
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Phuong Anh
Chào Thầy và tất cả mọi người ….chúc mọi người một buổi tối thật bình an
Em đã gửi bài 1lần vào ngày 17/3/2023
Cũng đã hơn 1năm trôi qua rồi Thầy ạ…. Có đôi lúc em đã khóc khi nhìn về mình của quãng thời gian trước em,xem mình đã đi dc bao xa, cố gắng có một cuộc sống tốt hơn đến nhường nào.
Kể sơ qua câu chuyện em của ngày trước, Em có 1 gia đình k hphuc, chồng em trước đây có quan hệ ngoài luồng với đồng nghiệp cùng chỗ làm. Em như chết đi sống lại, trong đầu lúc nào cũng đầy tiêu cực.rồi cũng tự quyết định vì con mà cố gắng cùng nhau, nhưng thời gian đó chỉ mình em cố gắng,chỉ mình em muốn vun đắp, em làm đủ mọi cách nhưng càng làm gì thì chỉ khiến đối phương cảm thấy ngột ngạt & khó chịu hơn thôi….
Rồi nghe tsbv mỗi ngày, k chỉ bài của em mà là của tất cả mọi người,em nghe mọi lúc,lúc lái xe lúc rửa chén lúc skincare…và thật tình cờ khi có đoạn thầy chia sẻ là rất thích chơi thể thao và môn tennis, chồng em cũng là một người đam mê thể thao và quần vợt, ảnh đã từng chia sẻ tại em k biết chứ đi “ quánh banh ” ghiền lắm,kiểu như nếu là 1 ng độc thân ảnh sẽ ra sân chơi cả tuần nếu có nhiều thời gian rảnh….vậy mà em của ngày trước cứ trách móc cứ chì chiết mỗi lần ảnh đi chơi thể thao , cứ đòi hỏi người ta rằng anh phải thế này anh phải thế kia,anh đang có lỗi lầm anh phải bù đắp cho gia đình này, cứ vịn vào cái sai lầm của người ta mà dằn vặt ….
Đó là em của lúc trước đây, còn em của bây giờ , đa hiểu được k thay đổi được người khác ngoài trừ chính bản thân mình, em đi du lịch cùng bạn bè, em chăm sóc bề ngoài của mình chỉnh chu hơn lịch sự hơn (có cái nết ào ào sồn sồn thì vẫn còn chưa sửa dc ạ ,hixx) em tập suy nghĩ xem đc mất thế nào trước mỗi quyết định( đây có phải là suy niệm mà thầy hay nói k), em chăm lo cho 2 đứa con,dạy chúng học hay đơn gian là 3mẹ con đi ăn u đi chơi nếu k có Ba ,em k còn quá tập trung nhiều vào chồng em đang đt cho ai đi đánh banh cùng ai ( vì chị đồng nghiệp kia cũng có trong đội tennis của công ty,nếu công ty có giải thể thao này kia sẽ còn chung đội tập luyện và thi đấu chung ) hay là còn mối quan hệ cũ mới j hay k?
Và khi em thay đổi thì em thấy mọi thứ xung quanh em dần thay đổi,ảnh cũng thoải mái hơn khi về đến nhà, tui em tương tác nhiều hơn,gđ cũng bớt đi không khí nặng nề của những tháng ngày cũ, anh thích mua giày mua vợt mua quần áo thể thao,e hỏi a muaở đâu khi nàoa cũng kien nhan trả lời hay giải thích với em hơn xưa,mặc dù k biết là sự thật hay k nhưng thôi cứ nghĩ thật đi cho đỡ đau đầu…
Nhưng cũng có những tháng ngày em hoang mang muốn trắng đen rõ ràng còn hơn là sống mòn mỏi trong hoài nghi, em muốn đặt máy định vị hay máy ghi âm nhưng rồi em lại hèn nhát vì sợ biết đâu lại phát hiện ra chuyện j lại khiến trai tim mình nhói đau thêm lần nữa , ( em hèn thật ạ😓) hay có những lúc tò mò tìm vào facebook của chị đồng nghiệp ấy r lại tủi thân khi thấy hình ảnh chị ấy trẻ đẹp hơn so với độ tuổi,đầy năng lượng và có địa vị xã hội nữa, thật lòng mình còn ngưỡng mộ huống gì là chồng mình🥹 những lúc đó em tự ti dã man thầy ạ,r cứ mãi nuối tiêc quá khứ rằng giá như mình cố gắng hơn mình cũng đã ở vị trí như thế,giá như mình đừng chuyển hướng làm kinh doanh thì mình cũng đã đi làm ngày ngày ra đường để k bị mai mọt kiến thức và thục lùi về sau …em biết cái đó là tự mình làm khổ mình mà em k biết làm s để thoát ra sự tự ti đó…..
Nhưng cuộc sống mà, có ngày nắng r cũng có ngày mưa,có ngày vui r cũng sẽ có ngày buồn, quan trọng là nhìn lại em vẫn thấy mình vẫn đang tiến về phía trước và đang cố gắng ngày vui càng nhiều lên ngày buồn càng ít lại ☺️có một câu rất hay mà em đã nghe ở tkcx” ngày đen tối nhất rồi cũng sẽ qua, nếu bạn sống tới ngày mai”
Lời cuối cùng em muốn cảm ơn và biế
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Phuong Anh
Chào Thầy và tất cả mọi người ….chúc mọi người một buổi tối thật bình an
Em đã gửi bài 1lần vào ngày 17/3/2023
Cũng đã hơn 1năm trôi qua rồi Thầy ạ…. Có đôi lúc em đã khóc khi nhìn về mình của quãng thời gian trước em,xem mình đã đi dc bao xa, cố gắng có một cuộc sống tốt hơn đến nhường nào.
Kể sơ qua câu chuyện em của ngày trước, Em có 1 gia đình k hphuc, chồng em trước đây có quan hệ ngoài luồng với đồng nghiệp cùng chỗ làm. Em như chết đi sống lại, trong đầu lúc nào cũng đầy tiêu cực.rồi cũng tự quyết định vì con mà cố gắng cùng nhau, nhưng thời gian đó chỉ mình em cố gắng,chỉ mình em muốn vun đắp, em làm đủ mọi cách nhưng càng làm gì thì chỉ khiến đối phương cảm thấy ngột ngạt & khó chịu hơn thôi….
Rồi nghe tsbv mỗi ngày, k chỉ bài của em mà là của tất cả mọi người,em nghe mọi lúc,lúc lái xe lúc rửa chén lúc skincare…và thật tình cờ khi có đoạn thầy chia sẻ là rất thích chơi thể thao và môn tennis, chồng em cũng là một người đam mê thể thao và quần vợt, ảnh đã từng chia sẻ tại em k biết chứ đi “ quánh banh ” ghiền lắm,kiểu như nếu là 1 ng độc thân ảnh sẽ ra sân chơi cả tuần nếu có nhiều thời gian rảnh….vậy mà em của ngày trước cứ trách móc cứ chì chiết mỗi lần ảnh đi chơi thể thao , cứ đòi hỏi người ta rằng anh phải thế này anh phải thế kia,anh đang có lỗi lầm anh phải bù đắp cho gia đình này, cứ vịn vào cái sai lầm của người ta mà dằn vặt ….
Đó là em của lúc trước đây, còn em của bây giờ , đa hiểu được k thay đổi được người khác ngoài trừ chính bản thân mình, em đi du lịch cùng bạn bè, em chăm sóc bề ngoài của mình chỉnh chu hơn lịch sự hơn (có cái nết ào ào sồn sồn thì vẫn còn chưa sửa dc ạ ,hixx) em tập suy nghĩ xem đc mất thế nào trước mỗi quyết định( đây có phải là suy niệm mà thầy hay nói k), em chăm lo cho 2 đứa con,dạy chúng học hay đơn gian là 3mẹ con đi ăn u đi chơi nếu k có Ba ,em k còn quá tập trung nhiều vào chồng em đang đt cho ai đi đánh banh cùng ai ( vì chị đồng nghiệp kia cũng có trong đội tennis của công ty,nếu công ty có giải thể thao này kia sẽ còn chung đội tập luyện và thi đấu chung ) hay là còn mối quan hệ cũ mới j hay k?
Và khi em thay đổi thì em thấy mọi thứ xung quanh em dần thay đổi,ảnh cũng thoải mái hơn khi về đến nhà, tui em tương tác nhiều hơn,gđ cũng bớt đi không khí nặng nề của những tháng ngày cũ, anh thích mua giày mua vợt mua quần áo thể thao,e hỏi a muaở đâu khi nàoa cũng kien nhan trả lời hay giải thích với em hơn xưa,mặc dù k biết là sự thật hay k nhưng thôi cứ nghĩ thật đi cho đỡ đau đầu…
Nhưng cũng có những tháng ngày em hoang mang muốn trắng đen rõ ràng còn hơn là sống mòn mỏi trong hoài nghi, em muốn đặt máy định vị hay máy ghi âm nhưng rồi em lại hèn nhát vì sợ biết đâu lại phát hiện ra chuyện j lại khiến trai tim mình nhói đau thêm lần nữa , ( em hèn thật ạ😓) hay có những lúc tò mò tìm vào facebook của chị đồng nghiệp ấy r lại tủi thân khi thấy hình ảnh chị ấy trẻ đẹp hơn so với độ tuổi,đầy năng lượng và có địa vị xã hội nữa, thật lòng mình còn ngưỡng mộ huống gì là chồng mình🥹 những lúc đó em tự ti dã man thầy ạ,r cứ mãi nuối tiêc quá khứ rằng giá như mình cố gắng hơn mình cũng đã ở vị trí như thế,giá như mình đừng chuyển hướng làm kinh doanh thì mình cũng đã đi làm ngày ngày ra đường để k bị mai mọt kiến thức và thục lùi về sau …em biết cái đó là tự mình làm khổ mình mà em k biết làm s để thoát ra sự tự ti đó…..
Nhưng cuộc sống mà, có ngày nắng r cũng có ngày mưa,có ngày vui r cũng sẽ có ngày buồn, quan trọng là nhìn lại em vẫn thấy mình vẫn đang tiến về phía trước và đang cố gắng ngày vui càng nhiều lên ngày buồn càng ít lại ☺️có một câu rất hay mà em đã nghe ở tkcx” ngày đen tối nhất rồi cũng sẽ qua, nếu bạn sống tới ngày mai”
Lời cuối cùng em muốn cảm ơn và biế