
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Mỹ Mỹ
Em chào thầy Năm,
E tên Mỹ, năm nay em 28 tuổi rồi, hiện đang sinh sống tại nước ngoài và là sinh viên kiến trúc năm cuối. Về bản thân em, em đã tự lập từ năm 18 tuổi, và mua được một căn nhà nhỏ năm 22 tuổi. Hiện giờ cũng có thể được xem là ổn định. Tất cả mọi người nhìn từ bề ngoài vào thì khen em giỏi, kiên định, lạc quan, yêu đời và biết cố gắng.
Nhưng sâu bên trong bản thân, em biết là mình luôn có một vấn đề về cảm xúc của em thực sự không ổn định. Em không hiểu sao lúc nào bên trong thâm tâm của em cũng có một cái gì đó rất trầm và nặng nề, nó luôn kéo em chùn xuống.
Vì do cảm xúc bất ổn lúc vui thì cực kì vui, lúc buồn thì cực kì buồn. Những lúc vui thì em nói rất nhiều, không kịp điều khiển lời nói, nhiều khi em nói ra xong, 15s sau em đã biết mình lỡ lời rồi.
Còn những lúc cảm xúc trầm lắng, em im lăng không nói một câu nào với mng luôn, làm cho cảm giác xung quanh mng không phải biết ứng xử làm sao... Em biết như vậy là không tốt nhưng những lúc bị như vậy em chỉ sợ mình mở miệng ra sẽ không kiềm chế được mà nói năng tiêu cực. Vấn đề này làm ảnh hưởng khá nhiều đến công việc thiết kế của em hiện tại.
Nhiều khi em bỏ rất rất nhiều tâm sức cho project của em nhưng lúc thuyết trình em lại run nói lung tung, không trúng chủ đề làm cho thầy cô có cái nhìn không mấy thiện cảm về em... Nhiều lần em soạn sẵn script, nhưng lúc lên thuyết trình lại nói sai hết ý.
Em đã xem rất nhiều bài giảng về cảm xúc và giao tiếp của thầy, áp dụng được một thời gian thì em lại quay trở về con ng cũ theo bản năng, và rồi em lại bế tắc... Xin thầy cho em ý kiến em phải nên làm thế nào...Em biết ơn rất nhiều!
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Mỹ Mỹ
Em chào thầy Năm,
E tên Mỹ, năm nay em 28 tuổi rồi, hiện đang sinh sống tại nước ngoài và là sinh viên kiến trúc năm cuối. Về bản thân em, em đã tự lập từ năm 18 tuổi, và mua được một căn nhà nhỏ năm 22 tuổi. Hiện giờ cũng có thể được xem là ổn định. Tất cả mọi người nhìn từ bề ngoài vào thì khen em giỏi, kiên định, lạc quan, yêu đời và biết cố gắng.
Nhưng sâu bên trong bản thân, em biết là mình luôn có một vấn đề về cảm xúc của em thực sự không ổn định. Em không hiểu sao lúc nào bên trong thâm tâm của em cũng có một cái gì đó rất trầm và nặng nề, nó luôn kéo em chùn xuống.
Vì do cảm xúc bất ổn lúc vui thì cực kì vui, lúc buồn thì cực kì buồn. Những lúc vui thì em nói rất nhiều, không kịp điều khiển lời nói, nhiều khi em nói ra xong, 15s sau em đã biết mình lỡ lời rồi.
Còn những lúc cảm xúc trầm lắng, em im lăng không nói một câu nào với mng luôn, làm cho cảm giác xung quanh mng không phải biết ứng xử làm sao... Em biết như vậy là không tốt nhưng những lúc bị như vậy em chỉ sợ mình mở miệng ra sẽ không kiềm chế được mà nói năng tiêu cực. Vấn đề này làm ảnh hưởng khá nhiều đến công việc thiết kế của em hiện tại.
Nhiều khi em bỏ rất rất nhiều tâm sức cho project của em nhưng lúc thuyết trình em lại run nói lung tung, không trúng chủ đề làm cho thầy cô có cái nhìn không mấy thiện cảm về em... Nhiều lần em soạn sẵn script, nhưng lúc lên thuyết trình lại nói sai hết ý.
Em đã xem rất nhiều bài giảng về cảm xúc và giao tiếp của thầy, áp dụng được một thời gian thì em lại quay trở về con ng cũ theo bản năng, và rồi em lại bế tắc... Xin thầy cho em ý kiến em phải nên làm thế nào...Em biết ơn rất nhiều!