây, em như tỉnh ngộ, tự hỏi ước mơ của bản thân mình là gì? Tại sao cuộc sống của mình lại ra nông nỗi này? Và rồi em bắt đầu làm những thứ có ích cho bản thân mình như là đọc sách, luyện tập thể thao,... Ban đầu em cũng chỉ có vài quyển sách để đọc, và khi rảnh thì em lại nghe tóm tắt sách.
Thế rồi một ngày nọ khi đang tìm một video tóm tắt sách để nghe trong lúc làm việc nhà thì em đã tìm được một tập tri kỉ cảm xúc của thầy, và rồi từ đó em biết đến thầy. Và khi lên lớp 11 thì em đã áp dụng rất nhiều thứ mà thầy dạy trong video của thầy, như trong video: "Cách thiệt giỏi thứ gì đó", và còn một khái niệm gì đó mà em nhớ không nhầm thì thầy gọi là khoảng thời gian "sương mù", là quãng thời gian mà bạn chỉ làm mà không thấy được kết quả đâu, chỉ biết cắm đầu mà làm thôi, và đúng là em đã trải qua quãng thời gian mù đó, em có học tập chăm chỉ, áp dụng những bài học của thầy, và thực sự là cũng không thấy có kết quả gì, nhưng bằng sự kiên trì thì sau cả năm lớp 11 thì kết quả học tập của em đã từ học sinh yếu nhất của lớp lên học sinh nằm trong top 10 của lớp. Và em cảm thấy đó là quãng thời gian đáng nhớ nhất trong đời học sinh của em, và khi lên 12 em đã vùi đầu vào sách vở, cố gắng để vào được đại học, và phần vì may mắn, phần vì nỗ lực, từ một cậu học sinh học yếu nhất lớp thì cậu đã nỗ lực hết mình và vào được đại học. Phải nói là em vô cùng cảm ơn thầy vì đã cứu em ra khỏi quãng thời gian đen tối nhất đời và cũng đã kiến tạo nên khoảng thời gian đẹp và đáng nhớ nhất đời em. Thực sự em rất cảm ơn Thầy.
Hiện tại, như đã nói ở trên, em đang là cậu sinh viên năm hai vẫn đang bon chen trên thủ đô, sống hết mình với ước mơ mà đã nhen nhóm trong em qua giai đoạn gian khó thời Cấp 3, giấc mơ đó là được đi du học trên đất Mỹ vào một ngày không xa! Những bài học từ thầy không chỉ giúp em cải thiện cuộc sống mà còn định hình tư duy và mục tiêu của em. Và em đã lập một kế hoạch cụ thể cho tương lai. Cụ thể là:
+) IELTS 8.0
+) Tiết kiệm tiền và tìm kiếm học bổng
+) Nâng cao kĩ năng chuyên môn
Tuy nhiên em thấy, con đường phía trước nó không chỉ dài mà còn rất nhiều chông gai, hiện tại cuộc sống của em dường như có rất nhiều thứ phải lo, như chuyện đi làm thêm, học trên trường, và đủ chuyện