
Sign up to save your podcasts
Or


CÓ RƯỢU HÔM NAY, NAY CỨ UỐNG
NGÀY MAI SẦU ĐẾN, NHẬU LUÔN SẦU
Một bạn hỏi:
Thưa thầy, hôm qua khi nghe thầy nói chúng ta nên sống như câu thơ:
"Có rượu hôm nay, nay cứ uống
Ngày mai sầu đến nhậu luôn sầu",
Con thấy khó có thể làm được. Xin thầy chỉ cho con làm thế nào để con có thể tự tin nhậu được sầu.
Thầy Trong Suốt:
Sầu, thực chất chỉ là một cấu trúc suy nghĩ hiện ra trong Biết và tan vào Biết, bản chất là lúc nào cũng nhậu được nó, nhưng con không nhậu được là do con tin có “tôi”. Khi con tin có “tôi” thì nỗi sầu đó hại “tôi”. Hại “tôi” thì sao mà nhậu được! Nên nền móng vô ngã rất quan trọng.
Bản chất là không có cái “tôi” nào cả. Con có thử tìm hết sức thì cũng không tìm được cái “tôi” ở đâu cả. Khi cảm thấy “tôi đang buồn”, thì cái “tôi”đó không tồn tại ở trong thực tại mà chỉ là một nội dung của chính cái suy nghĩ “tôi đang buồn” đó. Vì vậy, sầu chỉ đến và đi chứ không hại được ai. Sầu đến con bực bội, khó chịu là do con đang bị lừa rằng có “tôi” bị hại. Còn không có ai bị hại, thì sầu có khác gì một bông hoa sen nở ra trên mặt hồ, nó đến để tô điểm cho mặt hồ của Biết rồi lại tan vào trong Biết.
Khi con muốn nhậu luôn sầu thì con phải thấy không có ai cả. Không có ai bị hại thì sầu chỉ là sự rực rỡ của Biết thôi, nó hiện ra trong Biết và tan vào Biết nên con có thể nhậu luôn nó.
Trong Suốt
(Trích từ bài "Sầu cũng là một bông hoa đẹp", Hà Nội 18/4/2021)
Trong Suốt
By Trong Suốt5
22 ratings
CÓ RƯỢU HÔM NAY, NAY CỨ UỐNG
NGÀY MAI SẦU ĐẾN, NHẬU LUÔN SẦU
Một bạn hỏi:
Thưa thầy, hôm qua khi nghe thầy nói chúng ta nên sống như câu thơ:
"Có rượu hôm nay, nay cứ uống
Ngày mai sầu đến nhậu luôn sầu",
Con thấy khó có thể làm được. Xin thầy chỉ cho con làm thế nào để con có thể tự tin nhậu được sầu.
Thầy Trong Suốt:
Sầu, thực chất chỉ là một cấu trúc suy nghĩ hiện ra trong Biết và tan vào Biết, bản chất là lúc nào cũng nhậu được nó, nhưng con không nhậu được là do con tin có “tôi”. Khi con tin có “tôi” thì nỗi sầu đó hại “tôi”. Hại “tôi” thì sao mà nhậu được! Nên nền móng vô ngã rất quan trọng.
Bản chất là không có cái “tôi” nào cả. Con có thử tìm hết sức thì cũng không tìm được cái “tôi” ở đâu cả. Khi cảm thấy “tôi đang buồn”, thì cái “tôi”đó không tồn tại ở trong thực tại mà chỉ là một nội dung của chính cái suy nghĩ “tôi đang buồn” đó. Vì vậy, sầu chỉ đến và đi chứ không hại được ai. Sầu đến con bực bội, khó chịu là do con đang bị lừa rằng có “tôi” bị hại. Còn không có ai bị hại, thì sầu có khác gì một bông hoa sen nở ra trên mặt hồ, nó đến để tô điểm cho mặt hồ của Biết rồi lại tan vào trong Biết.
Khi con muốn nhậu luôn sầu thì con phải thấy không có ai cả. Không có ai bị hại thì sầu chỉ là sự rực rỡ của Biết thôi, nó hiện ra trong Biết và tan vào Biết nên con có thể nhậu luôn nó.
Trong Suốt
(Trích từ bài "Sầu cũng là một bông hoa đẹp", Hà Nội 18/4/2021)
Trong Suốt

0 Listeners