
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Đứa con tội lỗi chiến đấu để trở về cùng cha
Em chào thầy và các anh chị trong nhóm ạ. Đây là tâm sự thứ hai của em, tâm sự đầu tiên của em đã được thầy phản hồi ngày 12/7/2023.Hôm nay gửi lại tâm sự em muốn kể lại chi tiết hơn về câu chuyện của mình và những thay đổi của em sau khi được thầy duyệt bài tâm sự để xin thêm lời khuyên từ anh chị và thầy.
Em là người công giáo,sinh ra ở Thanh Hóa trong gia đình 5 anh em, em là anh cả,nhà em làm nông.Từ nhỏ em là một đứa nhỏ ham chơi,lười,hơi ít tụ tập bạn bè,hay suy diễn lung tung, hay ảo tưởng mình là siêu nhân này nọ(thầy và anh chị đừng cười em ạ😅).
Mọi chuyện thay đổi khi em học lớp 9,em có yêu đơn phương một bạn nữ cùng tuổi và có ý định đi tu.Bạn ấy rất dễ thương, hiền lành, hòa đồng, tốt bụng,thánh thiện.Và vì bạn ấy có ý định đi tu nên không muốn yêu đương(giờ bạn ấy đang ở nhà dòng).
Em biết thế nên chỉ yêu đơn phương,em yêu và ngưỡng mộ cách sống của bạn ấy nên quyết định thay đổi để trở nên giống bạn ấy.Em dần trở nên chịu khó,dễ thương,hòa đồng giống bạn ấy nên khi lên lớp 10 mọi người trong lớp mới và cô rất quý em,học tập em cũng được ở mức khá.
Qúa trình ấy được khoảng 1 năm cho đến khi giữa lớp 10, vì học khác lớp với bạn ấy nên em đã yêu một người khác trong lớp(tuổi trẻ thầy ạ😅) và dịch tới.Vì ở nhà không mấy tháng liền và vì em đã yêu người khác,mất đi mục tiêu thay đổi nên em buông thả,mới có smartphone với bản tính ham chơi em chơi điện thoại cả ngày,quên ăn quên ngủ,đôi khi không quan tâm tới bố mẹ,em còn bị nghiện quay tay nữa (đây là điều em ghét và không chấp nhận được nhất ở bản thân😔).Em có cố gắng để thoát khỏi tình trạng này nhưng không được,học xong em vào Sài Gòn học IT ở một trường cao đẳng,em được một người chú họ hành xa làm leader mảng IT giúp đỡ, ở cùng chú, có áp lực của chú nên em kiên trì được lâu hơn, sau 1 năm học chú em có cho em đi làm thêm ở công ty chú lương 1tr5 một tháng nhưng từ đấy đến bây giờ lương vẫn chưa lên.
Niềm tin của em vào đời sau rất lớn, tháng 2 năm 2017 hồi em còn là giúp lễ cho nhà thờ em đã nhìn thấy tượng đức mẹ chảy nước mắt,cha quản xứ đã đã lắp camera và đưa nước mắt ra hội thánh,dù chưa được hội thánh công nhận là phép lạ nhưng em vẫn rất tin.Chính vì vậy ước mơ lớn nhất của em là sống đẹp lòng Thiên Chúa, trở thành nhân chứng cho ngài bằng đời sống của mình.Nhưng nhìn lại thực tế em thấy vọng lắm, trong những năm còn là học sinh em cũng đã cố gắng rất nhiều nhưng chỉ được vài ngày là em không chịu đựng được nữa,sau vài ngày quay trở về với những thói quen cũ em lại cảm thấy tội lỗi rất nhiều và không thể chấp nhận được,em lại hừng hực khí thế cố gắng và rồi...
Từ khi em được duyệt bài viết em cũng ý thức được mình quá kì vọng nên mới có triệu chứng ấy. Nhưng khi nghĩ lại về khao khát sống đẹp lòng Chúa của em và thực tế cuộc sống của em hiện tại em không thể chịu được, mỗi lần nghĩ đến em đểu ứa nước mắt.Em giống như nhân vật Trương Ba trong truyện "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" vậy, không thể điều khiển được chính mình, đêm về em thường xuyên mất ngủ, một phần vì muốn dậy chơi game nhưng không được, một phần vì cảm thấy bản thân mình quá vô dụng, mỗi đêm em thường không ngủ đủ 6 tiếng,có đêm không chịu được thức trắng chơi game.Sau những năm tháng sống không lành mạnh, những công việc cơ bản nhất như tự lo cho mình, nhớ một con đường,hòa đồng với bạn bè,đi chơi,nấu ăn,giặt quần áo đều rất khó khăn với em .Khi đi chơi em cũng không cảm thấy vui vẻ.Những triệu chứng của em giờ đỡ hơn trước nhờ em ngủ đủ,tập suy nghĩ đúng đắn hơn, rằng mình không vô dụng chỉ là mình đang phát triển, cứ từ từ, tập chạy bộ (được khoảng 2 tháng nay mỗi ngày 4 cây), tập đọc sách(mới được hai tuần ạ),tập g
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Đứa con tội lỗi chiến đấu để trở về cùng cha
Em chào thầy và các anh chị trong nhóm ạ. Đây là tâm sự thứ hai của em, tâm sự đầu tiên của em đã được thầy phản hồi ngày 12/7/2023.Hôm nay gửi lại tâm sự em muốn kể lại chi tiết hơn về câu chuyện của mình và những thay đổi của em sau khi được thầy duyệt bài tâm sự để xin thêm lời khuyên từ anh chị và thầy.
Em là người công giáo,sinh ra ở Thanh Hóa trong gia đình 5 anh em, em là anh cả,nhà em làm nông.Từ nhỏ em là một đứa nhỏ ham chơi,lười,hơi ít tụ tập bạn bè,hay suy diễn lung tung, hay ảo tưởng mình là siêu nhân này nọ(thầy và anh chị đừng cười em ạ😅).
Mọi chuyện thay đổi khi em học lớp 9,em có yêu đơn phương một bạn nữ cùng tuổi và có ý định đi tu.Bạn ấy rất dễ thương, hiền lành, hòa đồng, tốt bụng,thánh thiện.Và vì bạn ấy có ý định đi tu nên không muốn yêu đương(giờ bạn ấy đang ở nhà dòng).
Em biết thế nên chỉ yêu đơn phương,em yêu và ngưỡng mộ cách sống của bạn ấy nên quyết định thay đổi để trở nên giống bạn ấy.Em dần trở nên chịu khó,dễ thương,hòa đồng giống bạn ấy nên khi lên lớp 10 mọi người trong lớp mới và cô rất quý em,học tập em cũng được ở mức khá.
Qúa trình ấy được khoảng 1 năm cho đến khi giữa lớp 10, vì học khác lớp với bạn ấy nên em đã yêu một người khác trong lớp(tuổi trẻ thầy ạ😅) và dịch tới.Vì ở nhà không mấy tháng liền và vì em đã yêu người khác,mất đi mục tiêu thay đổi nên em buông thả,mới có smartphone với bản tính ham chơi em chơi điện thoại cả ngày,quên ăn quên ngủ,đôi khi không quan tâm tới bố mẹ,em còn bị nghiện quay tay nữa (đây là điều em ghét và không chấp nhận được nhất ở bản thân😔).Em có cố gắng để thoát khỏi tình trạng này nhưng không được,học xong em vào Sài Gòn học IT ở một trường cao đẳng,em được một người chú họ hành xa làm leader mảng IT giúp đỡ, ở cùng chú, có áp lực của chú nên em kiên trì được lâu hơn, sau 1 năm học chú em có cho em đi làm thêm ở công ty chú lương 1tr5 một tháng nhưng từ đấy đến bây giờ lương vẫn chưa lên.
Niềm tin của em vào đời sau rất lớn, tháng 2 năm 2017 hồi em còn là giúp lễ cho nhà thờ em đã nhìn thấy tượng đức mẹ chảy nước mắt,cha quản xứ đã đã lắp camera và đưa nước mắt ra hội thánh,dù chưa được hội thánh công nhận là phép lạ nhưng em vẫn rất tin.Chính vì vậy ước mơ lớn nhất của em là sống đẹp lòng Thiên Chúa, trở thành nhân chứng cho ngài bằng đời sống của mình.Nhưng nhìn lại thực tế em thấy vọng lắm, trong những năm còn là học sinh em cũng đã cố gắng rất nhiều nhưng chỉ được vài ngày là em không chịu đựng được nữa,sau vài ngày quay trở về với những thói quen cũ em lại cảm thấy tội lỗi rất nhiều và không thể chấp nhận được,em lại hừng hực khí thế cố gắng và rồi...
Từ khi em được duyệt bài viết em cũng ý thức được mình quá kì vọng nên mới có triệu chứng ấy. Nhưng khi nghĩ lại về khao khát sống đẹp lòng Chúa của em và thực tế cuộc sống của em hiện tại em không thể chịu được, mỗi lần nghĩ đến em đểu ứa nước mắt.Em giống như nhân vật Trương Ba trong truyện "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" vậy, không thể điều khiển được chính mình, đêm về em thường xuyên mất ngủ, một phần vì muốn dậy chơi game nhưng không được, một phần vì cảm thấy bản thân mình quá vô dụng, mỗi đêm em thường không ngủ đủ 6 tiếng,có đêm không chịu được thức trắng chơi game.Sau những năm tháng sống không lành mạnh, những công việc cơ bản nhất như tự lo cho mình, nhớ một con đường,hòa đồng với bạn bè,đi chơi,nấu ăn,giặt quần áo đều rất khó khăn với em .Khi đi chơi em cũng không cảm thấy vui vẻ.Những triệu chứng của em giờ đỡ hơn trước nhờ em ngủ đủ,tập suy nghĩ đúng đắn hơn, rằng mình không vô dụng chỉ là mình đang phát triển, cứ từ từ, tập chạy bộ (được khoảng 2 tháng nay mỗi ngày 4 cây), tập đọc sách(mới được hai tuần ạ),tập g