Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay

25-7-2024


Listen Later

Send us a text

NGƯỜI GỬI:  THE LITTLE CAT


Chào mọi người, hôm nay em muốn chia sẻ về hoàn cảnh của em.

Bố mẹ em chia tay hồi em học lớp 2, nguyên nhân vì ổng ngoại tình và sau 7749 lần bắt ghen, cãi nhau và đánh nhau thì họ đưa nhau ra tòa và chia tay. 

Từ bé đến lớn trong em không có khái niệm về bố là như thế nào, trong trí nhớ của em thì ổng đi miết. Những ngày còn bé em không hiểu tại sao phải gặp mặt ổng làm gì, nhưng vì mẹ em muốn em gặp ổng nên em phải gặp. Hồi em mới chuyển về nhà ngoại thì em hay bị hàng xóm trêu chọc vì không có bố nên có lẽ vì vậy mà em luôn mặc cảm là em không được bình thường như bao bạn khác. Tuy nhiên bên ngoài em vẫn bình thường như những người khác, được đi học, được vui chơi với bạn bè. 

Em học khá ổn nên nhiều bạn chơi với em, nhưng em chưa từng nói thật về hoàn cảnh của mình cho ai biết hết. Sau này lớn lên em đã cởi mở hơn và chia sẻ về vấn đề này. Em vẫn còn nhớ mãi ngày xưa lúc đi học cô giáo cho tập làm văn tả về gia đình thì em luôn tả về bà ngoại của em. Mặc dù em muốn tả về mẹ của mình, nhưng với suy nghĩ ngây thơ rằng nếu mình tả về mẹ thì mọi người sẽ biết rằng mình không có bố. 

Hồi đó em hay so sánh ngầm nhiều lắm, thì mình còn bé mà, ai cũng có mà mình không có thì cũng chạnh lòng. Có đôi lúc em tự trách bản thân mình rằng có phải ổng không thích con gái nên ổng mới ngoại tình và ly hôn với mẹ em không? Có phải là em không nên xuất hiện trên cuộc đời này không? Rất nhiều câu hỏi nhưng không ai có thể trả lời cho mình biết được. 

Sau này, khi ổng hết chơi gái thì có lấy vợ và sinh được một thằng con trai. Ổng có 1 lần dẫn vợ và 2 lần dẫn con trai ổng đến gặp mặt em, tất nhiên là sau đó thì gia đình em cãi nhau đúng 30 tết. Ổng thấy em khó chịu nên không dẫn người nhà của ổng đến làm thân với em nữa. Nhưng sau đó ổng chuyển sang chế độ muốn em xuống nhà ổng để thăm hỏi. Hồi đợt tết rồi, ông nội của em mất và ổng thông báo cho em biết để còn thể hiện lễ nghĩa. Mọi người xung quanh thì cũng muốn ý tứ muốn em đi nhưng em biết là thâm tâm em không muốn đi vì cũng không có tình cảm gì. Ngày bé em chưa từng được gặp ông bà nội của mình, ngay cả khi bố mẹ em chia tay. Nhưng mẹ em có kể là, hồi vợ sau của ổng đẻ thì bà nội em có vào chăm cháu nhưng chưa hề đến gặp mặt em và gọi điện cho em lần nào. Có lẽ vì vậy mà em khá vô cảm với họ hàng bên đó. 

Em khá là không thích 30 tết, vì ngày đó em phải gặp ổng. Nếu em không ra gặp thì mọi người xung quanh sẽ bảo không được. Và sau chuyện này, em cũng có thể mường tượng ổng sẽ chửi rủa em là mất dạy hay thế nào đó nếu em không tự giác lễ nghĩa. Em cũng biết được rằng ổng cho tiền em nhưng lại đi nói với người khác rằng em chỉ biết có tiền mà thôi. Từ đó em không cầm tiền của ổng nữa dù mọi người bảo em ngu. Em nghĩ là nếu mà đối phương không thành tâm muốn cho thì mình không cần lấy. 

Mỗi lần nhắc đến ổng thì em có nhiều câu hỏi lắm! Em không hiểu tại sao mọi người lại chửi mình, tại sao ổng lại chửi mình, trong khi em chưa bao giờ làm vậy với họ! Em cũng nhận ra là những người đó có điểm chung là không bị bỏ rơi giống em! 

Em viết bài này mục đích để tâm sự là chính thôi ạ. Con người ta nhiều lúc cũng khó hiểu lắm! Khi biết mình không được lắng nghe thì sẽ không bao giờ nói. Nhưng biết có ai đó nghe thì lại nói rất nhiều. 

Cám ơn mọi người đã đọc, chúc mọi người buổi tối tốt lành.



...more
View all episodesView all episodes
Download on the App Store

Tâm Sự Buồn Vui Web5ngayBy web5ngay