
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Em xin phép giấu tên
Em là nữ, hiện 31 tuổi, em vừa chia tay mối tình 7 năm của mình. Em rất thương bạn em, chúng em có những mục tiêu lâu dài cùng nhau, xây đắp từ khi bạn tay trắng. Khi chia tay, bạn nói vì áp lực công việc nhà cửa (bạn con một, ba mất) nên không còn cảm xúc với em nữa.
Thời gian tụi em yêu thương nhau rất yên bình, không yêu cầu đòi hỏi từ nhau, ngỡ chỉ cần yêu thương là đủ. Em ở bên bạn, chăm lo cho bạn khi bạn không có gì, thất nghiệp 3-4 năm, tụi em tin tưởng nhau, em tin tưởng bạn, sống gói ghém để lo giúp bạn chi phí ăn học suốt những năm tháng đó.
Khi cuộc sống tốt đẹp hơn, công việc bạn có thành tựu, cũng là lúc tụi em xa nhau. Bạn nói những năm tháng vất vả đó bạn đã có những đêm cô đơn cùng cực, chỉ có thể triệt tiêu cảm xúc để vượt qua, rồi đến nay bạn nghĩ bạn với em chỉ còn là trách nhiệm. Đã từng có 1 tháng thử thách để 2 đứa bình tâm, nhưng bạn thú nhận không tin việc có thể khôi phục cảm xúc. Em buông tay nhưng vẫn thương bạn, nên em cứ nhớ chuyện cũ, nhớ tương lai từng hẹn ước, và tự mình đau lòng.
Khoảng 2-3 tháng đầu nằm vùi mà khóc, rồi em bắt đầu tập gym, đăng ký khoá học online, vùi đầu vào công việc hiện tại. Em không muốn cảm giác như mình là kẻ đáng thương, mình là người không xứng đáng nên mới bị bỏ đi. Nhưng thực sự cảm giác bản thân yếu đuối, không quan trọng cứ đeo bám em.
Sau khi chia tay tụi em chưa từng gặp hay gọi điện thoại cho nhau, chỉ có thi thoảng bạn nhắn tin nói về cuộc sống của bạn, em cũng chia sẻ, nhưng thực sự rất đau lòng. Em từng nghĩ em cứ ở đó, tâm sự với bạn để bạn không cô đơn, nhưng thực sự mỗi lần nhận tin nhắn từ bạn em lại trông chờ bạn sẽ hồi tâm chuyển ý, nên em mệt mỏi. Mới gần đây thôi em nhắn một lần chính thức là em chưa lành lặn, em muốn được dừng liên lạc. Em làm vậy có ích kỷ không anh?
Em nên làm gì để có thể bước tiếp, vượt qua nỗi đau này? Những khi cơn bão cảm xúc ập tới em nên làm gì?
Em cảm ơn anh đã lắng nghe.
(ngày 9 tháng 5, 2024)
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Em xin phép giấu tên
Em là nữ, hiện 31 tuổi, em vừa chia tay mối tình 7 năm của mình. Em rất thương bạn em, chúng em có những mục tiêu lâu dài cùng nhau, xây đắp từ khi bạn tay trắng. Khi chia tay, bạn nói vì áp lực công việc nhà cửa (bạn con một, ba mất) nên không còn cảm xúc với em nữa.
Thời gian tụi em yêu thương nhau rất yên bình, không yêu cầu đòi hỏi từ nhau, ngỡ chỉ cần yêu thương là đủ. Em ở bên bạn, chăm lo cho bạn khi bạn không có gì, thất nghiệp 3-4 năm, tụi em tin tưởng nhau, em tin tưởng bạn, sống gói ghém để lo giúp bạn chi phí ăn học suốt những năm tháng đó.
Khi cuộc sống tốt đẹp hơn, công việc bạn có thành tựu, cũng là lúc tụi em xa nhau. Bạn nói những năm tháng vất vả đó bạn đã có những đêm cô đơn cùng cực, chỉ có thể triệt tiêu cảm xúc để vượt qua, rồi đến nay bạn nghĩ bạn với em chỉ còn là trách nhiệm. Đã từng có 1 tháng thử thách để 2 đứa bình tâm, nhưng bạn thú nhận không tin việc có thể khôi phục cảm xúc. Em buông tay nhưng vẫn thương bạn, nên em cứ nhớ chuyện cũ, nhớ tương lai từng hẹn ước, và tự mình đau lòng.
Khoảng 2-3 tháng đầu nằm vùi mà khóc, rồi em bắt đầu tập gym, đăng ký khoá học online, vùi đầu vào công việc hiện tại. Em không muốn cảm giác như mình là kẻ đáng thương, mình là người không xứng đáng nên mới bị bỏ đi. Nhưng thực sự cảm giác bản thân yếu đuối, không quan trọng cứ đeo bám em.
Sau khi chia tay tụi em chưa từng gặp hay gọi điện thoại cho nhau, chỉ có thi thoảng bạn nhắn tin nói về cuộc sống của bạn, em cũng chia sẻ, nhưng thực sự rất đau lòng. Em từng nghĩ em cứ ở đó, tâm sự với bạn để bạn không cô đơn, nhưng thực sự mỗi lần nhận tin nhắn từ bạn em lại trông chờ bạn sẽ hồi tâm chuyển ý, nên em mệt mỏi. Mới gần đây thôi em nhắn một lần chính thức là em chưa lành lặn, em muốn được dừng liên lạc. Em làm vậy có ích kỷ không anh?
Em nên làm gì để có thể bước tiếp, vượt qua nỗi đau này? Những khi cơn bão cảm xúc ập tới em nên làm gì?
Em cảm ơn anh đã lắng nghe.
(ngày 9 tháng 5, 2024)