
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Su Hào 2k2
3 năm ăn học, ngồi lại có chút nghĩ.
Bước chân vào Sài Gòn với sự “hồn nhiên”, đi ra khỏi vùng an toàn.
Có lúc vui, buồn, phấn khích và cả những lúc hỗn loạn.
Có lúc thấy mình thật tốt, mà đôi khi thấy mình ngu dốt.
Có lúc là sự thể hiện, hơn thua, đúng sai.
Có lúc trách nhiệm, nhiều lúc “vô trách nhiệm bỏ m.. 😜”.
Có lúc là sự xứng đáng, nhưng nhiều lúc thật tham lam. Nhiều khi mình cố tình hoặc có thể là vô tình, nhận về những thứ mà bản thân không xứng đáng để có.
Bây giờ và tương lai, biết mình thiếu sót hay cả những điều tốt, thì cũng đâu có nghĩa là mình sẽ… vậy mới là cuộc sống. Suy nghĩ của mình nó thay đổi từng phút, đúng thật!
Muốn tự do thì phải tự lo, chưa tự lo được cho mình thì nghĩ gì đến tự do. Ngược lại, tự do đâu chỉ mỗi tự lo.
-
Dạ cháu chào cô/chú/anh/chị và mọi người, cháu chào chú Web5ngay ạ.
Cả nhà vừa đọc qua dòng suy nghĩ của cháu khi cầm tấm bằng tốt nghiệp gần một năm về trước.
Đó là những cảm xúc, suy nghĩ thật nhất của cháu lúc đó. Tự nhiên hôm nay đọc lại thấy buồn cười, và cháu muốn chia sẻ với mọi người.
Hơn một năm bươn trải không biết bao nhiêu nghề (học ô tô ra mà không theo nghề), tiếp xúc với nhiều thành phần xã hội. Cảm thấy mình sai cũng nhiều, học được cũng không ít, nhưng chưa bao giờ làm gì sai trái hổ thẹn.
Nhà nghèo nên không cho phép bản thân ăn bám quá lâu, nên cái thời sinh viên cháu cũng phụ ba mẹ đỡ lo tiền cho cháu nhiều lắm (học kỳ nào cũng được học bổng, được trường hỗ trợ tiền làm bên đoàn nữa nên là đóng học phí còn dư tiền luôn. Có học kỳ cuối là không được học bổng.). Thấy cũng vui, hihi.
Từ lúc ra trường có thể tự nuôi thân, giúp đỡ họ hàng và gia đình về vấn đề tiền bạc những lúc khó khăn (cậu mợ khó khăn cháu gửi vài chục hỗ trợ, ba mẹ kẹt cũng gửi vài chục.).
Công việc hiện tại thì cũng chưa ổn định đâu, nhưng mà cháu sẽ cố gắng. Cháu cũng lười lắm, bởi ta nói, đã dốt mà còn lười nữa. Nhưng được cái cháu quản lý tài chính cá nhân cũng tạm, nên cũng cân đối được nhiều cái.
Còn nhiều suy nghĩ trong đầu...
Mà viết cũng dài rồi, thui lần khác lại chia sẻ với cả nhà mình ạ. Cháu còn phải học nhiều lắm!
Con cảm ơn ba mẹ, con yêu ba mẹ.
Cháu cảm ơn mọi người đã đọc ạ.
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Su Hào 2k2
3 năm ăn học, ngồi lại có chút nghĩ.
Bước chân vào Sài Gòn với sự “hồn nhiên”, đi ra khỏi vùng an toàn.
Có lúc vui, buồn, phấn khích và cả những lúc hỗn loạn.
Có lúc thấy mình thật tốt, mà đôi khi thấy mình ngu dốt.
Có lúc là sự thể hiện, hơn thua, đúng sai.
Có lúc trách nhiệm, nhiều lúc “vô trách nhiệm bỏ m.. 😜”.
Có lúc là sự xứng đáng, nhưng nhiều lúc thật tham lam. Nhiều khi mình cố tình hoặc có thể là vô tình, nhận về những thứ mà bản thân không xứng đáng để có.
Bây giờ và tương lai, biết mình thiếu sót hay cả những điều tốt, thì cũng đâu có nghĩa là mình sẽ… vậy mới là cuộc sống. Suy nghĩ của mình nó thay đổi từng phút, đúng thật!
Muốn tự do thì phải tự lo, chưa tự lo được cho mình thì nghĩ gì đến tự do. Ngược lại, tự do đâu chỉ mỗi tự lo.
-
Dạ cháu chào cô/chú/anh/chị và mọi người, cháu chào chú Web5ngay ạ.
Cả nhà vừa đọc qua dòng suy nghĩ của cháu khi cầm tấm bằng tốt nghiệp gần một năm về trước.
Đó là những cảm xúc, suy nghĩ thật nhất của cháu lúc đó. Tự nhiên hôm nay đọc lại thấy buồn cười, và cháu muốn chia sẻ với mọi người.
Hơn một năm bươn trải không biết bao nhiêu nghề (học ô tô ra mà không theo nghề), tiếp xúc với nhiều thành phần xã hội. Cảm thấy mình sai cũng nhiều, học được cũng không ít, nhưng chưa bao giờ làm gì sai trái hổ thẹn.
Nhà nghèo nên không cho phép bản thân ăn bám quá lâu, nên cái thời sinh viên cháu cũng phụ ba mẹ đỡ lo tiền cho cháu nhiều lắm (học kỳ nào cũng được học bổng, được trường hỗ trợ tiền làm bên đoàn nữa nên là đóng học phí còn dư tiền luôn. Có học kỳ cuối là không được học bổng.). Thấy cũng vui, hihi.
Từ lúc ra trường có thể tự nuôi thân, giúp đỡ họ hàng và gia đình về vấn đề tiền bạc những lúc khó khăn (cậu mợ khó khăn cháu gửi vài chục hỗ trợ, ba mẹ kẹt cũng gửi vài chục.).
Công việc hiện tại thì cũng chưa ổn định đâu, nhưng mà cháu sẽ cố gắng. Cháu cũng lười lắm, bởi ta nói, đã dốt mà còn lười nữa. Nhưng được cái cháu quản lý tài chính cá nhân cũng tạm, nên cũng cân đối được nhiều cái.
Còn nhiều suy nghĩ trong đầu...
Mà viết cũng dài rồi, thui lần khác lại chia sẻ với cả nhà mình ạ. Cháu còn phải học nhiều lắm!
Con cảm ơn ba mẹ, con yêu ba mẹ.
Cháu cảm ơn mọi người đã đọc ạ.