
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Bạn Lờ bất ổn
Em chào thầy và tất cả mọi người trong đại gia đình Web5ngay. Đầu tiên em xin kính chúc tất cả mọi người và thầy có thêm nhiều sức khỏe, hạnh phúc và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.
Nay em viết bài này để tâm sự với thầy và mọi người về những trở ngại em đang mắc phải
Đầu tiên là nói về bản thân mình, em sn năm 2007 và còn ở lớp 11, hết hè là lên lớp 12. Có thể nói em là 1 người khá là ''bất bình thường", không giống ai, và có rất ít mối quan hệ bạn bè như những bạn cùng trang lứa. Những năm em học cấp 1 cấp 2, em học rất giỏi, được nhiều người khen và ngưỡng mộ (dù em hơi khác thường nhưng họ vẫn bỏ qua) , nhưng đến năm cấp 3 thì em lại bị dính hs khá hết 2 năm. Ko chỉ kết quả của em bị thay đổi mà cả tính cách, phẩm chất của em cũng bị đi xuống (Từ một người giỏi giang, ngoan ngoãn mà đã bị "tha hóa", trở thành một kẻ ngu dốt, lười nhác, bị sa vào những cám dỗ).
Những điều này đối với những người khác thì họ sẽ thấy nó rất bình thường nhưng đối với em và cuộc sống của em thì không hề. Người thân khi biết được những gì đã em đã làm trong suốt 2 năm của cấp 3 cũng từ từ mà chán ghét, "rời bỏ" em. Những mối quan hệ bạn bè của em khi lên c3 đều đã bị giảm và dần về tới con số 0, ko còn ai muốn nói chuyện với em nữa, ai cũng bỏ em mà đi. Tất cả những điều đó xảy ra khiến tinh thần em bị chao đảo theo, và em lúc nào cũng buồn bã kéo theo cuộc đời em cũng trở tăm tối, mù tịt
Do chính những hành động và sự thay đổi mà em đã làm trong quá khứ để rồi hiện tại phải gánh lấy 1 hậu quả vô cùng lớn... Giờ đây thời thời gian của em đã không đủ để em có thể phát triển bản thân mình và tìm kiếm những người bạn mới(điều mà đáng lẽ ra hồi cấp 2 em phải làm). Em phải "tự lực cánh sinh", phải cố gắng học tập để thi tốt nghiệp cấp 3. Nhưng bây giờ em cảm thấy chán ghét bản thân và bế tắt tột độ, không biết làm sao để thoát khỏi những tháng ngày u tối, giông bão mà bản thân đã vô tình gây nên.
Vậy nên qua câu chuyện này em muốn hỏi mọi người rằng, nếu như mình đang ở trong 1 thời khắc "nước rút", sắp thi cử thời gian thì chỉ có thể dồn vào học tập (mà mình khó mà giỏi nổi) thì phải làm sao?
Và cái thứ 2 em muốn hỏi rằng nếu như bản thân đã bị gia đình, người thân "chối bỏ" thì làm thế nào để em có thể lấy lại được lòng tin, sự ủng hộ từ những người thân trong gia đình? Có người từng nói hãy cố gắng làm cho họ thương mình nhưng mà em thấy điều đó khó so với em vì họ đã bỏ rơi em rồi, cố bắt chuyện, cố xin lỗi nhưng sẽ bị làm ngơ
Em cảm ơn thầy và mọi người đã đọc dòng tâm sự này của em.
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Bạn Lờ bất ổn
Em chào thầy và tất cả mọi người trong đại gia đình Web5ngay. Đầu tiên em xin kính chúc tất cả mọi người và thầy có thêm nhiều sức khỏe, hạnh phúc và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.
Nay em viết bài này để tâm sự với thầy và mọi người về những trở ngại em đang mắc phải
Đầu tiên là nói về bản thân mình, em sn năm 2007 và còn ở lớp 11, hết hè là lên lớp 12. Có thể nói em là 1 người khá là ''bất bình thường", không giống ai, và có rất ít mối quan hệ bạn bè như những bạn cùng trang lứa. Những năm em học cấp 1 cấp 2, em học rất giỏi, được nhiều người khen và ngưỡng mộ (dù em hơi khác thường nhưng họ vẫn bỏ qua) , nhưng đến năm cấp 3 thì em lại bị dính hs khá hết 2 năm. Ko chỉ kết quả của em bị thay đổi mà cả tính cách, phẩm chất của em cũng bị đi xuống (Từ một người giỏi giang, ngoan ngoãn mà đã bị "tha hóa", trở thành một kẻ ngu dốt, lười nhác, bị sa vào những cám dỗ).
Những điều này đối với những người khác thì họ sẽ thấy nó rất bình thường nhưng đối với em và cuộc sống của em thì không hề. Người thân khi biết được những gì đã em đã làm trong suốt 2 năm của cấp 3 cũng từ từ mà chán ghét, "rời bỏ" em. Những mối quan hệ bạn bè của em khi lên c3 đều đã bị giảm và dần về tới con số 0, ko còn ai muốn nói chuyện với em nữa, ai cũng bỏ em mà đi. Tất cả những điều đó xảy ra khiến tinh thần em bị chao đảo theo, và em lúc nào cũng buồn bã kéo theo cuộc đời em cũng trở tăm tối, mù tịt
Do chính những hành động và sự thay đổi mà em đã làm trong quá khứ để rồi hiện tại phải gánh lấy 1 hậu quả vô cùng lớn... Giờ đây thời thời gian của em đã không đủ để em có thể phát triển bản thân mình và tìm kiếm những người bạn mới(điều mà đáng lẽ ra hồi cấp 2 em phải làm). Em phải "tự lực cánh sinh", phải cố gắng học tập để thi tốt nghiệp cấp 3. Nhưng bây giờ em cảm thấy chán ghét bản thân và bế tắt tột độ, không biết làm sao để thoát khỏi những tháng ngày u tối, giông bão mà bản thân đã vô tình gây nên.
Vậy nên qua câu chuyện này em muốn hỏi mọi người rằng, nếu như mình đang ở trong 1 thời khắc "nước rút", sắp thi cử thời gian thì chỉ có thể dồn vào học tập (mà mình khó mà giỏi nổi) thì phải làm sao?
Và cái thứ 2 em muốn hỏi rằng nếu như bản thân đã bị gia đình, người thân "chối bỏ" thì làm thế nào để em có thể lấy lại được lòng tin, sự ủng hộ từ những người thân trong gia đình? Có người từng nói hãy cố gắng làm cho họ thương mình nhưng mà em thấy điều đó khó so với em vì họ đã bỏ rơi em rồi, cố bắt chuyện, cố xin lỗi nhưng sẽ bị làm ngơ
Em cảm ơn thầy và mọi người đã đọc dòng tâm sự này của em.