
Sign up to save your podcasts
Or
Send us a text
NGƯỜI GỬI: How to love and be loved?
Xin chào thầy và tất cả mọi người ạ, em là một cô gái 21 tuổi, đang sinh sống và học tập ở Hà Nội. Hôm nay em muốn tâm sự về chuyện tình cảm và cũng muốn được nghe những lời khuyên từ mọi người ạ.
Chuyện là em với một bạn này quen nhau khi còn học cấp 3, em và bạn học chung lớp và ngồi cùng bàn 2 năm cho đến khi ra trường. Bạn là một người rất vui tính, tích cực và cũng rất tử tế, khi còn học cấp 3 thì bọn em cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ và lúc đấy em cũng chẳng nghĩ gì đến chuyện yêu đương hay có tình cảm gì với bạn hết.
Đến khi lên đại học, em với bạn học khác trường, và một hôm bạn có nhắn tin cho em kiểu là tỏ tình, bạn bảo thích em từ khi học cấp 3 rồi, nhưng giờ bạn mới nói vì sợ nếu lúc đấy nói ra mà em từ chối thì học cùng lớp gặp nhau cũng khó xử, giờ bạn nói nếu có như thế thì cũng không gặp nhau nữa. Lúc đấy em cũng chưa có người yêu thì em cũng đồng ý để bọn em tìm hiểu nhau. Bọn em tìm hiểu nghiêm túc trong vòng 3-4 tháng, và em cũng có thích bạn, nhưng thật sự với tình cảm lúc đó thì chưa đến mức để em có thể bước vào một mối quan hệ. Cộng thêm lúc đó em đang rất tiêu cực, tự ti về bản thân, lúc đấy em nghĩ là học hành chưa đến đâu mà yêu đương cái gì, em nghĩ mình phải đạt được 1 thành tựu gì đó để củng cố sự tự tin của mình thì khi đấy bước vào mối quan hệ yêu đương thì mình mới tự chủ và không bị phụ thuộc vào người yêu của mình được, và em đã từ chối bạn.
Sau khoảng thời gian đó thì bọn em vẫn tiếp tục là bạn bè và cũng vẫn đi chơi cùng nhóm chung 1 vài lần. Dù em từ chối bạn nhưng em thích bạn là thật và sau lúc đấy em càng thích bạn hơn, đúng 1 năm sau, là tuần trước, bạn có rủ em đi chơi, lúc đấy em nghĩ là bạn vẫn còn thích em, thì em có hỏi bạn là “ bây giờ mày còn thích tao không?” thì bạn nghĩ 1 lúc lâu xong bạn bảo “ thật ra sau hôm mày từ chối tao, tao rất buồn và suy sụp, lúc đấy tao cách ly với tất cả mọi người, chẳng muốn nói chuyện với ai 1 thời gian dài, phải mất 3-4 tháng như thế, lúc đấy tao đã nghĩ trước khi tao lại yêu một ai đấy thì tao phải làm được 1 cái gì đấy đã, tao cũng không còn suy nghĩ là sẽ tiếp tục thích ai nữa, nên bây giờ tao cũng không biết tao có còn thích mày nữa không nữa, từ hôm đấy tao cũng chưa nghĩ về chuyện này 1 lần nào”.
Xong cả 2 im lặng 1 lúc thì em có bảo bạn “ Hay bây giờ mày thích lại tao đi”, bạn bảo “ sao tự nhiên bây giờ mày lại thay đổi” , em cũng nói thật với bạn “ hôm tao từ chối mày tao cũng chẳng có vui vẻ gì, lúc đó tao cũng nghĩ y hệt như mày vậy, bây giờ tao cũng vẫn tiếp tục cố gắng như thế, nhưng tao không muốn đi một mình nữa, tao muốn có người đồng hành cùng tao”. Và lúc đấy bạn bảo bạn muốn tiếp tục thích em, và theo đuổi em.
Tuy nhiên, sau hôm đấy về 1 tuần bạn cũng không nhắn gì cho em, em nhắn cho bạn trước và bạn hẹn hôm thứ 7 gặp nhau nói chuyện. Đúng như em dự đoán, bạn nói sau hôm đấy, mấy hôm nay bạn cũng suy nghĩ lại là bạn thấy là cảm xúc của bạn với em không còn như lúc trước nữa, bạn không muốn miễn cưỡng với em vì sợ em còn buồn hơn. Dù đã đoán trước được câu trả lời nhưng em vẫn không khỏi thất vọng khi nghe những lời đấy. Bạn nói vẫn tiếp tục muốn làm bạn với em và bạn vẫn mong một ngày nào đấy bạn thích em trở lại và bọn em thành 1 đôi. Buổi nói chuyện hôm đấy của bọn em diễn ra rất nhẹ nhàng, bạn thực sự rất tử tế với em ngay cả khi từ chối, và khi đấy em nhận ra em đã thích đúng người.
Bây giờ em đang rất phân vân liệu mình có nên tiếp tục hi vọng vào tình cảm này, cố gắng chinh phục bạn, hay em nên chờ đến khi em hết thích bạn và bọn em lại trở lại là bạn bè. Em thật sự muốn chọn phương án đầu tiên nhưng em cũng chẳng biết có làm nổi không nữa, hay hi vọng càng thêm thất vọng.
Nếu em chọn phương án 2, em không chắc có thể bình thường với bạ
Send us a text
NGƯỜI GỬI: How to love and be loved?
Xin chào thầy và tất cả mọi người ạ, em là một cô gái 21 tuổi, đang sinh sống và học tập ở Hà Nội. Hôm nay em muốn tâm sự về chuyện tình cảm và cũng muốn được nghe những lời khuyên từ mọi người ạ.
Chuyện là em với một bạn này quen nhau khi còn học cấp 3, em và bạn học chung lớp và ngồi cùng bàn 2 năm cho đến khi ra trường. Bạn là một người rất vui tính, tích cực và cũng rất tử tế, khi còn học cấp 3 thì bọn em cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ và lúc đấy em cũng chẳng nghĩ gì đến chuyện yêu đương hay có tình cảm gì với bạn hết.
Đến khi lên đại học, em với bạn học khác trường, và một hôm bạn có nhắn tin cho em kiểu là tỏ tình, bạn bảo thích em từ khi học cấp 3 rồi, nhưng giờ bạn mới nói vì sợ nếu lúc đấy nói ra mà em từ chối thì học cùng lớp gặp nhau cũng khó xử, giờ bạn nói nếu có như thế thì cũng không gặp nhau nữa. Lúc đấy em cũng chưa có người yêu thì em cũng đồng ý để bọn em tìm hiểu nhau. Bọn em tìm hiểu nghiêm túc trong vòng 3-4 tháng, và em cũng có thích bạn, nhưng thật sự với tình cảm lúc đó thì chưa đến mức để em có thể bước vào một mối quan hệ. Cộng thêm lúc đó em đang rất tiêu cực, tự ti về bản thân, lúc đấy em nghĩ là học hành chưa đến đâu mà yêu đương cái gì, em nghĩ mình phải đạt được 1 thành tựu gì đó để củng cố sự tự tin của mình thì khi đấy bước vào mối quan hệ yêu đương thì mình mới tự chủ và không bị phụ thuộc vào người yêu của mình được, và em đã từ chối bạn.
Sau khoảng thời gian đó thì bọn em vẫn tiếp tục là bạn bè và cũng vẫn đi chơi cùng nhóm chung 1 vài lần. Dù em từ chối bạn nhưng em thích bạn là thật và sau lúc đấy em càng thích bạn hơn, đúng 1 năm sau, là tuần trước, bạn có rủ em đi chơi, lúc đấy em nghĩ là bạn vẫn còn thích em, thì em có hỏi bạn là “ bây giờ mày còn thích tao không?” thì bạn nghĩ 1 lúc lâu xong bạn bảo “ thật ra sau hôm mày từ chối tao, tao rất buồn và suy sụp, lúc đấy tao cách ly với tất cả mọi người, chẳng muốn nói chuyện với ai 1 thời gian dài, phải mất 3-4 tháng như thế, lúc đấy tao đã nghĩ trước khi tao lại yêu một ai đấy thì tao phải làm được 1 cái gì đấy đã, tao cũng không còn suy nghĩ là sẽ tiếp tục thích ai nữa, nên bây giờ tao cũng không biết tao có còn thích mày nữa không nữa, từ hôm đấy tao cũng chưa nghĩ về chuyện này 1 lần nào”.
Xong cả 2 im lặng 1 lúc thì em có bảo bạn “ Hay bây giờ mày thích lại tao đi”, bạn bảo “ sao tự nhiên bây giờ mày lại thay đổi” , em cũng nói thật với bạn “ hôm tao từ chối mày tao cũng chẳng có vui vẻ gì, lúc đó tao cũng nghĩ y hệt như mày vậy, bây giờ tao cũng vẫn tiếp tục cố gắng như thế, nhưng tao không muốn đi một mình nữa, tao muốn có người đồng hành cùng tao”. Và lúc đấy bạn bảo bạn muốn tiếp tục thích em, và theo đuổi em.
Tuy nhiên, sau hôm đấy về 1 tuần bạn cũng không nhắn gì cho em, em nhắn cho bạn trước và bạn hẹn hôm thứ 7 gặp nhau nói chuyện. Đúng như em dự đoán, bạn nói sau hôm đấy, mấy hôm nay bạn cũng suy nghĩ lại là bạn thấy là cảm xúc của bạn với em không còn như lúc trước nữa, bạn không muốn miễn cưỡng với em vì sợ em còn buồn hơn. Dù đã đoán trước được câu trả lời nhưng em vẫn không khỏi thất vọng khi nghe những lời đấy. Bạn nói vẫn tiếp tục muốn làm bạn với em và bạn vẫn mong một ngày nào đấy bạn thích em trở lại và bọn em thành 1 đôi. Buổi nói chuyện hôm đấy của bọn em diễn ra rất nhẹ nhàng, bạn thực sự rất tử tế với em ngay cả khi từ chối, và khi đấy em nhận ra em đã thích đúng người.
Bây giờ em đang rất phân vân liệu mình có nên tiếp tục hi vọng vào tình cảm này, cố gắng chinh phục bạn, hay em nên chờ đến khi em hết thích bạn và bọn em lại trở lại là bạn bè. Em thật sự muốn chọn phương án đầu tiên nhưng em cũng chẳng biết có làm nổi không nữa, hay hi vọng càng thêm thất vọng.
Nếu em chọn phương án 2, em không chắc có thể bình thường với bạ