
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Tính
Em chào thầy em chào gia đình mình, em sinh năm 2k1 hiện em muốn nói ra những nổi lòng và sự trải nghiệm của minh ở đây vì môi trường của em không có sân chơi như thế này
Tối tối em cũng hay theo dõi những anh chị chia sẻ và nghe từng câu chữ của thầy khi giải quyết 1 vấn đề cho 1 cá nhân nào đó, nhiều khi em lên nghe podcast của thầy trên youtube không ngấm vào người bằng những lời thầy tâm sự lại với mấy bạn, rất có chiều sâu và chạm đúng vấn đề của 1 cá nhân nào đó, em cũng đang học cách ăn nói và cách giải quyết vấn đề của thầy từ những bài tâm sự buồn vui, lời thầy nói có sức từng trải rất nhiều, em theo dõi thầy cũng 4 năm rồi, thầy cũng là tấm gương để em nhìn vào phấn đấu trên con đường chia sẻ giáo dục như thế này, biết ơn thầy
Em xin phép chia sẻ những trải nghiệm và vấn đề của bản thân
Bản thân em chưa từng học qua trường lớp nào đại loại là 0/12 ạ, từ bé em rất muốn đi học em nhớ không nhầm là năm em 16 tuổi em nói với mẹ là con muốn đi học mà mẹ em cầm cây chổi đánh lên đầu em khiến em khá bất ngờ và kể từ đó em luôn luôn đặt câu hỏi tại sao? em cũng bị trầm cảm từ lúc đó đến năm 21 tuổi, nói vây thôi chứ chịu đựng cũng không đơn giản đâu ạ, vì ba mẹ em còn bạo hành từ bé cho đến giờ, ba thì suốt ngày nhậu nhẹt mẹ thì suốt ngày đánh bài họ không làm ăn gì cả, họ có tiền họ cứ cờ bạc như vậy suột 10 mấy năm, nhà em có 7 anh chị em, cho dù họ có tiền hay không có tiền họ vẫn dồn vô cờ bạc và bỏ rơi con cái, chỉ mỗi ngày làm đồ ăn để ở đó vậy thôi đói thì tự mò vô ăn như nuôi chó mèo vậy, ngày cho ăn 3 bữa hết, gặp vấn đề gì muốn tâm sự với họ thì họ lại chửi, vài lần như vậy khiến em khép lòng và không còn mở lòng với bất kỳ ai nữa, bỏ rơi không cho em đi học còn cái kiểu bạo hành này nữa.
Em biết việc học là rất quan trọng, thực sự là họ không đầu tư 1 tí chỉ 1 tí để cho mình biết chữ biết viết như người ta, suốt nhiều năm như vậy em trầm cảm và có ý nghĩ muốn tuwj sats 2 lần, trong đầu em lúc nào cũng hiện lên câu hỏi tại sao, tại sao họ sinh ra mình mà khiến họ khó chịu vậy họ sinh ra mình làm cái gì vậy? mình đâu có muốn ra đời đâu? mình ở đây để làm cái gì? mình có giá trị gì để ở đây? em nói thật là em có trách họ, trong đầu em liên tục hiện những suy nghĩ tiêu cực về họ suốt nhiều năm, có lần em cắn răng và nghĩ khi tôi lớn chắc chắn tôi sẽ không nuôi ông bà đâu, những dòng suy nghĩ đó khiến em bị điên thực sự là như vậy, không hiểu sao lúc đấy em không có gan tuwj sast đến giờ em vẫn chưa hiểu, và môi trường của em là khu ổ chuột, nên em không thể tìm ai để giải đáp những khúc mắc của em, em lại tiếp tục đặt câu hỏi tại sao và đi tìm câu trả lời
Vì em 0/12 nên chỉ có lao động chân tay, tự thân 1 mình đi tìm những cơ hội cho mình mặc dù những điều mà ba mẹ em tạo cho em thành con người khó gần và cọc cằn không vì lý do gì cả nhưng bản thân em thì muốn trở thành 1 người có giá trị, thực sự là có giá trị gì đó đủ để ảnh hưởng đến những người như em, vì em lớn lên như thế nên trong người em rất muốn được giúp những người có hoàn cảnh như em, mặc dù em mù chữ thật nhưng đối với em 10 tỷ nó không quan trọng, vì mục đích duy nhất của em là sống để lại giá trị gì đó để giúp những người có hoàn cảnh như em mà thôi, lý do đến giờ tại sao em không dọn ra ở riêng, vì từ bé em chỉ nghĩ đến những chuyện mà ba mẹ em đã tác động lên em, em khép lòng với mọi thứ, chỉ biết lao động ra tiền thì mình làm thôi không có ý định mở tư duy, nhớ lại thấy mình cũng chịu đựng giỏi thật, may mà không bị tâm thần
Và dần dần những câu hỏi liên tục chạy trong đầu em, ngày nào em cũng đi tìm câu trả lời phần lớn là trên mạng, thì em mới hiểu là tất cả là vì giáo dục mà ra, vì con cái
Send us a text
NGƯỜI GỬI: Tính
Em chào thầy em chào gia đình mình, em sinh năm 2k1 hiện em muốn nói ra những nổi lòng và sự trải nghiệm của minh ở đây vì môi trường của em không có sân chơi như thế này
Tối tối em cũng hay theo dõi những anh chị chia sẻ và nghe từng câu chữ của thầy khi giải quyết 1 vấn đề cho 1 cá nhân nào đó, nhiều khi em lên nghe podcast của thầy trên youtube không ngấm vào người bằng những lời thầy tâm sự lại với mấy bạn, rất có chiều sâu và chạm đúng vấn đề của 1 cá nhân nào đó, em cũng đang học cách ăn nói và cách giải quyết vấn đề của thầy từ những bài tâm sự buồn vui, lời thầy nói có sức từng trải rất nhiều, em theo dõi thầy cũng 4 năm rồi, thầy cũng là tấm gương để em nhìn vào phấn đấu trên con đường chia sẻ giáo dục như thế này, biết ơn thầy
Em xin phép chia sẻ những trải nghiệm và vấn đề của bản thân
Bản thân em chưa từng học qua trường lớp nào đại loại là 0/12 ạ, từ bé em rất muốn đi học em nhớ không nhầm là năm em 16 tuổi em nói với mẹ là con muốn đi học mà mẹ em cầm cây chổi đánh lên đầu em khiến em khá bất ngờ và kể từ đó em luôn luôn đặt câu hỏi tại sao? em cũng bị trầm cảm từ lúc đó đến năm 21 tuổi, nói vây thôi chứ chịu đựng cũng không đơn giản đâu ạ, vì ba mẹ em còn bạo hành từ bé cho đến giờ, ba thì suốt ngày nhậu nhẹt mẹ thì suốt ngày đánh bài họ không làm ăn gì cả, họ có tiền họ cứ cờ bạc như vậy suột 10 mấy năm, nhà em có 7 anh chị em, cho dù họ có tiền hay không có tiền họ vẫn dồn vô cờ bạc và bỏ rơi con cái, chỉ mỗi ngày làm đồ ăn để ở đó vậy thôi đói thì tự mò vô ăn như nuôi chó mèo vậy, ngày cho ăn 3 bữa hết, gặp vấn đề gì muốn tâm sự với họ thì họ lại chửi, vài lần như vậy khiến em khép lòng và không còn mở lòng với bất kỳ ai nữa, bỏ rơi không cho em đi học còn cái kiểu bạo hành này nữa.
Em biết việc học là rất quan trọng, thực sự là họ không đầu tư 1 tí chỉ 1 tí để cho mình biết chữ biết viết như người ta, suốt nhiều năm như vậy em trầm cảm và có ý nghĩ muốn tuwj sats 2 lần, trong đầu em lúc nào cũng hiện lên câu hỏi tại sao, tại sao họ sinh ra mình mà khiến họ khó chịu vậy họ sinh ra mình làm cái gì vậy? mình đâu có muốn ra đời đâu? mình ở đây để làm cái gì? mình có giá trị gì để ở đây? em nói thật là em có trách họ, trong đầu em liên tục hiện những suy nghĩ tiêu cực về họ suốt nhiều năm, có lần em cắn răng và nghĩ khi tôi lớn chắc chắn tôi sẽ không nuôi ông bà đâu, những dòng suy nghĩ đó khiến em bị điên thực sự là như vậy, không hiểu sao lúc đấy em không có gan tuwj sast đến giờ em vẫn chưa hiểu, và môi trường của em là khu ổ chuột, nên em không thể tìm ai để giải đáp những khúc mắc của em, em lại tiếp tục đặt câu hỏi tại sao và đi tìm câu trả lời
Vì em 0/12 nên chỉ có lao động chân tay, tự thân 1 mình đi tìm những cơ hội cho mình mặc dù những điều mà ba mẹ em tạo cho em thành con người khó gần và cọc cằn không vì lý do gì cả nhưng bản thân em thì muốn trở thành 1 người có giá trị, thực sự là có giá trị gì đó đủ để ảnh hưởng đến những người như em, vì em lớn lên như thế nên trong người em rất muốn được giúp những người có hoàn cảnh như em, mặc dù em mù chữ thật nhưng đối với em 10 tỷ nó không quan trọng, vì mục đích duy nhất của em là sống để lại giá trị gì đó để giúp những người có hoàn cảnh như em mà thôi, lý do đến giờ tại sao em không dọn ra ở riêng, vì từ bé em chỉ nghĩ đến những chuyện mà ba mẹ em đã tác động lên em, em khép lòng với mọi thứ, chỉ biết lao động ra tiền thì mình làm thôi không có ý định mở tư duy, nhớ lại thấy mình cũng chịu đựng giỏi thật, may mà không bị tâm thần
Và dần dần những câu hỏi liên tục chạy trong đầu em, ngày nào em cũng đi tìm câu trả lời phần lớn là trên mạng, thì em mới hiểu là tất cả là vì giáo dục mà ra, vì con cái