
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Gió
Lời đầu tiên e xin gửi lời chào, lời chúc sức khỏe đến thầy và mọi người. Em đã xem và theo dõi thầy từ lâu, em rất thích năng lượng và cách làm của thầy, rất đặc biệt và khác với số đông.
Không biết ở đây có nhiều người bị đối xử bất công và thiên vị trong gia đình không ạ?
Hiện tại em đã có gia đình và hiện đang sống cùng bố mẹ em. Em là một người lành tính và hơi hời hợt với mọi chuyện xung quanh, em ít khi để ý hoặc để tâm quá nhiều. Tính cách đó đã theo cùng em từ nhỏ và em nghĩ e bị ảnh hưởng đến bố em. Em không thích tính cách đó, em rất muốn thay đổi nó, nhưng rất khó. Em cố gắng thay đổi nhưng nó vẫn còn hiện diện trong em. Vợ em là một người đối lập với em, rất kỹ tính và rất hay để ý mọi việc xung quanh một cách chi tiết.
Em nhận ra sự bất công và thiên vị đó trong thời gian em trưởng thành và lập nghiệp. Trong thời gian đó nhiều lần em cần sự giúp đỡ hỗ trợ từ gia đình về công việc nhưng điều nhận lại sự từ chối và can ngăn. Bày tỏ chia sẽ kế hoạch phát triển cũng bị gạt bỏ, xin hỗ trợ tài chính(không nhiều) nhưng không được. Em hiểu là thế hệ bố mẹ em là lao động cơ bản nên không không chấp nhận được nhưng tư duy quá khác mình. Em nghĩ chí ít cũng nên lắng nghe và tìm hiểu với những chia sẽ của em, nhưng chuyện đó không xãy ra.
Thời gian gần đây em có hơi khó khăn về kinh tế do đầu tư thua lổ, cũng có chia sẽ với bố mẹ để phần nào có được sự cảm thông chứ em không mong bố mẹ phải gánh giúp em. Qua sự thông cảm đó em chỉ xin hỗ trợ giúp em mở rộng phát triển công việc. Và có hứa và như thường lệ đến bây giờ vẫn không xãy ra, thậm chí hỏi thăm an ủi sau đó cũng không có.
Điều bất công là bố mẹ em lại đáp ứng vô điều kiện cho đứa em gái. Em không hiểu với mục đích phát triển lại không được ủng hộ. Ngoài ra còn nhiều hành động cử chỉ khác cho thấy sự ưu ái cho em gái em và chút bất công về phía vợ chồng em.
Mọi chuyện xảy ra không quá rõ ràng, thái độ hay cữ chỉ không phải quá thể hiện gay gắt. Và với tính cách của em càng khó để nhận ra hoặc em không nghĩ nó nghiêm trọng. Cho tới khi vợ em đưa ra những dẫn chứng, những cử chỉ, phân tích mọi thứ thì em mới nhận ra nó. Hai vợ chồng thường hay xung đột về vấn đề đó, vợ em không chịu được sự bất công còn em thì chưa đủ tinh ý để nhận ra những cử chỉ nhỏ hoặc đủ “dữ” để nói lên tiếng nói của mình về sự việc.
Vợ em không chịu được nhưng vẫn chịu đựng sự việc và em thì có phần “ung dung tự tại” nhưng thực ra em đang cố gắng thay đổi. Thế là mọi chuyện cứ tích tụ, mâu thuẩn càng ngày càng lớn, sau mỗi sự việc như vậy vợ em càng khóc nhiều hơn. Em hiểu cảm giác của vợ em, khi đi làm dâu ở một gia đình là còn bị cảm giác bất công thì rất tủi thân.
Em bây giờ cũng đang mất phương chưa biết làm thế nào để trọn cả đôi đường. Em cũng đang cố gắng để thay đổi ban thân dù rất khó.
Và đó là tâm sự của em, cám ơn thầy và mọi người đã lắng nghe.
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Gió
Lời đầu tiên e xin gửi lời chào, lời chúc sức khỏe đến thầy và mọi người. Em đã xem và theo dõi thầy từ lâu, em rất thích năng lượng và cách làm của thầy, rất đặc biệt và khác với số đông.
Không biết ở đây có nhiều người bị đối xử bất công và thiên vị trong gia đình không ạ?
Hiện tại em đã có gia đình và hiện đang sống cùng bố mẹ em. Em là một người lành tính và hơi hời hợt với mọi chuyện xung quanh, em ít khi để ý hoặc để tâm quá nhiều. Tính cách đó đã theo cùng em từ nhỏ và em nghĩ e bị ảnh hưởng đến bố em. Em không thích tính cách đó, em rất muốn thay đổi nó, nhưng rất khó. Em cố gắng thay đổi nhưng nó vẫn còn hiện diện trong em. Vợ em là một người đối lập với em, rất kỹ tính và rất hay để ý mọi việc xung quanh một cách chi tiết.
Em nhận ra sự bất công và thiên vị đó trong thời gian em trưởng thành và lập nghiệp. Trong thời gian đó nhiều lần em cần sự giúp đỡ hỗ trợ từ gia đình về công việc nhưng điều nhận lại sự từ chối và can ngăn. Bày tỏ chia sẽ kế hoạch phát triển cũng bị gạt bỏ, xin hỗ trợ tài chính(không nhiều) nhưng không được. Em hiểu là thế hệ bố mẹ em là lao động cơ bản nên không không chấp nhận được nhưng tư duy quá khác mình. Em nghĩ chí ít cũng nên lắng nghe và tìm hiểu với những chia sẽ của em, nhưng chuyện đó không xãy ra.
Thời gian gần đây em có hơi khó khăn về kinh tế do đầu tư thua lổ, cũng có chia sẽ với bố mẹ để phần nào có được sự cảm thông chứ em không mong bố mẹ phải gánh giúp em. Qua sự thông cảm đó em chỉ xin hỗ trợ giúp em mở rộng phát triển công việc. Và có hứa và như thường lệ đến bây giờ vẫn không xãy ra, thậm chí hỏi thăm an ủi sau đó cũng không có.
Điều bất công là bố mẹ em lại đáp ứng vô điều kiện cho đứa em gái. Em không hiểu với mục đích phát triển lại không được ủng hộ. Ngoài ra còn nhiều hành động cử chỉ khác cho thấy sự ưu ái cho em gái em và chút bất công về phía vợ chồng em.
Mọi chuyện xảy ra không quá rõ ràng, thái độ hay cữ chỉ không phải quá thể hiện gay gắt. Và với tính cách của em càng khó để nhận ra hoặc em không nghĩ nó nghiêm trọng. Cho tới khi vợ em đưa ra những dẫn chứng, những cử chỉ, phân tích mọi thứ thì em mới nhận ra nó. Hai vợ chồng thường hay xung đột về vấn đề đó, vợ em không chịu được sự bất công còn em thì chưa đủ tinh ý để nhận ra những cử chỉ nhỏ hoặc đủ “dữ” để nói lên tiếng nói của mình về sự việc.
Vợ em không chịu được nhưng vẫn chịu đựng sự việc và em thì có phần “ung dung tự tại” nhưng thực ra em đang cố gắng thay đổi. Thế là mọi chuyện cứ tích tụ, mâu thuẩn càng ngày càng lớn, sau mỗi sự việc như vậy vợ em càng khóc nhiều hơn. Em hiểu cảm giác của vợ em, khi đi làm dâu ở một gia đình là còn bị cảm giác bất công thì rất tủi thân.
Em bây giờ cũng đang mất phương chưa biết làm thế nào để trọn cả đôi đường. Em cũng đang cố gắng để thay đổi ban thân dù rất khó.
Và đó là tâm sự của em, cám ơn thầy và mọi người đã lắng nghe.