
Sign up to save your podcasts
Or


CON KHÔNG PHẢI LÀ MỘT NGƯỜI
Hỏi: Xin hãy cho con một chỉ dẫn thực hành thật đơn giản để đối diện với những trở ngại trong cuộc sống hàng ngày.
Đáp:
Trong cuộc sống con chỉ cần bỏ hai niềm tin. Thứ nhất, niềm tin rằng con là một người. Thứ hai, niềm tin rằng con can thiệp được vào dòng chảy này.
Con không phải là một người. Không phải cái tôi này, không phải cái tôi nào cả. Khi không còn đồng hoá với bất cứ thứ gì, khi ấy chỉ còn cái Biết.
Dòng chảy này cứ tự động trôi chảy, không thể nào khống chế hay can thiệp. Không chỉ không can thiệp mà con không ở trong đó. Nếu không can thiệp được nhưng vẫn tin mình là một người trong dòng chảy thì vẫn bị nước cuốn đi, con vẫn là nạn nhân.
Mỗi lần con khổ là do con quên mất hai điều đó. Con lại là một người trong thế giới này, chịu hàng tỷ cái khổ của kịch bản. Và con khổ vì ngồi đây mà nghĩ cách bẻ cái dòng chảy này, tìm cách can thiệp bắt mọi việc theo ý mình.
Ngược lại, lúc gặp chuyện nếu con nhớ hai điều đó thì con bật ra khỏi dòng chảy. Khi con không là một người nữa thì con ra khỏi thế giới này. Dòng chảy chẳng làm gì được con vì con không ở trong dòng chảy ấy.
Lúc còn tin rằng có thể thay đổi được dòng chảy này thì lòng luôn đầy bất an. Nhưng khi thấy không thể thay đổi được dòng chảy thì trong lòng lại rộng mở thênh thang cho mọi giải pháp, cái gì đến cũng được. Thái độ chuyển dần từ “làm” sang “xem”. Càng xem càng cảm nhận sự tự do.
Chỉ cần nhớ con không phải là một người, và tích hợp vào đời sống trong mọi hoàn cảnh. Càng tích hợp càng được giải phóng. Tiến trình giải thoát là như vậy.
- Trích từ một buổi Trong Suốt cafe với học trò, Phela Hanoi 5/11/2022
Facebook: https://www.facebook.com/zangthalpa
By Trong Suốt5
22 ratings
CON KHÔNG PHẢI LÀ MỘT NGƯỜI
Hỏi: Xin hãy cho con một chỉ dẫn thực hành thật đơn giản để đối diện với những trở ngại trong cuộc sống hàng ngày.
Đáp:
Trong cuộc sống con chỉ cần bỏ hai niềm tin. Thứ nhất, niềm tin rằng con là một người. Thứ hai, niềm tin rằng con can thiệp được vào dòng chảy này.
Con không phải là một người. Không phải cái tôi này, không phải cái tôi nào cả. Khi không còn đồng hoá với bất cứ thứ gì, khi ấy chỉ còn cái Biết.
Dòng chảy này cứ tự động trôi chảy, không thể nào khống chế hay can thiệp. Không chỉ không can thiệp mà con không ở trong đó. Nếu không can thiệp được nhưng vẫn tin mình là một người trong dòng chảy thì vẫn bị nước cuốn đi, con vẫn là nạn nhân.
Mỗi lần con khổ là do con quên mất hai điều đó. Con lại là một người trong thế giới này, chịu hàng tỷ cái khổ của kịch bản. Và con khổ vì ngồi đây mà nghĩ cách bẻ cái dòng chảy này, tìm cách can thiệp bắt mọi việc theo ý mình.
Ngược lại, lúc gặp chuyện nếu con nhớ hai điều đó thì con bật ra khỏi dòng chảy. Khi con không là một người nữa thì con ra khỏi thế giới này. Dòng chảy chẳng làm gì được con vì con không ở trong dòng chảy ấy.
Lúc còn tin rằng có thể thay đổi được dòng chảy này thì lòng luôn đầy bất an. Nhưng khi thấy không thể thay đổi được dòng chảy thì trong lòng lại rộng mở thênh thang cho mọi giải pháp, cái gì đến cũng được. Thái độ chuyển dần từ “làm” sang “xem”. Càng xem càng cảm nhận sự tự do.
Chỉ cần nhớ con không phải là một người, và tích hợp vào đời sống trong mọi hoàn cảnh. Càng tích hợp càng được giải phóng. Tiến trình giải thoát là như vậy.
- Trích từ một buổi Trong Suốt cafe với học trò, Phela Hanoi 5/11/2022
Facebook: https://www.facebook.com/zangthalpa

0 Listeners