
Sign up to save your podcasts
Or


Giải thích ngắn gọn ý nghĩa phẩm thứ 20 Kinh Pháp Hoa (Thường Bất Khinh Bồ Tát)
Phẩm Thường Bất Khinh Bồ Tát kể về vị Bồ tát trong quá khứ luôn lễ lạy và nói với mọi người: "Tôi không dám khinh các ngài, các ngài đều sẽ thành Phật", dù bị mắng nhiếc, đánh đập. Qua đó, Phật dạy về hạnh nhẫn nhục, tôn trọng Phật tánh bình đẳng trong mọi chúng sinh, và công đức của việc tin nhận Kinh Pháp Hoa sẽ dẫn đến thành Phật, khuyến khích hành giả thực hành từ bi, không khinh khi ai, vì tất cả đều có tiềm năng giác ngộ.
Toàn văn phẩm thứ 20: Thường Bất Khinh Bồ Tát
Bấy giờ, Đức Phật bảo các vị Bồ tát và đại chúng:
Các ông có nghe vô lượng công đức của Bồ tát Ma ha tát chăng? Nếu có người thọ trì kinh Pháp Hoa, dù chỉ một kệ bốn câu, đọc tụng thông lợi, tư duy nghĩa thú, thời đồng thời được sáu căn thanh tịnh. Các thiện nam tử! Sáu căn thanh tịnh đó có công đức lớn.
Bấy giờ, Đức Phật vì muốn khiến đại chúng được lợi ích, liền nói phẩm Thường Bất Khinh Bồ tát.
Thuở quá khứ vô lượng vô biên bất khả tư nghì a tăng kỳ kiếp, có Phật hiệu Vân Lôi Âm Vương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Cõi nước tên Quang Minh Trang Nghiêm Kiếp, kiếp tên Hỷ Kiến.
Trong pháp của Vân Lôi Âm Vương Phật, có vị Tỳ kheo tên Thường Bất Khinh. Vì sao tên Thường Bất Khinh? Vì vị Tỳ kheo đó phàm gặp Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di, liền lễ lạy khen ngợi mà nói rằng: "Tôi sâu kính các ngài, chẳng dám khinh mạn. Vì sao? Vì các ngài đều hành Bồ tát đạo, sẽ được thành Phật."
Vị Tỳ kheo đó chẳng chuyên đọc tụng kinh điển, chỉ hành lễ lạy, nhẫn đến ở xa thấy hàng tứ chúng, cũng đặc biệt đến lễ lạy khen ngợi mà nói rằng: "Tôi chẳng dám khinh các ngài, vì các ngài sẽ thành Phật."
Trong hàng tứ chúng có kẻ sanh lòng giận sân, ý chẳng sạch, mắng nhiếc rằng: "Ông Tỳ kheo vô trí này từ đâu đến, tự nói tôi chẳng khinh ông, mà lại thọ ký chúng ta được Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Chúng ta đâu cần thọ ký như thế."
Trải qua nhiều năm thường bị mắng nhiếc, chẳng sanh lòng giận, thường nói lời đó: "Các ngài sẽ thành Phật." Khi nói lời đó, những kẻ đó hoặc dùng gậy cây đánh đập, hoặc dùng ngói đá ném ném, bèn tránh xa mà vẫn cao tiếng nói: "Tôi chẳng dám khinh các ngài."
Mạng chung đến lúc, ở giữa hư không được nghe Vân Lôi Âm Vương Phật trước nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, cùng hàng tứ chúng đồng được nghe, liền được sáu căn thanh tịnh, hoan hỷ được sức thần thông, thọ mạng dài lâu, lại vì chúng sanh phân biệt diễn nói kinh điển này.
Những kẻ mắng nhiếc vị Bồ tát đó, được gặp nghìn Phật, rộng nói kinh này, công đức đầy đủ, cũng được sáu căn thanh tịnh. Các ông nên biết vị Tỳ kheo đó thời là thân ta, còn những kẻ mắng nhiếc thời là các ông trong hội này.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:
Ta nhớ đời quá khứ
Vô lượng vô số kiếp
Có Phật hiệu Vân Lôi
Âm Vương ra ở đời
Vì người trời nói pháp
Bốn đế cùng mười hai
Nhân duyên sáu Ba la
Mật cùng Đại thừa kinh
Vì cầu Phật đạo nên
Ta ở trong pháp đó
Thường hành lễ lạy nói
Các ngài đều thành Phật
Lúc đó có kẻ giận
Mắng nhiếc cùng đánh đập
Ta nhẫn chẳng sanh sân
Trải nhiều năm như thế
Mạng chung được nghe kinh
Pháp Hoa sáu căn sạch
Vì lòng từ bi lớn
Nhẫn những việc khó nhẫn
Những kẻ mắng ta đó
Nay ở trong hội này
Chính là Bồ tát chúng
Năm trăm vị ở đây
Và các tứ chúng khác
Nam nữ đồng nghe pháp
Ở đời vị lai thảy
Được sáu căn thanh tịnh
Vì người mà diễn nói
Kinh Diệu Pháp Liên Hoa.
Bấy giờ, năm trăm vị Bồ tát trong hội được thọ ký, hoan hỷ nhảy nhót, từ chỗ ngồi đứng dậy đến trước Phật, đầu mặt lễ chân Phật mà bạch Phật rằng:
Chúng con ở đời quá khứ thường bị mắng nhiếc, nay được nghe kinh Pháp Hoa, mỗi mỗi chúng con được công đức vô lượng.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn biết lòng các Bồ tát đó, liền bảo rằng:
Lành thay! Các ông nay được lợi ích lớn, được sáu căn thanh tịnh.
Lợi lạc của việc nghe, trì niệm Kinh Pháp Hoa
Việc nghe, trì tụng và niệm Kinh Pháp Hoa mang lại công đức vô lượng, như được chư Phật hộ niệm, tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng trí huệ, đạt được bình an, và cuối cùng thành tựu quả vị Phật. Người trì kinh sẽ được sinh về cõi tịnh, gần gũi chư Phật, tránh ác đạo, và phổ độ chúng sinh, dẫn đến giác ngộ viên mãn.
By Nguoi Mien TrungGiải thích ngắn gọn ý nghĩa phẩm thứ 20 Kinh Pháp Hoa (Thường Bất Khinh Bồ Tát)
Phẩm Thường Bất Khinh Bồ Tát kể về vị Bồ tát trong quá khứ luôn lễ lạy và nói với mọi người: "Tôi không dám khinh các ngài, các ngài đều sẽ thành Phật", dù bị mắng nhiếc, đánh đập. Qua đó, Phật dạy về hạnh nhẫn nhục, tôn trọng Phật tánh bình đẳng trong mọi chúng sinh, và công đức của việc tin nhận Kinh Pháp Hoa sẽ dẫn đến thành Phật, khuyến khích hành giả thực hành từ bi, không khinh khi ai, vì tất cả đều có tiềm năng giác ngộ.
Toàn văn phẩm thứ 20: Thường Bất Khinh Bồ Tát
Bấy giờ, Đức Phật bảo các vị Bồ tát và đại chúng:
Các ông có nghe vô lượng công đức của Bồ tát Ma ha tát chăng? Nếu có người thọ trì kinh Pháp Hoa, dù chỉ một kệ bốn câu, đọc tụng thông lợi, tư duy nghĩa thú, thời đồng thời được sáu căn thanh tịnh. Các thiện nam tử! Sáu căn thanh tịnh đó có công đức lớn.
Bấy giờ, Đức Phật vì muốn khiến đại chúng được lợi ích, liền nói phẩm Thường Bất Khinh Bồ tát.
Thuở quá khứ vô lượng vô biên bất khả tư nghì a tăng kỳ kiếp, có Phật hiệu Vân Lôi Âm Vương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Cõi nước tên Quang Minh Trang Nghiêm Kiếp, kiếp tên Hỷ Kiến.
Trong pháp của Vân Lôi Âm Vương Phật, có vị Tỳ kheo tên Thường Bất Khinh. Vì sao tên Thường Bất Khinh? Vì vị Tỳ kheo đó phàm gặp Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di, liền lễ lạy khen ngợi mà nói rằng: "Tôi sâu kính các ngài, chẳng dám khinh mạn. Vì sao? Vì các ngài đều hành Bồ tát đạo, sẽ được thành Phật."
Vị Tỳ kheo đó chẳng chuyên đọc tụng kinh điển, chỉ hành lễ lạy, nhẫn đến ở xa thấy hàng tứ chúng, cũng đặc biệt đến lễ lạy khen ngợi mà nói rằng: "Tôi chẳng dám khinh các ngài, vì các ngài sẽ thành Phật."
Trong hàng tứ chúng có kẻ sanh lòng giận sân, ý chẳng sạch, mắng nhiếc rằng: "Ông Tỳ kheo vô trí này từ đâu đến, tự nói tôi chẳng khinh ông, mà lại thọ ký chúng ta được Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Chúng ta đâu cần thọ ký như thế."
Trải qua nhiều năm thường bị mắng nhiếc, chẳng sanh lòng giận, thường nói lời đó: "Các ngài sẽ thành Phật." Khi nói lời đó, những kẻ đó hoặc dùng gậy cây đánh đập, hoặc dùng ngói đá ném ném, bèn tránh xa mà vẫn cao tiếng nói: "Tôi chẳng dám khinh các ngài."
Mạng chung đến lúc, ở giữa hư không được nghe Vân Lôi Âm Vương Phật trước nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, cùng hàng tứ chúng đồng được nghe, liền được sáu căn thanh tịnh, hoan hỷ được sức thần thông, thọ mạng dài lâu, lại vì chúng sanh phân biệt diễn nói kinh điển này.
Những kẻ mắng nhiếc vị Bồ tát đó, được gặp nghìn Phật, rộng nói kinh này, công đức đầy đủ, cũng được sáu căn thanh tịnh. Các ông nên biết vị Tỳ kheo đó thời là thân ta, còn những kẻ mắng nhiếc thời là các ông trong hội này.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:
Ta nhớ đời quá khứ
Vô lượng vô số kiếp
Có Phật hiệu Vân Lôi
Âm Vương ra ở đời
Vì người trời nói pháp
Bốn đế cùng mười hai
Nhân duyên sáu Ba la
Mật cùng Đại thừa kinh
Vì cầu Phật đạo nên
Ta ở trong pháp đó
Thường hành lễ lạy nói
Các ngài đều thành Phật
Lúc đó có kẻ giận
Mắng nhiếc cùng đánh đập
Ta nhẫn chẳng sanh sân
Trải nhiều năm như thế
Mạng chung được nghe kinh
Pháp Hoa sáu căn sạch
Vì lòng từ bi lớn
Nhẫn những việc khó nhẫn
Những kẻ mắng ta đó
Nay ở trong hội này
Chính là Bồ tát chúng
Năm trăm vị ở đây
Và các tứ chúng khác
Nam nữ đồng nghe pháp
Ở đời vị lai thảy
Được sáu căn thanh tịnh
Vì người mà diễn nói
Kinh Diệu Pháp Liên Hoa.
Bấy giờ, năm trăm vị Bồ tát trong hội được thọ ký, hoan hỷ nhảy nhót, từ chỗ ngồi đứng dậy đến trước Phật, đầu mặt lễ chân Phật mà bạch Phật rằng:
Chúng con ở đời quá khứ thường bị mắng nhiếc, nay được nghe kinh Pháp Hoa, mỗi mỗi chúng con được công đức vô lượng.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn biết lòng các Bồ tát đó, liền bảo rằng:
Lành thay! Các ông nay được lợi ích lớn, được sáu căn thanh tịnh.
Lợi lạc của việc nghe, trì niệm Kinh Pháp Hoa
Việc nghe, trì tụng và niệm Kinh Pháp Hoa mang lại công đức vô lượng, như được chư Phật hộ niệm, tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng trí huệ, đạt được bình an, và cuối cùng thành tựu quả vị Phật. Người trì kinh sẽ được sinh về cõi tịnh, gần gũi chư Phật, tránh ác đạo, và phổ độ chúng sinh, dẫn đến giác ngộ viên mãn.