Share Hạnh phúc - Gia đình
Share to email
Share to Facebook
Share to X
By VNPodcast
The podcast currently has 181 episodes available.
Nhà tôi có 4 anh em trai. Tôi là thứ hai, hơn em trai tôi 4 tuổi. Khi tôi bắt đầu lên Hà Nội học đại học, bố mẹ tôi mua một căn nhà nhỏ ở trên này, mấy năm sau em trai tôi cũng chuyển lên sống cùng.
Tôi lấy vợ cách đây gần 2 năm, hiện đã có con trai. Do chưa có điều kiện mua nhà riêng nên vợ chồng tôi vẫn ở nhà mà bố mẹ tôi mua trước đó cùng với em trai cho đỡ chi phí. Vợ và em trai tôi vốn là bạn chung lớp ngày cấp 3, do em hay đến nhà tôi chơi nên chúng tôi đã nảy sinh tình cảm. Gia đình 2 bên rất ủng hộ mối quan hệ này, do đó khi yêu nhau, chúng tôi không gặp trắc trở gì. Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi đã nên duyên vợ chồng.
Người phụ nữ kết hôn gần 20 năm và cũng từng ấy thời gian, chị bị người chồng đầu gối tay ấp đánh đập, mắng chửi, thậm chí anh ta còn đánh đứa con gái nhỏ của 2 người nữa. Hai bên gia đình đều khuyên chị đừng nên nhẫn nhịn chịu đựng nhưng chị lại đưa ra hết lý do này, lý do khác để tiếp tục ở bên người chồng vũ phu. Đến giờ này, chị vẫn băn khoăn tự hỏi tại sao chồng lại đánh đập mình:
"Tôi là người phụ nữ không ngại khó, ngại khổ. Tất cả mọi việc trong gia đình đều do tôi 1 tay lo toan, gánh vác. Vậy mà chồng tôi vẫn đánh chửi tôi. Liệu có phải những gì tôi làm vẫn không khiến anh ấy hài lòng nên mới làm thế? Đôi khi tôi thấy tủi cho phận mình, nhưng lại nghĩ có lẽ cái số mình phải như vậy. Thế nhưng tôi không biết mình sẽ chịu đựng được đến bao giờ? Có phải như con tôi nói rằng tôi là người trong cuộc nên u mê không?"
Gia đình chồng tôi có 4 chị em, 2 trai, 2 gái, chồng tôi là con trưởng. Em trai chồng đã lấy vợ được vài năm, do khó khăn về đường con cái, chạy chữa mãi em tôi mới sinh được mụn con gái vào đầu năm ngoái.
Khi mới về nhà chồng, em dâu tôi là người hiền lành, chăm chỉ nên được mọi người yêu quý. Em trai chồng tôi từ khi ra trường tới nay đã hơn chục năm mà chưa trụ vững ở công việc nào cả, mỗi năm chú ấy chuyển việc tới vài lần nên đã 41 tuổi mà sự nghiệp vẫn chẳng đâu vào đâu. Em dâu cũng là người chăm chỉ, chị khó nên giờ cũng là trưởng phòng kế hoạch của một doanh nghiệp có tới hàng ngàn công nhân, thu nhập khá. Có lẽ ỉ vào vợ nên em chồng mới sinh ra thói lười nhác.
Tôi năm nay 35 tuồi, chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi có 2 con đủ nếp, đủ tẻ, gia đình hai bên cũng thuộc dạng khá giả. Chúng tôi đều có công việc ổn định, nên không phải lo lắng về kinh tế. Tôi được chồng rất yêu thương và chiều chuộng, thế nên có không ít bạn bè ghen tị với hạnh phúc tôi đang nắm giữ. Thế nhưng mọi thứ vốn là niềm tự hào ấy qua đi trong chớp mắt, khi tôi biết được chồng mình đã cặp kè với một cô gái khác. Niềm tự hào, lòng tin trong tôi sụp đổ, thay vào đó là sự thất vọng ê chề, đau đớn hơn khi tôi biết được không những ngoại tình mà chồng tôi và cô gái đó còn có với nhau một đứa con trai cũng đã hơn 1 tuổi.
Thời gian sống bên nhau, chồng tôi chẳng có biểu hiện gì lạ, sinh hoạt của anh cũng không thay đổi bao nhiêu, anh vẫn yêu thương 2 con và chiều chuộng tôi hết mực, khiến tôi không một chút mảy may nghi ngờ. Mọi chuyện chỉ được phơi bày khi tình cờ tôi nhặt được một biên lai ngân hàng chuyển khá nhiều tiền của chồng tôi cho một cô gái mà chưa bao giờ tôi nghe tên. Tôi lựa lời dò hỏi chồng có chung vốn làm ăn với ai không? Anh trả lời là không. Sau ngày hôm đó tôi quyết định tự mở một "cuộc điều tra" và mọi thứ sáng tỏ khi điện thoại của chồng vẫn còn lưu một số tin nhắn qua lại của 2 người thông báo tình hình con cái. Bầu trời như sụp đổ trước mắt tôi. Tìm hiểu, tôi mới biết họ gặp nhau trong 1 lần chồng tôi đi công tác dài ngày ở trong Nam. Cô gái ấy đã từng lỡ dở trong hôn nhân. Họ qua lại với nhau khiến cô ấy có bầu. Khi chồng tôi đã về ngoài Bắc thì cô ấy vác bụng ra để tìm chồng tôi. Vì anh đã có gia đình nên cô ấy chấp nhận sống cạnh anh mà không đòi hỏi một danh phận nào cả. Và cứ thế họ qua lại cho đến bây giờ khi thằng bé đã được hơn 1 tuổi
Câu chuyện cô gái gửi về chương trình "Bạn hãy nói với chúng tôi" của VOV2 có nội dung như sau:
Em năm nay 17 tuổi, là chị cả trong nhà, dưới em còn 1 đứa em trai kém em 3 tuổi. Em sinh ra trong một gia đình có bố mẹ đều làm công nhân, cuộc sống không thiếu thốn nhưng cũng chẳng dư dả.
Năm em 5 tuổi, bố em vào Nam làm việc trong Công ty liên doanh với nước ngoài. 1 năm sau, nghe nói công việc cũng dễ kiếm, tiền lương cũng cao hơn ở quê nên mẹ em cũng theo bố vào trong đó. Em ở với ông bà ngoại từ ấy. Thời gian dài đằng đẵng, chỉ có tết nhất, bố mẹ em mới về nhà dăm bữa nửa tháng rồi lại đi, để chúng em cho ông bà chăm sóc. Thời gian xa cách, mẹ em thì ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm sức khỏe ông bà, hỏi han việc học tập của chị em em. Còn bố? số cuộc điện thoại gọi cho chúng em chỉ đếm trên đầu ngón tay, thời gian nói chuyện không bao giờ kéo dài 3 phút. Em thấy tủi thân vô cùng, luôn nghĩ bố không còn nhớ mình nữa, nhưng rồi lại tự an ủi rằng: do bố bận. Trong thời gian đó, em cũng rất buồn, tủi thân khi phải xa bố mẹ, nhưng sự động viên ấm áp của ông bà đã giúp em vượt qua, và cố gắng học tập thật tốt.
Qua trang fanpage của chương trình Bạn hãy nói với chúng tôi, người đàn ông ấy chia sẻ câu chuyện của mình:
Tôi năm nay 41 tuổi. Là con cả trong một gia đình có 4 anh em. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo. Bố mẹ tôi nay đều ngoài 60 tuổi. Ngày trước, ông bà bán rau ngoài chợ, mót mủ cao su để nuôi anh em tôi ăn học.
Đầu năm thứ ba Đại học, tôi gặp tình đầu cũng là vợ cũ của tôi sau này. Vợ cũ lớn hơn tôi một tuổi, sống ở Dĩ An, là con cả trong gia đình nghèo có mẹ làm giáo viên, bố mất sớm. Cô ấy xinh đẹp,mạnh mẽ, học giỏi nên không ít người theo đuổi.
ửi thư về chương trình, người phụ nữ ấy giãi bày nỗi lòng của mình:
Tôi có 3 người con, 2 trai 1 gái. Chồng tôi mất lúc con gái út được 2 tháng tuổi, một mình tôi tần tảo nuôi con. Đến nay, con gái út của tôi đã 30 tuổi, cũng đã lập gia đình, nhà chồng của con cách nhà chúng tôi 70km. Chồng con tôi từ ngay khi mới quen tôi đã phản đối kịch liệt vì đó không phải là người con tôi nương nhờ được. Thanh niên trai tráng không lo làm ăn, mà chỉ chơi bời lêu lổng, đặt 3 cái nhà của bố mẹ, anh chị. Tôi khuyên can đủ điều không được nên đành phải cho cưới, nhưng không có con đăng ký kết hôn và chuyển hộ khẩu sang bên đó. Đến nay, hai con đã có 1 cháu gái 8 tuổi nhưng vợ chồng suốt ngày đánh chửi nhau, không có nhà cửa. Tôi bàn với con gái về đây ở với tôi, rồi mẹ con vay mượn làm cái nhà cấp 4 trên mảnh đấy 120m2 tôi cho con nhưng chưa sang tên. Lúc làm nhà hơn 3 tháng, tôi một thân một mình lo lắng, còn con gái không phải mó tay vào việc gì, vẫn ở bên nhà chồng. Nhà cửa xong con chỉ việc xách vali về ở. Chồng nó thì không có 1 đồng cũng không dám mò về nhà tôi.
The podcast currently has 181 episodes available.
35 Listeners
27 Listeners
5 Listeners
8 Listeners