
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Meowww
Sài Gòn chào Thầy nhennnnnnnnn
Lần này, cho phép em hỏi thăm chút xíu về kinh nghiệm đi viện của Thầy và cách để biết bác sĩ nào phù hợp với mình ạ. Liệu có kiểu bs sẵn sàng lắng nghe bệnh nhân hết lòng hay không hả Thầy?
Em nhớ hong nhầm Thầy từng kể là hồi Thầy mắc bệnh thì phải gặp tới vị bác sĩ thứ tư mới cảm thấy ổn. Ummmmm chuyện bệnh của em tới thời điểm này thì cũng k còn quá hoang mang đâu nhưng nhớ lại lúc mới bắt đầu thì thật sự là hoảng loạn đó ạ.
Em bị đau vùng bụng phải ngay vị trí ruột thừa nhưng hong phải đau ruột thừa. Đầu tiên em đi bv gần nhà vì có bhyt và em hong chịu được việc cả quá trình hỏi bệnh lẫn kê thuốc kéo dài k quá 2p, thuốc em uống có vẻ k có tác dụng vì em vẫn đau. Em tiếp tục tìm đến bv ĐHYD vì nghe nói khoa tiêu hoá ở đó tốt, xếp hàng từ sáng sớm đến giữa trưa vào khám r nội soi dạ dày chiều lấy kết quả. Em nhận được thái độ của bs là "em nói nhiều quá, tui k có thời gian mà nghe đâu" và kê thuốc cho em sau khi có kết quả nội soi. Sau 10 ngày thuốc em vẫn k dứt việc bị đau và em càng hoảng hơn vì k biết cơ thể mình bị gì. Mẹ thấy vậy còn đưa em qua 1 bv khác để khám phụ khoa vì đau gần khu vực đó.
Em tiếp tục lo lắng đến mức nội soi cả đại tràng dù em rất sợ. Trong cơn hoảng loạn vì không được bs lắng nghe, không ai giải thích nguyên nhân của cơn đau em đã chật vật lên Gg xem đánh giá của các phòng khám tư và đành thử vì đang mất phương hướng. Từ đó đến nay cũng hơn 4 tháng điều trị kèm chế độ kiêng khem khắt khe em đã ổn hơn nhiều rồi ạ, bs tư này bảo bệnh của em cần người điều trị có kinh nghiệm.
Sau đó, em vì muốn tốt cho sức khoẻ mà lao vào tìm các thông tin về dinh dưỡng và lại bị dẫn dắt. Quá nhiều phương pháp và chế độ ăn khác nhau như ăn thô, thực dưỡng... và khi vào xem những chia sẻ từ thành viên trong cộng đồng đó em lại càng hoảng hơn. Có thời gian em ăn gì cũng thấy dơ, ăn gì cũng cảm thấy mình ăn không đúng, nói chung là sa đà vào thông tin đến mức người nhà bảo nhìn em giống đang theo một giáo phái nào đó vì trông lúc nào cũng thất thần. À, tuy em là sv học về Tâm Lý Học nhưng lúc bản thân đụng chuyện em lại chẳng thể xài được kiến thức nào để cứu mình ra khỏi mớ hỗn độn đó.
Dạo này em đong nước vào chai để căn lượng nước nạp vào mỗi ngày, tuần cũng cố tập td chút ít, ngủ sớm hơn và dậy sớm hơn. Duy nhất chuyện ăn uống đúng cách và trở nên vui vẻ em vẫn chưa biết bắt đầu như thế nào.
Waaaaaa nhìn lại định hỏi chút xíu mà viết nhiều quá òi ^°~°^. Xin cảm ơn Thầy đã dành thời gian cho em và thương chúc Thầy cũng như quý bạn đọc vui-khoẻ ạ. Xét cho cùng đợt bệnh này em cảm thấy được nhiều hơn là mất vì em đã có bài học là sức khoẻ không tự nhiên mà có sẵn được.
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Meowww
Sài Gòn chào Thầy nhennnnnnnnn
Lần này, cho phép em hỏi thăm chút xíu về kinh nghiệm đi viện của Thầy và cách để biết bác sĩ nào phù hợp với mình ạ. Liệu có kiểu bs sẵn sàng lắng nghe bệnh nhân hết lòng hay không hả Thầy?
Em nhớ hong nhầm Thầy từng kể là hồi Thầy mắc bệnh thì phải gặp tới vị bác sĩ thứ tư mới cảm thấy ổn. Ummmmm chuyện bệnh của em tới thời điểm này thì cũng k còn quá hoang mang đâu nhưng nhớ lại lúc mới bắt đầu thì thật sự là hoảng loạn đó ạ.
Em bị đau vùng bụng phải ngay vị trí ruột thừa nhưng hong phải đau ruột thừa. Đầu tiên em đi bv gần nhà vì có bhyt và em hong chịu được việc cả quá trình hỏi bệnh lẫn kê thuốc kéo dài k quá 2p, thuốc em uống có vẻ k có tác dụng vì em vẫn đau. Em tiếp tục tìm đến bv ĐHYD vì nghe nói khoa tiêu hoá ở đó tốt, xếp hàng từ sáng sớm đến giữa trưa vào khám r nội soi dạ dày chiều lấy kết quả. Em nhận được thái độ của bs là "em nói nhiều quá, tui k có thời gian mà nghe đâu" và kê thuốc cho em sau khi có kết quả nội soi. Sau 10 ngày thuốc em vẫn k dứt việc bị đau và em càng hoảng hơn vì k biết cơ thể mình bị gì. Mẹ thấy vậy còn đưa em qua 1 bv khác để khám phụ khoa vì đau gần khu vực đó.
Em tiếp tục lo lắng đến mức nội soi cả đại tràng dù em rất sợ. Trong cơn hoảng loạn vì không được bs lắng nghe, không ai giải thích nguyên nhân của cơn đau em đã chật vật lên Gg xem đánh giá của các phòng khám tư và đành thử vì đang mất phương hướng. Từ đó đến nay cũng hơn 4 tháng điều trị kèm chế độ kiêng khem khắt khe em đã ổn hơn nhiều rồi ạ, bs tư này bảo bệnh của em cần người điều trị có kinh nghiệm.
Sau đó, em vì muốn tốt cho sức khoẻ mà lao vào tìm các thông tin về dinh dưỡng và lại bị dẫn dắt. Quá nhiều phương pháp và chế độ ăn khác nhau như ăn thô, thực dưỡng... và khi vào xem những chia sẻ từ thành viên trong cộng đồng đó em lại càng hoảng hơn. Có thời gian em ăn gì cũng thấy dơ, ăn gì cũng cảm thấy mình ăn không đúng, nói chung là sa đà vào thông tin đến mức người nhà bảo nhìn em giống đang theo một giáo phái nào đó vì trông lúc nào cũng thất thần. À, tuy em là sv học về Tâm Lý Học nhưng lúc bản thân đụng chuyện em lại chẳng thể xài được kiến thức nào để cứu mình ra khỏi mớ hỗn độn đó.
Dạo này em đong nước vào chai để căn lượng nước nạp vào mỗi ngày, tuần cũng cố tập td chút ít, ngủ sớm hơn và dậy sớm hơn. Duy nhất chuyện ăn uống đúng cách và trở nên vui vẻ em vẫn chưa biết bắt đầu như thế nào.
Waaaaaa nhìn lại định hỏi chút xíu mà viết nhiều quá òi ^°~°^. Xin cảm ơn Thầy đã dành thời gian cho em và thương chúc Thầy cũng như quý bạn đọc vui-khoẻ ạ. Xét cho cùng đợt bệnh này em cảm thấy được nhiều hơn là mất vì em đã có bài học là sức khoẻ không tự nhiên mà có sẵn được.