
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Tấn Anh
Chào thầy và mọi người, mình hiện đang 23 tuổi. Hôm nay là một ngày mình khiến bản thân hơi thất vọng (chắc tại thứ 6 ngày 13 ^^). Nhưng sau khi ngồi suy nghĩ vẩn vơ một lúc, mình bổng giác ngộ được 1 bài học mới. Trùng hợp sao, hôm nay cũng là ngày đầu tiên mình join vào group Gia đình Web5ngay, nên cũng muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với mọi người.
Bấy lâu nay mình cứ loanh quanh mãi trong đầu câu hỏi rằng liệu Cần cù có bù được thông minh hay ko? Cuối cùng mình cũng có câu trả lời. Nó tùy thuộc vào mục tiêu của mình là gì, nếu là TOP 1, là kẻ mạnh nhất, thì cần cù chỉ bù siêng năng, chẳng thể bù được thông minh. Vì ngoài cần cù, nó còn cần hàng loạt các yếu tố khác mà mình ko kiểm soát được (tài năng, tư chất, xuất phát điểm, sự may mắn,...). Sở dĩ mình nói nó ko kiểm soát được là vì nó đã có sẵn từ khi được cha mẹ sinh ra, có muốn mình cũng chẳng thay đổi được. Nhưng nếu mục tiêu là lọt vào top 10-15% người mạnh nhất, cần cù hoàn toàn có thể bù được thông minh và mình nghĩ đây là ý mà ông bà ngày xưa muốn truyền đạt.
Trước giờ, tham vọng của mình là vị trí TOP 1 (thứ mà trước giờ mình chưa hề có dù chỉ 1 lần) và cứ nghĩ rằng cứ cố gắng bằng tất cả những gì mình có thì chắc chắn sẽ có được nó thôi. Nên mỗi khi thất bại mình đều tự nhủ rằng do mình chưa cố gắng đủ hoặc là mình quá yếu, tất cả tại mình, rồi cứ mãi cái suy nghĩ dằn vặt bản thân mình trong đầu. Rồi lại ám ảnh hơn ở những lần sau, cứ mỗi lần thất bại, áp lực lại chồng chất.
Hôm nay mình đã nghĩ khác, việc trước giờ chưa hề được TOP 1 lần nào đồng nghĩa với việc mình KHÔNG THÔNG MINH bằng người khác, ít nhất là trong lĩnh vực này, hay nói 1 cách dân dã tôi NGU hơn họ (chỗ này cho phép mình nói hơi dân dã tí). Thế thôi, chấm hết. Và mình ko cảm thấy xấu hổ về việc này, vì đó là lý do mà mình ko kiểm soát được.
Họ TOP 1 nghĩa là họ có thông minh + cần cù, còn mình chỉ có mỗi cần cù, nên nếu "mắng" bản thân trong trường hợp này thì cũng tội cho nó, nó ko có lỗi. Ngược lại, mình hoàn toàn có thể tự hào về những gì mình đang có mà (top 10-15% người mạnh nhất) sau biết bao nhiêu sự nỗ lực.
Hihi, cảm giác tự suy niệm ra được 1 bài học như vậy rất vui, ko biết diễn tả nó thế nào, ko vui kiểu vỡ òa, nhưng nó cứ kiểu nhẹ nhàng trong lòng và vui rất lâu. Cả buổi trưa cứ nằm cười tủm tỉm, giờ chắc có mất tiền mình cũng vẫn vui.
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Tấn Anh
Chào thầy và mọi người, mình hiện đang 23 tuổi. Hôm nay là một ngày mình khiến bản thân hơi thất vọng (chắc tại thứ 6 ngày 13 ^^). Nhưng sau khi ngồi suy nghĩ vẩn vơ một lúc, mình bổng giác ngộ được 1 bài học mới. Trùng hợp sao, hôm nay cũng là ngày đầu tiên mình join vào group Gia đình Web5ngay, nên cũng muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với mọi người.
Bấy lâu nay mình cứ loanh quanh mãi trong đầu câu hỏi rằng liệu Cần cù có bù được thông minh hay ko? Cuối cùng mình cũng có câu trả lời. Nó tùy thuộc vào mục tiêu của mình là gì, nếu là TOP 1, là kẻ mạnh nhất, thì cần cù chỉ bù siêng năng, chẳng thể bù được thông minh. Vì ngoài cần cù, nó còn cần hàng loạt các yếu tố khác mà mình ko kiểm soát được (tài năng, tư chất, xuất phát điểm, sự may mắn,...). Sở dĩ mình nói nó ko kiểm soát được là vì nó đã có sẵn từ khi được cha mẹ sinh ra, có muốn mình cũng chẳng thay đổi được. Nhưng nếu mục tiêu là lọt vào top 10-15% người mạnh nhất, cần cù hoàn toàn có thể bù được thông minh và mình nghĩ đây là ý mà ông bà ngày xưa muốn truyền đạt.
Trước giờ, tham vọng của mình là vị trí TOP 1 (thứ mà trước giờ mình chưa hề có dù chỉ 1 lần) và cứ nghĩ rằng cứ cố gắng bằng tất cả những gì mình có thì chắc chắn sẽ có được nó thôi. Nên mỗi khi thất bại mình đều tự nhủ rằng do mình chưa cố gắng đủ hoặc là mình quá yếu, tất cả tại mình, rồi cứ mãi cái suy nghĩ dằn vặt bản thân mình trong đầu. Rồi lại ám ảnh hơn ở những lần sau, cứ mỗi lần thất bại, áp lực lại chồng chất.
Hôm nay mình đã nghĩ khác, việc trước giờ chưa hề được TOP 1 lần nào đồng nghĩa với việc mình KHÔNG THÔNG MINH bằng người khác, ít nhất là trong lĩnh vực này, hay nói 1 cách dân dã tôi NGU hơn họ (chỗ này cho phép mình nói hơi dân dã tí). Thế thôi, chấm hết. Và mình ko cảm thấy xấu hổ về việc này, vì đó là lý do mà mình ko kiểm soát được.
Họ TOP 1 nghĩa là họ có thông minh + cần cù, còn mình chỉ có mỗi cần cù, nên nếu "mắng" bản thân trong trường hợp này thì cũng tội cho nó, nó ko có lỗi. Ngược lại, mình hoàn toàn có thể tự hào về những gì mình đang có mà (top 10-15% người mạnh nhất) sau biết bao nhiêu sự nỗ lực.
Hihi, cảm giác tự suy niệm ra được 1 bài học như vậy rất vui, ko biết diễn tả nó thế nào, ko vui kiểu vỡ òa, nhưng nó cứ kiểu nhẹ nhàng trong lòng và vui rất lâu. Cả buổi trưa cứ nằm cười tủm tỉm, giờ chắc có mất tiền mình cũng vẫn vui.