
Sign up to save your podcasts
Or


Ý nghĩa ngắn gọn của Phẩm 3 Kinh Địa Tạng (Phẩm Quán Chúng Sinh Nghiệp Duyên)
Phẩm 3 của Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện mô tả cảnh Đức Phật phóng quang chiếu soi các địa ngục, khiến vô số chúng sinh khổ đau được tạm thời thoát khổ. Thánh Mẫu (mẹ Phật) hỏi về nghiệp duyên của chúng sinh sa đọa, Phật giải thích về ác nghiệp như bất hiếu, sát sinh, tà dâm, vọng ngữ, dẫn đến quả báo địa ngục. Phẩm nhấn mạnh nhân quả báo ứng, khuyến khích tu hành, giữ giới, hiếu thuận cha mẹ, tích phước để tránh ác đạo và cứu độ vong linh, thể hiện lòng từ bi vô hạn của Địa Tạng Bồ Tát trong việc giáo hóa chúng sinh.
Toàn văn Phẩm 3: Quán Chúng Sinh Nghiệp Duyên
Phẩm Thứ Ba: Quán Chúng Sinh Nghiệp Duyên
Thánh Mẫu Thỉnh Vấn – Bấy giờ Thánh Mẫu của đức Phật là bà Ma Da phu nhơn chắp tay cung kính hỏi Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng: ‘Thánh giả! Chúng sanh trong cõi Diêm-Phù-Ðề tạo nghiệp có khác nhau, thọ báo cũng khác nhau chăng?’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát đáp rằng: ‘Nơi cõi Diêm-Phù-Ðề, trong nghìn muôn cõi nước thế giới, hoặc có địa ngục, hoặc không địa ngục; hoặc có nữ nhơn, hoặc không nữ nhơn; hoặc có Phật Pháp, hoặc không Phật Pháp, nhẫn đến hàng Thanh-Văn, Bích-Chi-Phật cũng thế, chẳng phải tội báo đều một’.
Ma Da phu nhơn bạch cùng Bồ Tát rằng: ‘Tôi muốn nghe những tội báo nghiệp duyên của chúng sanh trong cõi Diêm-Phù-Ðề mà phải sa vào đường ác’.
Ðịa-Tạng đáp rằng: ‘Thánh Mẫu! Xin lắng nghe nhận lấy, tôi sẽ lược nói đó’.
Ma Da phu nhơn bạch rằng: ‘Cúi mong Thánh giả nói cho’.
Ðịa-Tạng Trình Bày – Bấy giờ Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch Thánh Mẫu rằng: ‘Những tội báo trong cõi Nam Diêm-Phù-Ðề lược như thế này: Chúng sanh ở cõi Diêm-Phù-Ðề nếu có kẻ nào bất hiếu với cha mẹ, nhẫn đến giết hại cha mẹ, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong có ngày ra khỏi.
Nếu có kẻ nào làm đổ máu Phật, khinh chê Tam-Bảo, chẳng kính Kinh điển, cũng phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Nếu có kẻ nào xâm phạm của thường trụ, ô uế Tăng Ni, dâm loạn trong chùa chiền, hoặc giết hại, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Nếu có kẻ nào giả dạng Sa-Môn, lòng chẳng phải Sa-Môn, lạm dụng của thường trụ, hối lộ Tăng chúng, phạm giới làm các điều ác, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Nếu có kẻ nào trộm cắp của cải, lúa gạo, đồ ăn uống, y phục trong chùa chiền, không cho mà lấy, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Thánh Mẫu! Nếu chúng sanh nào phạm những tội như thế thời phải đọa vào Ngũ Vô Gián địa ngục, cầu tạm ngừng khổ một niệm cũng chẳng đặng’.
Thánh Mẫu Thỉnh Vấn – Ma Da phu nhơn bạch cùng Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng: ‘Thế nào gọi là Vô Gián địa ngục?’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch rằng: ‘Thánh Mẫu! Các địa ngục ở trong đại Thiết Vi sơn, đại địa ngục có mười tám chỗ, thứ đến có năm trăm chỗ, danh hiệu đều khác nhau, thứ đến có nghìn trăm chỗ, danh hiệu cũng khác nhau.
Còn như Vô Gián địa ngục thời chung quanh ngục thành đó rộng tám muôn dặm, tường thành toàn bằng sắt, cao một muôn dặm, trên đầu lửa cháy hừng. Trong ngục thành có các ngục nhỏ chung quanh số có mười tám.
Riêng có một ngục tên là Vô Gián rộng tám muôn dặm, tường ngục cao một nghìn dặm, toàn bằng sắt, trên đầu có lửa, dưới chân có lửa, bốn phía có rắn sắt phun lửa đuổi bắt tội nhân.
Lại thấy có những giường sắt rộng lớn đầy dẫy tội nhân trai gái nằm lên đó. Lại có những lưỡi giáo từ hư không bay xuống đâm vào mình mẩy tội nhân.
Lại có những chim ưng sắt mổ mắt tội nhân, lại có rắn sắt cắn cổ tội nhân, các chi tiết đều có móng dài cắm vào mình mẩy tội nhân, ruột gan lôi kéo tung banh ra, gió ác thổi tung tội nhân lên hư không rồi rơi xuống giường.
Những sự khổ sở như thế, trong Vô Gián địa ngục có nghìn muôn việc, lược có năm việc như thế’.
Ma Da phu nhơn bạch cùng Bồ Tát rằng: ‘Vì cớ sao gọi là Vô Gián?’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch rằng: ‘Thánh Mẫu! Các ngục ở trong Thiết Vi sơn, từ đại địa ngục nhẫn đến tiểu địa ngục đều có danh hiệu.
Vô Gián địa ngục có năm việc như thế này: Một là ngày đêm chịu tội khổ liên miên không lúc gián đoạn, nên gọi là Vô Gián.
Hai là một người cũng đầy ngục, nhiều người cũng đầy ngục, nên gọi là Vô Gián.
Ba là những khí cụ tra tấn tội nhân như chĩa ba, gậy, chim ưng, rắn độc, sói lang, cối giã, cưa xẻ, mài nghiền, đẽo đục, chảo dầu, lưới sắt, dây sắt, lừa sắt, ngựa sắt, da sống bọc đầu, sắt nóng rót miệng, tay chân quấn sắt, không một việc nào gián đoạn, nên gọi là Vô Gián.
Bốn là bất luận trai gái, mọi rợ, già trẻ, sang hèn, hoặc Rồng, hoặc Thần, hoặc Trời, hoặc Quỉ, hễ gây tội thời chịu báo, nên gọi là Vô Gián.
Năm là từ khi vào ngục, trải qua nghìn muôn ức kiếp, ngày đêm chết sống muôn lần, cầu tạm ngừng khổ một niệm cũng chẳng đặng, trừ khi nghiệp hết mới được thọ sanh, vì sự liên miên đó nên gọi là Vô Gián’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát nói lời đó rồi, chắp tay bạch cùng Thánh Mẫu rằng: ‘Lược nói về địa ngục tội báo ở cõi Diêm-Phù-Ðề như thế. Nếu nói rộng các danh hiệu địa ngục cùng những việc tội báo thống khổ thời trong một kiếp nói cũng chẳng hết’.
Ma Da phu nhơn nghe rồi buồn rầu chắp tay đảnh lễ mà lui ra.
Lợi ích của việc nghe và trì niệm Kinh Địa Tạng
Việc nghe, trì niệm và phụng hành Kinh Địa Tạng mang lại vô lượng công đức, giúp tích tụ phước lành, siêu độ vong linh tổ tiên, cứu khổ chúng sinh trong địa ngục và ác đạo, tăng cường lòng hiếu thảo, xa lìa ác nghiệp, được Địa Tạng Bồ Tát và chư Phật bảo hộ, phát khởi tâm từ bi, và cuối cùng đạt quả vị giải thoát, thành tựu Bồ đề, mang an lạc cho bản thân và tha nhân trong đời ác trược.
By Nguoi Mien TrungÝ nghĩa ngắn gọn của Phẩm 3 Kinh Địa Tạng (Phẩm Quán Chúng Sinh Nghiệp Duyên)
Phẩm 3 của Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện mô tả cảnh Đức Phật phóng quang chiếu soi các địa ngục, khiến vô số chúng sinh khổ đau được tạm thời thoát khổ. Thánh Mẫu (mẹ Phật) hỏi về nghiệp duyên của chúng sinh sa đọa, Phật giải thích về ác nghiệp như bất hiếu, sát sinh, tà dâm, vọng ngữ, dẫn đến quả báo địa ngục. Phẩm nhấn mạnh nhân quả báo ứng, khuyến khích tu hành, giữ giới, hiếu thuận cha mẹ, tích phước để tránh ác đạo và cứu độ vong linh, thể hiện lòng từ bi vô hạn của Địa Tạng Bồ Tát trong việc giáo hóa chúng sinh.
Toàn văn Phẩm 3: Quán Chúng Sinh Nghiệp Duyên
Phẩm Thứ Ba: Quán Chúng Sinh Nghiệp Duyên
Thánh Mẫu Thỉnh Vấn – Bấy giờ Thánh Mẫu của đức Phật là bà Ma Da phu nhơn chắp tay cung kính hỏi Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng: ‘Thánh giả! Chúng sanh trong cõi Diêm-Phù-Ðề tạo nghiệp có khác nhau, thọ báo cũng khác nhau chăng?’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát đáp rằng: ‘Nơi cõi Diêm-Phù-Ðề, trong nghìn muôn cõi nước thế giới, hoặc có địa ngục, hoặc không địa ngục; hoặc có nữ nhơn, hoặc không nữ nhơn; hoặc có Phật Pháp, hoặc không Phật Pháp, nhẫn đến hàng Thanh-Văn, Bích-Chi-Phật cũng thế, chẳng phải tội báo đều một’.
Ma Da phu nhơn bạch cùng Bồ Tát rằng: ‘Tôi muốn nghe những tội báo nghiệp duyên của chúng sanh trong cõi Diêm-Phù-Ðề mà phải sa vào đường ác’.
Ðịa-Tạng đáp rằng: ‘Thánh Mẫu! Xin lắng nghe nhận lấy, tôi sẽ lược nói đó’.
Ma Da phu nhơn bạch rằng: ‘Cúi mong Thánh giả nói cho’.
Ðịa-Tạng Trình Bày – Bấy giờ Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch Thánh Mẫu rằng: ‘Những tội báo trong cõi Nam Diêm-Phù-Ðề lược như thế này: Chúng sanh ở cõi Diêm-Phù-Ðề nếu có kẻ nào bất hiếu với cha mẹ, nhẫn đến giết hại cha mẹ, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong có ngày ra khỏi.
Nếu có kẻ nào làm đổ máu Phật, khinh chê Tam-Bảo, chẳng kính Kinh điển, cũng phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Nếu có kẻ nào xâm phạm của thường trụ, ô uế Tăng Ni, dâm loạn trong chùa chiền, hoặc giết hại, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Nếu có kẻ nào giả dạng Sa-Môn, lòng chẳng phải Sa-Môn, lạm dụng của thường trụ, hối lộ Tăng chúng, phạm giới làm các điều ác, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Nếu có kẻ nào trộm cắp của cải, lúa gạo, đồ ăn uống, y phục trong chùa chiền, không cho mà lấy, thời phải đọa vào Vô Gián địa ngục, nghìn muôn ức kiếp không mong ra khỏi.
Thánh Mẫu! Nếu chúng sanh nào phạm những tội như thế thời phải đọa vào Ngũ Vô Gián địa ngục, cầu tạm ngừng khổ một niệm cũng chẳng đặng’.
Thánh Mẫu Thỉnh Vấn – Ma Da phu nhơn bạch cùng Ðịa-Tạng Bồ Tát rằng: ‘Thế nào gọi là Vô Gián địa ngục?’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch rằng: ‘Thánh Mẫu! Các địa ngục ở trong đại Thiết Vi sơn, đại địa ngục có mười tám chỗ, thứ đến có năm trăm chỗ, danh hiệu đều khác nhau, thứ đến có nghìn trăm chỗ, danh hiệu cũng khác nhau.
Còn như Vô Gián địa ngục thời chung quanh ngục thành đó rộng tám muôn dặm, tường thành toàn bằng sắt, cao một muôn dặm, trên đầu lửa cháy hừng. Trong ngục thành có các ngục nhỏ chung quanh số có mười tám.
Riêng có một ngục tên là Vô Gián rộng tám muôn dặm, tường ngục cao một nghìn dặm, toàn bằng sắt, trên đầu có lửa, dưới chân có lửa, bốn phía có rắn sắt phun lửa đuổi bắt tội nhân.
Lại thấy có những giường sắt rộng lớn đầy dẫy tội nhân trai gái nằm lên đó. Lại có những lưỡi giáo từ hư không bay xuống đâm vào mình mẩy tội nhân.
Lại có những chim ưng sắt mổ mắt tội nhân, lại có rắn sắt cắn cổ tội nhân, các chi tiết đều có móng dài cắm vào mình mẩy tội nhân, ruột gan lôi kéo tung banh ra, gió ác thổi tung tội nhân lên hư không rồi rơi xuống giường.
Những sự khổ sở như thế, trong Vô Gián địa ngục có nghìn muôn việc, lược có năm việc như thế’.
Ma Da phu nhơn bạch cùng Bồ Tát rằng: ‘Vì cớ sao gọi là Vô Gián?’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát bạch rằng: ‘Thánh Mẫu! Các ngục ở trong Thiết Vi sơn, từ đại địa ngục nhẫn đến tiểu địa ngục đều có danh hiệu.
Vô Gián địa ngục có năm việc như thế này: Một là ngày đêm chịu tội khổ liên miên không lúc gián đoạn, nên gọi là Vô Gián.
Hai là một người cũng đầy ngục, nhiều người cũng đầy ngục, nên gọi là Vô Gián.
Ba là những khí cụ tra tấn tội nhân như chĩa ba, gậy, chim ưng, rắn độc, sói lang, cối giã, cưa xẻ, mài nghiền, đẽo đục, chảo dầu, lưới sắt, dây sắt, lừa sắt, ngựa sắt, da sống bọc đầu, sắt nóng rót miệng, tay chân quấn sắt, không một việc nào gián đoạn, nên gọi là Vô Gián.
Bốn là bất luận trai gái, mọi rợ, già trẻ, sang hèn, hoặc Rồng, hoặc Thần, hoặc Trời, hoặc Quỉ, hễ gây tội thời chịu báo, nên gọi là Vô Gián.
Năm là từ khi vào ngục, trải qua nghìn muôn ức kiếp, ngày đêm chết sống muôn lần, cầu tạm ngừng khổ một niệm cũng chẳng đặng, trừ khi nghiệp hết mới được thọ sanh, vì sự liên miên đó nên gọi là Vô Gián’.
Ðịa-Tạng Bồ Tát nói lời đó rồi, chắp tay bạch cùng Thánh Mẫu rằng: ‘Lược nói về địa ngục tội báo ở cõi Diêm-Phù-Ðề như thế. Nếu nói rộng các danh hiệu địa ngục cùng những việc tội báo thống khổ thời trong một kiếp nói cũng chẳng hết’.
Ma Da phu nhơn nghe rồi buồn rầu chắp tay đảnh lễ mà lui ra.
Lợi ích của việc nghe và trì niệm Kinh Địa Tạng
Việc nghe, trì niệm và phụng hành Kinh Địa Tạng mang lại vô lượng công đức, giúp tích tụ phước lành, siêu độ vong linh tổ tiên, cứu khổ chúng sinh trong địa ngục và ác đạo, tăng cường lòng hiếu thảo, xa lìa ác nghiệp, được Địa Tạng Bồ Tát và chư Phật bảo hộ, phát khởi tâm từ bi, và cuối cùng đạt quả vị giải thoát, thành tựu Bồ đề, mang an lạc cho bản thân và tha nhân trong đời ác trược.