
Sign up to save your podcasts
Or


Giải thích ngắn gọn ý nghĩa phẩm thứ 18 Kinh Pháp Hoa (Tùy Hỷ Công Đức)
Phẩm Tùy Hỷ Công Đức nhấn mạnh công đức vô lượng của những người nghe Kinh Pháp Hoa và sanh lòng tùy hỷ (vui theo), dù chỉ nghe một phần nhỏ. Phật dùng các ví dụ để minh họa rằng công đức từ việc tùy hỷ, truyền bá kinh cho người khác vượt trội hơn bố thí vật chất hay cúng dường. Phẩm này khuyến khích hành giả không chỉ nghe mà còn chia sẻ kinh với người khác, tạo chuỗi công đức liên tục, dẫn đến thành tựu Phật quả, khẳng định sức mạnh của niềm vui và lòng tin trong việc tu hành.
Toàn văn phẩm thứ 18: Tùy Hỷ Công Đức
Bấy giờ, Ngài Di Lặc Bồ tát bạch Phật rằng:
Bạch Thế Tôn! Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân nghe kinh Pháp Hoa này mà tùy hỷ, được bao nhiêu phước?
Liền nói kệ hỏi rằng:
Sau khi Thế Tôn diệt
Nếu có người nghe kinh
Mà sanh lòng tùy hỷ
Được phước đức bao nhiêu?
Bấy giờ, Đức Phật bảo Ngài Di Lặc Bồ tát:
Di Lặc! Sau khi Như Lai diệt độ, nếu có Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di, hoặc người trí khác, hoặc lớn hoặc nhỏ, nghe kinh này mà tùy hỷ, ra khỏi pháp hội đến chỗ khác, hoặc ở trong Tăng già lam, hoặc chỗ vắng vẻ, hoặc trong thành phố, đường sá, làng xóm, hoặc nói cho cha mẹ, quyến thuộc, thiện hữu tri thức theo chỗ mình hiểu mà nói, những người đó nghe rồi đều tùy hỷ.
Lại có người nghe rồi lại đến chỗ khác nói, người kia nghe rồi cũng tùy hỷ, như thế truyền mãi đến người thứ năm mươi. Di Lặc! Công đức tùy hỷ của người thứ năm mươi nay ta sẽ nói, ông lắng nghe kỹ.
Ví như trong bốn trăm muôn ức a tăng kỳ thế giới sáu loài chúng sanh, hình sắc, hình tướng, hình lượng, hình mạo khác nhau, hoặc ưa sắc đẹp, hoặc ưa hình dáng, hoặc ưa thể chất, hoặc ưa oai nghi, những chúng sanh đó, nếu có người dùng các món vui để bố thí, thời người đó được phước rất nhiều.
Di Lặc! Nếu có người đem phước đó bố thí đầy bốn trăm muôn ức a tăng kỳ thế giới chúng sanh, được phước cũng nhiều, nhưng không bằng công đức tùy hỷ của người thứ năm mươi nghe kinh Pháp Hoa một bài kệ bốn câu mà tùy hỷ, phần trăm, phần nghìn, phần muôn ức, một phần nhỏ cũng không bằng kịp. Vì sao? Vì kinh Pháp Hoa này là chỗ chư Phật Như Lai bí mật, ở trong các kinh là bậc nhất, nếu có người nghe mà tùy hỷ ngợi khen, công đức vô lượng.
Di Lặc! Người thứ năm mươi nghe kinh Pháp Hoa tùy hỷ, công đức còn vô lượng, huống là người thứ nhất nghe mà tùy hỷ, công đức càng vô thượng vô lượng vô biên.
Di Lặc! Nếu có người vì kinh này đến Tăng già lam nghe kinh Pháp Hoa, trong khoảng giây lát nghe mà tùy hỷ ngợi khen, công đức người đó ở đời sau sẽ được sanh vào nhà giàu sang, hình dung đẹp đẽ, các căn thông lợi, trí huệ biện tài. Lại sanh chỗ nào cũng được mọi người kính trọng, chẳng bị khinh khi, miệng thường nói lời vui vẻ, nếu làm Tỳ kheo thời được A la hán quả, đủ tám giải thoát.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:
Nếu người ở pháp hội
Nghe thọ mạng Phật dài
Dù chỉ trong giây lát
Tùy hỷ công đức đó
Nay ta sẽ nói rõ
Ông nên lắng nghe kỹ
Giả sử có người dạy
Đầy dẫy khắp mười phương
Các loài sáu đường sanh
Hình tướng khác nhau thảy
Dùng các món vui đẹp
Bố thí đầy kiếp số
Được phước rất lớn lao
Nhưng không bằng người nghe
Kinh điển này tùy hỷ
Phần muôn một chẳng kịp
Huống người đầu tùy hỷ
Nếu người khuyên một người
Dẫn đến khiến nghe pháp
Mà nói kinh này hay
Nên nghe trong giây lát
Người đó được công đức
Ở đời sau được sanh
Vào nhà giàu sang tốt
Hình dung đẹp đẽ lạ
Các căn rất thông lợi
Trí huệ biện tài giỏi
Sinh chỗ nào cũng được
Mọi người đều kính trọng
Chẳng bị ai khinh khi
Miệng hay nói vui vẻ
Nếu có xuất gia tu
Được quả A la hán
Đủ tám giải thoát lớn
Công đức lớn như thế
Huống nhiều khuyên người nghe
Nếu người ở pháp hội
Nghe kinh Pháp Hoa này
Một kệ hay một câu
Hoặc một niệm tùy hỷ
Như thế đến người thứ
Năm mươi đều tùy hỷ
Công đức người thứ năm
Mươi vô lượng vô biên
Chẳng thể thí dụ kịp
Huống người đầu pháp hội
Nghe mà tùy hỷ vậy
Lại nếu có người nghe
Tùy hỷ mà nói cho
Quyến thuộc cùng thân hữu
Truyền mãi đến năm mươi
Công đức người sau cùng
Nay ta sẽ nói rõ
Ví như nạn đói lớn
Trải qua vô số năm
Lúa thóc rất khó được
Giá rất là đắt đỏ
Có người cầm vàng đến
Nước khác mua được gạo
Gạo lẫn cát sạn đất
Nửa ngon nửa xấu vậy
Lúc đó có quốc vương
Đến làm Chuyển luân vương
Người đó đem gạo xấu
Dâng vương được quả báo
Làm vương tử giàu sang
Huống đem gạo tốt dâng
Như Lai cũng như vậy
Là vua trong ba cõi
Tự tại chẳng bị chướng
Vì lòng đại bi thương
Hiện ở đời ác trược
Vì kẻ phước mỏng cạn
Mà nói kinh Pháp Hoa
Nếu người hay thọ trì
Đó là gạo tốt vậy
Người thứ nhất nghe kinh
Tùy hỷ mà truyền nói
Đó là vương tử vậy
Truyền mãi đến năm mươi
Công đức người sau cùng
Cũng hơn người bố thí
Vô lượng các trân bảo
Như trên đã nói rồi
Chẳng thể nghĩ bàn kịp
Huống người đầu pháp hội
Nghe mà tùy hỷ vậy
Nếu người khuyên nhiều người
Làm cho đều nghe kinh
Công đức người đó được
Sau khi mạng chung rồi
Đồng với Đà la ni
Sanh một chỗ với Phật
Trí huệ rất sáng suốt
Biện tài trăm nghìn muôn
Ức kiếp không thể kể
Hơi thở như hương chiên
Đàn từ miệng bay ra
Thường nói kinh Pháp Hoa
Công đức lớn như thế
Huống người đầu tùy hỷ.
Bấy giờ, Ngài Di Lặc Bồ tát nói kệ khen rằng:
Thế Tôn nói pháp hay
Lâu nay chưa từng có
Công đức như trên nói
Rất lớn vô lượng vậy
Nếu có người nghe rồi
Tùy hỷ không nghi lầm
Ta nói người đó chắc
Thường gặp Phật không nghi.
Lợi lạc của việc nghe, trì niệm Kinh Pháp Hoa
Việc nghe, trì tụng và niệm Kinh Pháp Hoa mang lại công đức vô lượng, như được chư Phật hộ niệm, tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng trí huệ, đạt được bình an, và cuối cùng thành tựu quả vị Phật. Người trì kinh sẽ được sinh về cõi tịnh, gần gũi chư Phật, tránh ác đạo, và phổ độ chúng sinh, dẫn đến giác ngộ viên mãn.
By Nguoi Mien TrungGiải thích ngắn gọn ý nghĩa phẩm thứ 18 Kinh Pháp Hoa (Tùy Hỷ Công Đức)
Phẩm Tùy Hỷ Công Đức nhấn mạnh công đức vô lượng của những người nghe Kinh Pháp Hoa và sanh lòng tùy hỷ (vui theo), dù chỉ nghe một phần nhỏ. Phật dùng các ví dụ để minh họa rằng công đức từ việc tùy hỷ, truyền bá kinh cho người khác vượt trội hơn bố thí vật chất hay cúng dường. Phẩm này khuyến khích hành giả không chỉ nghe mà còn chia sẻ kinh với người khác, tạo chuỗi công đức liên tục, dẫn đến thành tựu Phật quả, khẳng định sức mạnh của niềm vui và lòng tin trong việc tu hành.
Toàn văn phẩm thứ 18: Tùy Hỷ Công Đức
Bấy giờ, Ngài Di Lặc Bồ tát bạch Phật rằng:
Bạch Thế Tôn! Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân nghe kinh Pháp Hoa này mà tùy hỷ, được bao nhiêu phước?
Liền nói kệ hỏi rằng:
Sau khi Thế Tôn diệt
Nếu có người nghe kinh
Mà sanh lòng tùy hỷ
Được phước đức bao nhiêu?
Bấy giờ, Đức Phật bảo Ngài Di Lặc Bồ tát:
Di Lặc! Sau khi Như Lai diệt độ, nếu có Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di, hoặc người trí khác, hoặc lớn hoặc nhỏ, nghe kinh này mà tùy hỷ, ra khỏi pháp hội đến chỗ khác, hoặc ở trong Tăng già lam, hoặc chỗ vắng vẻ, hoặc trong thành phố, đường sá, làng xóm, hoặc nói cho cha mẹ, quyến thuộc, thiện hữu tri thức theo chỗ mình hiểu mà nói, những người đó nghe rồi đều tùy hỷ.
Lại có người nghe rồi lại đến chỗ khác nói, người kia nghe rồi cũng tùy hỷ, như thế truyền mãi đến người thứ năm mươi. Di Lặc! Công đức tùy hỷ của người thứ năm mươi nay ta sẽ nói, ông lắng nghe kỹ.
Ví như trong bốn trăm muôn ức a tăng kỳ thế giới sáu loài chúng sanh, hình sắc, hình tướng, hình lượng, hình mạo khác nhau, hoặc ưa sắc đẹp, hoặc ưa hình dáng, hoặc ưa thể chất, hoặc ưa oai nghi, những chúng sanh đó, nếu có người dùng các món vui để bố thí, thời người đó được phước rất nhiều.
Di Lặc! Nếu có người đem phước đó bố thí đầy bốn trăm muôn ức a tăng kỳ thế giới chúng sanh, được phước cũng nhiều, nhưng không bằng công đức tùy hỷ của người thứ năm mươi nghe kinh Pháp Hoa một bài kệ bốn câu mà tùy hỷ, phần trăm, phần nghìn, phần muôn ức, một phần nhỏ cũng không bằng kịp. Vì sao? Vì kinh Pháp Hoa này là chỗ chư Phật Như Lai bí mật, ở trong các kinh là bậc nhất, nếu có người nghe mà tùy hỷ ngợi khen, công đức vô lượng.
Di Lặc! Người thứ năm mươi nghe kinh Pháp Hoa tùy hỷ, công đức còn vô lượng, huống là người thứ nhất nghe mà tùy hỷ, công đức càng vô thượng vô lượng vô biên.
Di Lặc! Nếu có người vì kinh này đến Tăng già lam nghe kinh Pháp Hoa, trong khoảng giây lát nghe mà tùy hỷ ngợi khen, công đức người đó ở đời sau sẽ được sanh vào nhà giàu sang, hình dung đẹp đẽ, các căn thông lợi, trí huệ biện tài. Lại sanh chỗ nào cũng được mọi người kính trọng, chẳng bị khinh khi, miệng thường nói lời vui vẻ, nếu làm Tỳ kheo thời được A la hán quả, đủ tám giải thoát.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:
Nếu người ở pháp hội
Nghe thọ mạng Phật dài
Dù chỉ trong giây lát
Tùy hỷ công đức đó
Nay ta sẽ nói rõ
Ông nên lắng nghe kỹ
Giả sử có người dạy
Đầy dẫy khắp mười phương
Các loài sáu đường sanh
Hình tướng khác nhau thảy
Dùng các món vui đẹp
Bố thí đầy kiếp số
Được phước rất lớn lao
Nhưng không bằng người nghe
Kinh điển này tùy hỷ
Phần muôn một chẳng kịp
Huống người đầu tùy hỷ
Nếu người khuyên một người
Dẫn đến khiến nghe pháp
Mà nói kinh này hay
Nên nghe trong giây lát
Người đó được công đức
Ở đời sau được sanh
Vào nhà giàu sang tốt
Hình dung đẹp đẽ lạ
Các căn rất thông lợi
Trí huệ biện tài giỏi
Sinh chỗ nào cũng được
Mọi người đều kính trọng
Chẳng bị ai khinh khi
Miệng hay nói vui vẻ
Nếu có xuất gia tu
Được quả A la hán
Đủ tám giải thoát lớn
Công đức lớn như thế
Huống nhiều khuyên người nghe
Nếu người ở pháp hội
Nghe kinh Pháp Hoa này
Một kệ hay một câu
Hoặc một niệm tùy hỷ
Như thế đến người thứ
Năm mươi đều tùy hỷ
Công đức người thứ năm
Mươi vô lượng vô biên
Chẳng thể thí dụ kịp
Huống người đầu pháp hội
Nghe mà tùy hỷ vậy
Lại nếu có người nghe
Tùy hỷ mà nói cho
Quyến thuộc cùng thân hữu
Truyền mãi đến năm mươi
Công đức người sau cùng
Nay ta sẽ nói rõ
Ví như nạn đói lớn
Trải qua vô số năm
Lúa thóc rất khó được
Giá rất là đắt đỏ
Có người cầm vàng đến
Nước khác mua được gạo
Gạo lẫn cát sạn đất
Nửa ngon nửa xấu vậy
Lúc đó có quốc vương
Đến làm Chuyển luân vương
Người đó đem gạo xấu
Dâng vương được quả báo
Làm vương tử giàu sang
Huống đem gạo tốt dâng
Như Lai cũng như vậy
Là vua trong ba cõi
Tự tại chẳng bị chướng
Vì lòng đại bi thương
Hiện ở đời ác trược
Vì kẻ phước mỏng cạn
Mà nói kinh Pháp Hoa
Nếu người hay thọ trì
Đó là gạo tốt vậy
Người thứ nhất nghe kinh
Tùy hỷ mà truyền nói
Đó là vương tử vậy
Truyền mãi đến năm mươi
Công đức người sau cùng
Cũng hơn người bố thí
Vô lượng các trân bảo
Như trên đã nói rồi
Chẳng thể nghĩ bàn kịp
Huống người đầu pháp hội
Nghe mà tùy hỷ vậy
Nếu người khuyên nhiều người
Làm cho đều nghe kinh
Công đức người đó được
Sau khi mạng chung rồi
Đồng với Đà la ni
Sanh một chỗ với Phật
Trí huệ rất sáng suốt
Biện tài trăm nghìn muôn
Ức kiếp không thể kể
Hơi thở như hương chiên
Đàn từ miệng bay ra
Thường nói kinh Pháp Hoa
Công đức lớn như thế
Huống người đầu tùy hỷ.
Bấy giờ, Ngài Di Lặc Bồ tát nói kệ khen rằng:
Thế Tôn nói pháp hay
Lâu nay chưa từng có
Công đức như trên nói
Rất lớn vô lượng vậy
Nếu có người nghe rồi
Tùy hỷ không nghi lầm
Ta nói người đó chắc
Thường gặp Phật không nghi.
Lợi lạc của việc nghe, trì niệm Kinh Pháp Hoa
Việc nghe, trì tụng và niệm Kinh Pháp Hoa mang lại công đức vô lượng, như được chư Phật hộ niệm, tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng trí huệ, đạt được bình an, và cuối cùng thành tựu quả vị Phật. Người trì kinh sẽ được sinh về cõi tịnh, gần gũi chư Phật, tránh ác đạo, và phổ độ chúng sinh, dẫn đến giác ngộ viên mãn.