
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Tiểu tốt
Chào thầy ạ, lúc thầy đọc được chắc là lúc mọi chuyện cũng ổn rồi, em gửi tâm sự hi vọng được lắng nghe người như thầy sẽ suy nghĩ như nào về bản thân em ạ. Và nếu là thầy thì thầy sẽ như nào ạ?
Em vừa ‘chia tay’ một người bạn thân cùng giới. Bọn em gặp và chơi với nhau 4 năm, từ thời năm nhất du học đến tận bây giờ, sắp tốt nghiệp, chị ấy hơn em 5 tuổi.
Lúc đó e mới là một cô gái 18 tuổi, lớn lên từ một vùng quê, không có ngoại hình tự ti nên cũng ít nói.
Chị ấy đi xuất khẩu bên nước khác 3 năm, rồi cũng về du học cùng lớp với em
Bọn em đi theo hệ vừa học vừa làm, nói chung cũng kiểu học ít, kiếm tiền là chính ạ.
Lúc mới sang em cũng không hiểu tình hình lắm nên chăm chỉ lên lớp, chị ấy lớn tuổi hơn nên toàn cúp học đi làm, thấy chị ấy tắt bật đêm làm sáng học nên em cũng hay hỏi thăm, cô giáo bảo gì em cũng hay bảo lại chị ấy. Chị ấy là một người hài hước vui vẻ hoà đồng thấy em rụt rè, lại đi học đầy đủ nên cũng hay hỏi bài, trò chuyện rồi ‘trả ơn’ em bằng cách hay mời em ăn này nọ, rủ em đi lượn chỗ này kia.
Cứ thế thân lúc nào chẳng hay, đi đâu cũng có nhau, nói chuyện đủ thứ, gọi là hầu như chuyện gì về nhau cũng biết
Chơi với chị ấy khiến em tự tin hơn nhiều, chị ấy bày em trang điểm, phối đồ, có mấy lần đi lượn chợ thấy đồ đẹp chị ấy cũng mua cho em. Em kiếm tiền em cũng biết, tiền có dễ kiếm thế đâu nhưng dù không giàu chị ấy vẫn rất hào phóng với em. Đi đâu, nói chuyện với ai cũng bảo quý em lắm.
Thế sao bây giờ lại như vậy nhỉ?
Em chỉ biết cảm giác bây giờ của em là như này. Dạo gần đây Lúc em tâm sự chuyện gì, chị ấy cũng hay bảo ừ chị cũng thế rồi kể một chuyện tương tự,hầu như cuộc tâm sự nào cũng thế, toàn là em ngồi nghe trong khi người đang buồn là em, nhiều lúc mình đang bực chuyện của mình chị ấy lại kể thêm chuyện của chị ấy nữa khiến mình chán nản không muốn nghe cũng phải nghe, e bảo hình như có người thích em chị ấy bảo ừ nhiều người cũng không quan trọng ngoại hình đâu em, em bảo tiếng của em bây giờ chắc cx phải hơn hai bậc so với lúc mới sang chị ấy cười bảo em ảo tưởng…
Em không có người yêu là theo quan điểm chưa muốn yêu nhưng chị ấy lại nghĩ là em ế, có những chuyện em bảo rồi nhưng chị ấy chả nghe cứ hỏi đi hỏi lại nhiều lần.
Nhìn lại em chơi với chị ấy, e tự tin hơn thì thấy chị ấy cũng tự ti đi nhiều. Do em chăng?
Ngày xưa em nhớ chị ấy hơi mập nhưng luôn ăn mặc tóc tai rực rỡ, tự tin chụp hàng trăm kiểu ảnh, hiện tại ăn mặc đơn giản trắng đen, không dám chụp hình vì mập, trên lớp không dám phát biểu nhiều vì sợ sai mặc dù lớp em học cũng theo tính chất là học cho vui thôi chứ không quan trọng lắm(không biết thầy có hiểu cách học chỉ cần đi học đầy đủ là auto qua môn không ạ?). Em thì mặc dù vẫn vậy, ngoại hình vẫn không xinh, quần áo mặc vẫn không đẹp, đã thế sau mấy năm làm đêm, mất ngủ có phần tiều tuỵ hơn nhưng tính cách em ngày cang chả quan tâm ai nhìn mình như nào, cứ sống tốt phần mình là được, em cảm thấy so với ngày xưa, em tiến bộ hơn nhiều
Liệu có phải do chơi với em mà chị ấy tự ti hơn, còn em lại tự tin hơn không? Hay sự tự tin trong em chỉ là tự tin tếu mà thầy hay bảo nhỉ?
Em phát hiện mình ngày càng có những hành động”dằn mặt” chị ấy trong dạo gần đây ví như em sẽ chứng tỏ mình có nhiều bạn ngoài chị ấy, không tâm sự nhiều với chị ấy nữa, cố tình trả lời tin nhấn chậm hơn …
Sau một thời gian như vậy, cảm thấy mình hèn thật, nên em đã nói ra hết cảm nhận của mình với chị ấy. Em nói bằng một giọng trách móc và hiện tại bọn em không cãi vã, không cạch mặt nhưng hơi tránh mặt nhau vì ngại
Em hiện tại cũng thỉnh thoảng cảm thấy buồn, nhớ những kỉ niệm xưa nhưng hầu hết thời gian còn lại cảm xúc vẫn an định, cũng chẳng muố
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Tiểu tốt
Chào thầy ạ, lúc thầy đọc được chắc là lúc mọi chuyện cũng ổn rồi, em gửi tâm sự hi vọng được lắng nghe người như thầy sẽ suy nghĩ như nào về bản thân em ạ. Và nếu là thầy thì thầy sẽ như nào ạ?
Em vừa ‘chia tay’ một người bạn thân cùng giới. Bọn em gặp và chơi với nhau 4 năm, từ thời năm nhất du học đến tận bây giờ, sắp tốt nghiệp, chị ấy hơn em 5 tuổi.
Lúc đó e mới là một cô gái 18 tuổi, lớn lên từ một vùng quê, không có ngoại hình tự ti nên cũng ít nói.
Chị ấy đi xuất khẩu bên nước khác 3 năm, rồi cũng về du học cùng lớp với em
Bọn em đi theo hệ vừa học vừa làm, nói chung cũng kiểu học ít, kiếm tiền là chính ạ.
Lúc mới sang em cũng không hiểu tình hình lắm nên chăm chỉ lên lớp, chị ấy lớn tuổi hơn nên toàn cúp học đi làm, thấy chị ấy tắt bật đêm làm sáng học nên em cũng hay hỏi thăm, cô giáo bảo gì em cũng hay bảo lại chị ấy. Chị ấy là một người hài hước vui vẻ hoà đồng thấy em rụt rè, lại đi học đầy đủ nên cũng hay hỏi bài, trò chuyện rồi ‘trả ơn’ em bằng cách hay mời em ăn này nọ, rủ em đi lượn chỗ này kia.
Cứ thế thân lúc nào chẳng hay, đi đâu cũng có nhau, nói chuyện đủ thứ, gọi là hầu như chuyện gì về nhau cũng biết
Chơi với chị ấy khiến em tự tin hơn nhiều, chị ấy bày em trang điểm, phối đồ, có mấy lần đi lượn chợ thấy đồ đẹp chị ấy cũng mua cho em. Em kiếm tiền em cũng biết, tiền có dễ kiếm thế đâu nhưng dù không giàu chị ấy vẫn rất hào phóng với em. Đi đâu, nói chuyện với ai cũng bảo quý em lắm.
Thế sao bây giờ lại như vậy nhỉ?
Em chỉ biết cảm giác bây giờ của em là như này. Dạo gần đây Lúc em tâm sự chuyện gì, chị ấy cũng hay bảo ừ chị cũng thế rồi kể một chuyện tương tự,hầu như cuộc tâm sự nào cũng thế, toàn là em ngồi nghe trong khi người đang buồn là em, nhiều lúc mình đang bực chuyện của mình chị ấy lại kể thêm chuyện của chị ấy nữa khiến mình chán nản không muốn nghe cũng phải nghe, e bảo hình như có người thích em chị ấy bảo ừ nhiều người cũng không quan trọng ngoại hình đâu em, em bảo tiếng của em bây giờ chắc cx phải hơn hai bậc so với lúc mới sang chị ấy cười bảo em ảo tưởng…
Em không có người yêu là theo quan điểm chưa muốn yêu nhưng chị ấy lại nghĩ là em ế, có những chuyện em bảo rồi nhưng chị ấy chả nghe cứ hỏi đi hỏi lại nhiều lần.
Nhìn lại em chơi với chị ấy, e tự tin hơn thì thấy chị ấy cũng tự ti đi nhiều. Do em chăng?
Ngày xưa em nhớ chị ấy hơi mập nhưng luôn ăn mặc tóc tai rực rỡ, tự tin chụp hàng trăm kiểu ảnh, hiện tại ăn mặc đơn giản trắng đen, không dám chụp hình vì mập, trên lớp không dám phát biểu nhiều vì sợ sai mặc dù lớp em học cũng theo tính chất là học cho vui thôi chứ không quan trọng lắm(không biết thầy có hiểu cách học chỉ cần đi học đầy đủ là auto qua môn không ạ?). Em thì mặc dù vẫn vậy, ngoại hình vẫn không xinh, quần áo mặc vẫn không đẹp, đã thế sau mấy năm làm đêm, mất ngủ có phần tiều tuỵ hơn nhưng tính cách em ngày cang chả quan tâm ai nhìn mình như nào, cứ sống tốt phần mình là được, em cảm thấy so với ngày xưa, em tiến bộ hơn nhiều
Liệu có phải do chơi với em mà chị ấy tự ti hơn, còn em lại tự tin hơn không? Hay sự tự tin trong em chỉ là tự tin tếu mà thầy hay bảo nhỉ?
Em phát hiện mình ngày càng có những hành động”dằn mặt” chị ấy trong dạo gần đây ví như em sẽ chứng tỏ mình có nhiều bạn ngoài chị ấy, không tâm sự nhiều với chị ấy nữa, cố tình trả lời tin nhấn chậm hơn …
Sau một thời gian như vậy, cảm thấy mình hèn thật, nên em đã nói ra hết cảm nhận của mình với chị ấy. Em nói bằng một giọng trách móc và hiện tại bọn em không cãi vã, không cạch mặt nhưng hơi tránh mặt nhau vì ngại
Em hiện tại cũng thỉnh thoảng cảm thấy buồn, nhớ những kỉ niệm xưa nhưng hầu hết thời gian còn lại cảm xúc vẫn an định, cũng chẳng muố