
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Người đàn bà tha hoá
Em chào thầy Năm và đại gia đình Web 5 ngày ạ,
Thật khó khăn khi phải viết ra sự thú nhận này, nhưng có lẽ đây là nơi duy nhất em có thể viết ra những góc khuất nhất của bản thân mình thầy ạ.
Em cũng nghĩ sẽ nhận về nhiều phán xét nếu mọi người đọc tâm sự của em, nhưng em viết ra vì em thật sự muốn tìm ra được giải pháp cho bản thân mình.
Em là người đàn bà dễ tha hóa thầy ạ.
Bên ngoài, em là người phụ nữ, người vợ, người mẹ tuyệt vời. Công bằng mà nói thì em luôn cố gắng làm hết mình cũng như toàn bộ tâm huyết trong việc chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình, phát triển sự nghiệp và công việc của mình. Nhà chồng, ai cũng yêu quý em vô cùng vì tính cách của em khá hòa đồng, nhiệt thành, dù thu nhập cao nhưng em không hề kiêu ngạo hay phân biệt gì cả. (Lương của em gần 100tr/tháng còn chồng em thì gấp đôi lương của em).
Nhưng em lại là người phụ nữ rất dễ dao động về mặt tình cảm thầy ạ.
Em ngẫm nghĩ và nhìn thấy điều này từ bản thân mình.
Em không chủ động thích những người đàn ông khác, nhưng nếu họ có những hành động hoặc ánh mắt thể hiện sự quan tâm tới em, là em gần như bị lung lay luôn á thầy, trong khi em đã có chồng rồi, và chồng em yêu thương em vô cùng, chỉ có điều, anh ấy không phải tuýp người lãng mạn thôi, nhưng anh ấy yêu thương vợ con bằng những hành động thiết thực nhất, đời nhất.
Em vẫn yêu anh ấy, nhưng em cũng bị “say nắng” khi nghĩ về những ánh mắt, cử chỉ ấm áp mà bất kì người khác giới/ đồng nghiệp khác dành cho mình. Em tệ thật sự!
Từ khi còn là sinh viên, em đã có nhiều người theo đuổi rồi, trong đó có cả chồng em bây giờ, nhưng em không hề bước vào bất cứ một mối quan hệ chính thức nào với ai khác ngoài chồng em bây giờ thầy ạ. Tuy nhiên, khi nào mà em rảnh rỗi, em lại nghĩ về những “sự quan tâm ngoài luồng ấy” và tự cười một mình. Thật bệnh hoạn phải không thầy?
Gần đây, chúng em có việc gia đình nên em và chồng phải tạm sống xa nhau, mỗi người một nơi, em ở với nhà chồng của mình. Rồi em phát hiện ra, cậu em họ chồng đang để ý đến mình ạ (cậu ta bằng tuổi em). Thực sự, em đã phải suy nghĩ vô cùng nhiều, cất nhắc vô cùng nhiều để tránh bản thân mình đang phán đoán sai trước khi thật sự em tin rằng cậu ta đang có điều gì đó không bình thường với mình. Em không tiện kể hết những gì em đã thấy và cảm nhận từ phía cậu ta ở đây nhưng em tin rằng mình không phán đoán sai. Thế rồi từ một sự vô tư với cậu ta, bây giờ em không còn có thể vô tư được nữa, em sợ hãi, tim em đập thình thịch khi nhận ra cậu ta đang nhìn mình quá nhiều, cậu ta dùng những lý do vô cùng hợp lý để xuống nhà chồng em chơi, nhưng lại có những ánh nhìn khác lạ về phía em. Em luôn cố gắng để tránh tiếp cận với cậu ta, cái đầu em hiểu em cần phải làm thế nào cho đúng đắn. Trớ trêu là, tối khi rảnh rỗi hoặc bất cứ khi nào em không phải bận rộn quá, đầu em lại bắt đầu nghĩ về cậu ta và tưởng tượng rất nhiều thứ không cho phép. Em thèm cái cảm giác như kiểu lúc mới yêu, em thích nghĩ về những cảm xúc kiểu nửa vời như vậy, mọi thứ mập mờ, không rõ ràng. Em biết thừa là nếu em có giả sử bước vào một mối quan hệ với cậu ta thì em cũng sẽ chán ngay sau 1 tuần thầy ạ. Chỉ là tự em đang thêu dệt thêm những hình ảnh, những câu chuyện đẹp đẽ về người đó mà thôi.
Em phải làm gì để giữ được một cái đầu lạnh, một trái tim chung thủy, một lòng một dạ chỉ nghĩ về chồng mình hả thầy? Em không thể nào sống cả đời mà chỉ cần sơ hở là em đã bị lung lay bởi một người đàn ông khác như thế này được. Cho dù em chưa làm gì có lỗi với chồng, đối với em, “ngoại tình” trong tư tưởng đã là điều g
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Người đàn bà tha hoá
Em chào thầy Năm và đại gia đình Web 5 ngày ạ,
Thật khó khăn khi phải viết ra sự thú nhận này, nhưng có lẽ đây là nơi duy nhất em có thể viết ra những góc khuất nhất của bản thân mình thầy ạ.
Em cũng nghĩ sẽ nhận về nhiều phán xét nếu mọi người đọc tâm sự của em, nhưng em viết ra vì em thật sự muốn tìm ra được giải pháp cho bản thân mình.
Em là người đàn bà dễ tha hóa thầy ạ.
Bên ngoài, em là người phụ nữ, người vợ, người mẹ tuyệt vời. Công bằng mà nói thì em luôn cố gắng làm hết mình cũng như toàn bộ tâm huyết trong việc chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình, phát triển sự nghiệp và công việc của mình. Nhà chồng, ai cũng yêu quý em vô cùng vì tính cách của em khá hòa đồng, nhiệt thành, dù thu nhập cao nhưng em không hề kiêu ngạo hay phân biệt gì cả. (Lương của em gần 100tr/tháng còn chồng em thì gấp đôi lương của em).
Nhưng em lại là người phụ nữ rất dễ dao động về mặt tình cảm thầy ạ.
Em ngẫm nghĩ và nhìn thấy điều này từ bản thân mình.
Em không chủ động thích những người đàn ông khác, nhưng nếu họ có những hành động hoặc ánh mắt thể hiện sự quan tâm tới em, là em gần như bị lung lay luôn á thầy, trong khi em đã có chồng rồi, và chồng em yêu thương em vô cùng, chỉ có điều, anh ấy không phải tuýp người lãng mạn thôi, nhưng anh ấy yêu thương vợ con bằng những hành động thiết thực nhất, đời nhất.
Em vẫn yêu anh ấy, nhưng em cũng bị “say nắng” khi nghĩ về những ánh mắt, cử chỉ ấm áp mà bất kì người khác giới/ đồng nghiệp khác dành cho mình. Em tệ thật sự!
Từ khi còn là sinh viên, em đã có nhiều người theo đuổi rồi, trong đó có cả chồng em bây giờ, nhưng em không hề bước vào bất cứ một mối quan hệ chính thức nào với ai khác ngoài chồng em bây giờ thầy ạ. Tuy nhiên, khi nào mà em rảnh rỗi, em lại nghĩ về những “sự quan tâm ngoài luồng ấy” và tự cười một mình. Thật bệnh hoạn phải không thầy?
Gần đây, chúng em có việc gia đình nên em và chồng phải tạm sống xa nhau, mỗi người một nơi, em ở với nhà chồng của mình. Rồi em phát hiện ra, cậu em họ chồng đang để ý đến mình ạ (cậu ta bằng tuổi em). Thực sự, em đã phải suy nghĩ vô cùng nhiều, cất nhắc vô cùng nhiều để tránh bản thân mình đang phán đoán sai trước khi thật sự em tin rằng cậu ta đang có điều gì đó không bình thường với mình. Em không tiện kể hết những gì em đã thấy và cảm nhận từ phía cậu ta ở đây nhưng em tin rằng mình không phán đoán sai. Thế rồi từ một sự vô tư với cậu ta, bây giờ em không còn có thể vô tư được nữa, em sợ hãi, tim em đập thình thịch khi nhận ra cậu ta đang nhìn mình quá nhiều, cậu ta dùng những lý do vô cùng hợp lý để xuống nhà chồng em chơi, nhưng lại có những ánh nhìn khác lạ về phía em. Em luôn cố gắng để tránh tiếp cận với cậu ta, cái đầu em hiểu em cần phải làm thế nào cho đúng đắn. Trớ trêu là, tối khi rảnh rỗi hoặc bất cứ khi nào em không phải bận rộn quá, đầu em lại bắt đầu nghĩ về cậu ta và tưởng tượng rất nhiều thứ không cho phép. Em thèm cái cảm giác như kiểu lúc mới yêu, em thích nghĩ về những cảm xúc kiểu nửa vời như vậy, mọi thứ mập mờ, không rõ ràng. Em biết thừa là nếu em có giả sử bước vào một mối quan hệ với cậu ta thì em cũng sẽ chán ngay sau 1 tuần thầy ạ. Chỉ là tự em đang thêu dệt thêm những hình ảnh, những câu chuyện đẹp đẽ về người đó mà thôi.
Em phải làm gì để giữ được một cái đầu lạnh, một trái tim chung thủy, một lòng một dạ chỉ nghĩ về chồng mình hả thầy? Em không thể nào sống cả đời mà chỉ cần sơ hở là em đã bị lung lay bởi một người đàn ông khác như thế này được. Cho dù em chưa làm gì có lỗi với chồng, đối với em, “ngoại tình” trong tư tưởng đã là điều g