Tâm Sự Buồn Vui Web5ngay

28-05-2025


Listen Later

Send us a text

NGƯỜI GỬI:  Noah

Xin chào mọi người, em tên là Noah - một cô gái dễ thương vừa bước qua tuổi 21 vào năm nay. Em ấp ủ dự định viết bài này từ khá lâu, một bài viết về câu chuyện của em và những điều em đã trải qua.

Em đã sống vô tư, ít suy nghĩ từ nhỏ, đôi lúc nó trở nên vô tri vô giác (em nghĩ cụm này có vẻ thích hợp với em hơn), thế rồi nó dẫn đến những điều tổn thương mà mãi về sau này em mới nhận ra.

Từ giữa năm cấp 2 đến giữa năm cấp 3, em đã trải qua khá nhiều mối quan hệ chóng vánh, và hầu hết mối quan hệ nào cũng để lại một vết xước trong em, có những mối quan hệ mà những bạn nam đã có những hành động thiếu tôn trọng, cụ thể là gì thì em xin giấu kín. Nhưng em của thời đó thì biết cái gì, cứ trơ ra rồi mối quan hệ nào kết thúc thì thôi. Đến cuối năm cấp 3, thì em say nắng một bạn nữ, bạn ấy rất ga lăng và đối xử tốt với không chỉ mình em, em đã nghĩ giữa em và bạn ấy đã có một quãng thời gian thật đẹp (nếu như bạn ấy ít phũ phàng với em hơn), trải qua nhiều chuyện đau thương, crush của em và cô bạn thân của em thành đôi. Sau đó, em lâm vào trầm cảm với các biểu hiện u uất thường gặp cũng như tự hành hạ bản thân và nghĩ đến cái ch*t.

“Nhưng chờ chút đã, mình không được như thế này nữa, mình phải lý trí hơn và không được để cảm xúc chi phối bản thân.”. Em đã nghĩ như vậy rồi lao đầu vào tâm lý học, các bài giảng, các clip, các tips v.v… cái nào em cũng coi hết. Rồi sau đó, vì trở nên quá lý trí nên em quên đi cảm xúc của bản thân, và không nhận ra bản thân cũng đã uất ức và tổn thương đến nhường nào. Cứ như một con thiêu thân cứ lao đầu vào lửa, rồi nhận lấy hết tổn thương này đến tổn thương khác.

Em bắt đầu đuối sức ở năm 3 đại học.

Cho đến khi em bị phê bình trong một buổi họp ban chấp hành, cảm xúc của em sụp đổ. Những câu nói lớn tiếng và vồ vập khiến em sợ hãi, lúc này một con thú đầy thương tích bị dồn vào đường cùng chỉ biết gắng gượng chống chọi với thứ đáng sợ trước mắt. Trên đường trở về em đã khóc thật to, rồi những chuyện xảy ra trước đây cứ hiện lên, có nhiều điều mà đến tận lúc này em mới nhận thấy, à thì ra nó đã gây tổn thương cho mình nhiều đến vậy. Cho đến tận lúc gần về tới nhà, em đã suy nghĩ một câu như thế này: “Không sao mà, t hiểu mà, m đã cố gắng rất nhiều phải không, m cũng đã khổ sở lắm rồi, không sao hết…”. Mọi thứ trong em như vỡ oà, em khóc nấc lên như một đứa con nít.

Nhiều tháng sau, em phát hiện bản thân có những dấu hiệu liên quan đến Hội chứng rối loạn phổ tự kỷ. (Khó khăn khi tự chăm sóc bản thân (ăn uống, ăn mặc, ngủ nghỉ,… ít nhiều đều có sự trợ giúp của gia đình và người yêu), thiếu sự quan tâm hoặc vô cảm đối với người khác, giác quan nhạy cảm (như việc sử dụng bông tắm, hoặc mặc quần áo thô ráp, có lưới, hoặc lông đều dẫn đến sự khó chịu,…)


Tự kỷ ở Việt Nam không phổ biến, nếu có thì chỉ nói đến trẻ em, hiện tại em đang tìm kiếm các cách trợ giúp để em có thể cải thiện cuộc sống, và nhận thức nhiều hơn ở các mặt như: cuộc sống cá nhân, tương tác xã hội, nhận biết các cảm xúc, v.v…


Cuối cùng, chưa có gì là xác thực cả, em cũng đang tìm kiếm các phòng khám tâm lý về Tự kỷ uy tín để được chẩn đoán chính thức, nếu có ai biết về những thông tin này, em rất vui nếu mọi người có thể chia sẻ nó với em.


Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây. ❤️



...more
View all episodesView all episodes
Download on the App Store

Tâm Sự Buồn Vui Web5ngayBy web5ngay