
Sign up to save your podcasts
Or


Giải thích ngắn gọn ý nghĩa Kinh Pháp Hoa
Kinh Pháp Hoa (Diệu Pháp Liên Hoa Kinh) là bộ kinh quan trọng nhất của Phật giáo Đại thừa, dạy về Diệu Pháp - pháp mầu nhiệm như hoa sen, khẳng định tất cả chúng sanh đều có Phật tánh, có khả năng thành Phật. Kinh nhấn mạnh "nhất thừa" - con đường duy nhất dẫn đến giác ngộ, qua các phương tiện của Phật để dẫn dắt chúng sanh từ tam thừa (Thanh văn, Duyên giác, Bồ tát) về nhất thừa, phá bỏ chấp trước, mang lại bình đẳng và lợi ích cho tất cả.
Toàn văn Phẩm Hóa Thành Dụ Thứ Bảy
Bấy giờ Phật bảo các Tỳ Kheo: Vô lượng vô biên bất khả tư nghị a tăng kỳ kiếp quá khứ có Phật hiệu Đại Thông Trí Thắng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn.
Thọ mạng Phật đó sáu mươi vạn ức na do tha hằng hà sa kiếp. Khi Phật đó ngồi đạo tràng phá ma quân rồi, sắp được Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác mà Phật pháp chẳng hiện tiền. Phật đó một tiểu kiếp cho đến mười tiểu kiếp ngồi kết già phu mà Phật pháp chẳng hiện tiền, chẳng được thành Phật đạo.
Lúc đó chư Thiên, Long Vương, A Tu La v.v. thường đến cúng dường. Phật đó ở trong mười tiểu kiếp ngồi đạo tràng, Phật pháp chẳng hiện tiền, thường ở nơi đó thân tâm bất động.
Lúc đó chư Thiên vì Phật mà dựng cung điện báu cao hai trăm do tuần, rộng năm trăm do tuần, trang nghiêm bằng các báu, đến trước Phật dâng cúng mà bạch Phật: Xin Phật thương nhận sở dâng của chúng con.
Phật im lặng chẳng nhận. Chư Thiên lại vì Phật dựng cung điện báu khác, cũng trang nghiêm bằng các báu, đến trước Phật dâng cúng như trước.
Phật cũng im lặng chẳng nhận. Chư Thiên lại vì Phật dựng bốn cung điện báu khác, cũng trang nghiêm bằng các báu, đến trước Phật dâng cúng như trước.
Phật đó liền nhận mà ở. Chư Thiên vui mừng, phân nửa cung điện báu để Phật ngồi, còn phân nửa cúng dường Phật.
Bấy giờ Phật nhận mà ngồi kết già phu trong cung điện báu. Lúc đó có năm trăm muôn ức chư Thiên tử cầm lọng báu che Phật.
Bấy giờ Phật đó vì các Bồ Tát nói kinh Đại Thừa tên Vô Lượng Nghĩa, giáo hóa Bồ Tát pháp, Phật hộ niệm.
Phật nói kinh này rồi, kết già phu tọa nhập Vô Lượng Nghĩa Xứ tam muội, thân tâm bất động. Lúc đó trời mưa hoa Mạn Đà La, Ma Ha Mạn Đà La, Mạn Thù Sa, Ma Ha Mạn Thù Sa, rải trên Phật và đại chúng.
Khắp Phật thế giới sáu thứ chấn động. Lúc đó trong hội, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, Trời, Long, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Giá, nhân và phi nhân, cùng tiểu vương, chuyển luân thánh vương v.v., đại chúng như thế được việc chưa từng có, hoan hỷ chắp tay, một lòng nhìn Phật.
Bấy giờ Phật từ bạch hào tướng phóng quang minh soi khắp phương Đông mười tám vạn cõi Phật, dưới đến A Tỳ địa ngục, trên đến trời Hữu Đỉnh. Từ cõi này thấy sáu đạo chúng sanh ở sáu cõi kia.
Lại thấy chư Phật hiện tại ở cõi kia, và nghe kinh pháp chư Phật nói.
Lại thấy Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di ở cõi kia, tu hành đắc đạo.
Lại thấy các Bồ Tát Ma Ha Tát, nhân duyên, tín giải, tướng mạo, hành Bồ Tát đạo.
Lại thấy chư Phật diệt độ, lại thấy sau diệt độ xây tháp bảy báu cúng dường xá lợi.
Bấy giờ Phật đó từ tam muội dậy, khen các Bồ Tát lớn: Hay thay, hay thay! Các ông hay ở nơi Phật pháp mà sanh lòng tin hiểu lớn.
Bấy giờ Phật đó nói kinh Vô Lượng Nghĩa rồi, đại chúng đều hoan hỷ, chắp tay nhìn Phật.
Bấy giờ Phật đó bảo Đại Trang Nghiêm Bồ Tát và tám mươi muôn ức Bồ Tát: Các ông thấy trong hội này năm trăm ức Bồ Tát, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, người đã đắc quả, người chưa đắc quả chăng?
Các ông thấy người như thế rồi, nên biết là do nhân duyên của kinh Vô Lượng Nghĩa mà được vào Phật pháp.
Bấy giờ Phật đó bảo Đại Trang Nghiêm Bồ Tát: Ông thấy trong hội này tám mươi muôn ức na do tha người, hoặc đã đắc quả A La Hán, hoặc chưa đắc quả A La Hán chăng?
Đại Trang Nghiêm Bồ Tát bạch Phật: Bạch Thế Tôn, con thấy.
Phật bảo Đại Trang Nghiêm Bồ Tát: Những người này do nghe kinh Vô Lượng Nghĩa mà được lợi ích lớn, được quả báo bất khả tư nghị.
Bấy giờ Phật đó biết giờ nói kinh Đại Thừa, liền từ tam muội dậy, bảo các Tỳ Kheo: Ta nay nói kinh Đại Thừa tên Diệu Pháp Liên Hoa, giáo hóa Bồ Tát pháp, Phật hộ niệm.
Phật nói kinh này rồi, trong hội có tám mươi muôn ức na do tha chúng sanh được thọ ký thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.
Bấy giờ mười sáu vị vương tử của Phật Đại Thông Trí Thắng, lúc Phật chưa xuất gia, các vị đều đã xuất gia làm Sa Di, căn tánh lanh lợi, đã từng cúng dường trăm nghìn muôn ức Phật, tịnh tu phạm hạnh, cầu Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.
Các vị Sa Di đều từ chỗ ngồi đứng dậy, đến trước Phật, chắp tay cung kính mà bạch Phật: Thế Tôn! Các vị Thanh Văn lậu tận A La Hán này đã được lợi ích lớn, được thọ ký thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Chúng con rất vui mừng, được điều chưa từng có.
Thế Tôn! Chúng con như người đi đường xa, mỏi mệt, đến thành sở, được nghỉ ngơi.
Thế Tôn! Chúng con nay cũng như vậy, đi đường sinh tử dài xa, mỏi mệt, nay được Niết Bàn như đến thành sở nghỉ ngơi.
Nhưng Niết Bàn chẳng phải rốt ráo, như người đi đường xa, thầy thuốc hóa thành để nghỉ, rồi đi tiếp.
Thế Tôn! Xin Phật nói pháp Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, khiến chúng con được rốt ráo Niết Bàn.
Bấy giờ mười sáu vị Sa Di nói kệ khen Phật, thỉnh Phật chuyển pháp luân Đại Thừa.
Bấy giờ Phật thụ ký cho mười sáu vị Sa Di thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, và bảo rằng: Các ông nên biết, pháp ta nói đều là một thừa, không có hai thừa, ba thừa.
Các vị Sa Di nghe Phật thọ ký, vui mừng hớn hở.
Bấy giờ Phật Đại Thông Trí Thắng im lặng nhận lời thỉnh của mười sáu vị Sa Di.
Sau mười tiểu kiếp, Phật Đại Thông Trí Thắng nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, trong tám vạn bốn nghìn kiếp, Phật nói kinh này không ngừng nghỉ.
Nói kinh này rồi, Phật nhập tịnh thất, ở trong tám vạn bốn nghìn kiếp, nhập chánh định.
Mười sáu vị Bồ Tát Sa Di biết Phật nhập thất im lặng bất động, vì đại chúng nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, mỗi vị độ sáu trăm muôn ức na do tha hằng hà sa chúng sanh.
Sau Phật ra thất, mười sáu vị Bồ Tát thăng pháp tòa, rộng nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa.
Sau Phật diệt độ, mười sáu vị Bồ Tát chưa thành Phật, thường nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa.
Bây giờ mười sáu vị Sa Di đã thành Phật, ở các cõi nước hiện làm Phật, có các Thanh Văn, Bồ Tát làm quyến thuộc.
Tỳ Kheo nên biết, mười sáu vị Phật tử đó, nay đều được Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, ở các cõi nước mười phương hiện thành Phật.
Những người gần gũi các Phật đó, thường nghe pháp, nay đều ở chỗ Phật đó.
Ta là một trong mười sáu vị đó, xưa từng giáo hóa các ông.
Vì vậy dùng phương tiện dẫn dắt các ông vào Phật huệ.
Vì nhân duyên xưa đó, nay nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, khiến các ông vào Phật huệ.
Các ông chớ sanh lòng sợ, giả sử có người đi đường xa, giữa đồng
vắng không làng xóm, nguy hiểm nhiều thú dữ, người dẫn đường hóa thành để nghỉ, rồi xóa thành đi tiếp.
Ta cũng vậy, dẫn dắt chúng sanh ra khỏi đường sinh tử dài xa, hóa Niết Bàn thành để nghỉ, rồi nói đó chẳng phải thật Niết Bàn, phải đi tiếp đến Phật huệ.
Thế Tôn nói kệ rằng:
Phật Đại Thông Trí Thắng
Ngồi đạo tràng mười kiếp
Phật pháp chẳng hiện tiền
Chẳng được Phật đạo quả
Chư Thiên Long Vương chúng
A Tu La v.v.
Thường mưa hoa trời cúng
Cúng dường Phật đó đi
Các trời trổi nhạc trời
Và rưới hương đẹp trời
Để cúng dường Phật đó
Nhưng Phật vẫn im lặng
Bốn bộ vui mừng hớn
Tự nghĩ được lợi lớn
Phật biết lòng họ nghĩ
Mà chưa nói Niết Bàn
Đại Thánh Đại Thông Trí
Im lặng chưa nói pháp
Các Phạm Thiên Vương chúng
Từ nghìn cõi đến đây
Rải hoa đẹp trời cúng
Dâng cung điện báu đẹp
Thỉnh Phật chuyển pháp luân
Phật biết giờ chưa đến
Im lặng nhận cúng dường
Ba phương khác chư Thiên
Càng thêm cung kính Phật
Rải hoa rưới hương đẹp
Thỉnh Phật chuyển pháp luân
Phật biết giờ chưa đến
Im lặng ngồi bất động
Ba phương và bốn hướng
Và trên dưới đầy dẫy
Hoa báu rải đầy trời
Thỉnh Phật chuyển pháp luân
Thế Tôn Đại Thánh Tôn
Xin thương nói pháp đi
Dùng thần lực đại bi
Cứu khổ chúng sanh này
Khi ấy Phật Đại Thông
Trí Thắng biết chư Thiên
Long thần và nhân chúng
Khắp đầy mười phương cõi
Đều khát ngưỡng pháp vị
Liền phóng hào quang sáng
Soi mười tám nghìn cõi
Phương Đông hiện Phật quốc
Số đông như hằng sa
Sắc pha lê sáng chói
Đầy Bồ Tát chúng
Thấy hào quang Phật soi
Vui mừng sanh lòng lành
Lại thấy chư Phật kia
Nói pháp độ chúng sanh
Lúc bấy giờ phương Đông
Sáu trăm muôn ức hằng
Cõi nước số hằng sa
Hào quang Phật soi khắp
Các cõi nước như thế
Số đông vô lượng biên
Hào quang Phật soi đến
Hiện việc chưa từng có
Hoa Mạn Đà La mưa
Trời trống tự vang tiếng
Chư Phạm mưa hoa đẹp
Cúng dường vô lượng Phật
Cung điện báu trang nghiêm
Rực rỡ sáng ngời soi
Phật vì các chúng sanh
Thích nghi nói diệu pháp
Dùng một thừa độ thoát
Khiến đầy đủ Phật huệ
Các cõi nước như thế
Như tre lau số đông
Người thấy hào quang Phật
Vui mừng hớn hở lắm
Phật phóng quang minh này
Báo hiệu pháp diệu mầu
Chúng sanh được thấy rồi
Bỏ nước đến cõi này
Rải hoa trời cúng Phật
Và cúng chúng Bồ Tát
Đồng thanh khen Phật rằng
Khó được gặp Thế Tôn
Phật biết giờ đã đến
Vì đại chúng nói rằng
Kinh Vô Lượng Nghĩa này
Từ một pháp sanh ra
Tướng như thế tánh như thế
Các ông nên tư duy
Sau đó nói Pháp Hoa
Khi Phật nói kinh này
Mưa hoa Mạn Đà La
Sáu thứ chấn động khắp
Trong hội chúng vô lượng
Bốn bộ trời rồng v.v.
Vui mừng hớn hở lắm
Nghe pháp Phật nói rồi
Sanh lòng tin lớn lao
Phật phóng bạch hào quang
Hiện điềm tốt như thế
Phật bảo đại chúng rằng
Các ông thấy hào quang
Soi phương Đông mười tám nghìn
Cõi nước sắc pha lê
Quả báo các nghiệp lành
Của chúng sanh thấy được
Lại thấy các cõi kia
Vô lượng Phật hiện tại
Phóng quang minh sáng soi
Giúp đỡ hào quang ta
Chúng sanh thấy được rồi
Sanh lòng khát ngưỡng lớn
Lâu chưa thấy Phật quốc
Chúng sanh khát ngưỡng vậy
Các Phật và chúng hội
Hiện rõ không che lấp
Hào quang bạch hào ta
Soi đến các cõi kia
Chúng sanh được quang soi
Vui mừng sanh lòng lành
Ở các cõi nước kia
Có Phật nói diệu pháp
Chúng sanh vui phụng hành
Tôn kính Phật và Tăng
Chư Phật nói pháp âm
Thâm diệu chưa từng có
Tiếng vang đến mười phương
Hào quang ta soi khắp
Ta phóng quang minh này
Khiến khắp thấy các cõi
Vì quá khứ nhân duyên
Phật nói kinh Vô Lượng
Vì các ông nói lại
Các ông lắng nghe kỹ
Lợi lạc của việc nghe và trì niệm kinh
Việc nghe và trì niệm Kinh Pháp Hoa mang lại lợi ích vô lượng: tăng trưởng trí huệ, diệt trừ tội chướng, được chư Phật hộ niệm, trồng căn lành, vãng sanh Tịnh độ, dẫn đến vãng sanh Cực Lạc, chứng quả Bồ Đề, độ thoát chúng sanh, và đạt giác ngộ viên mãn, như hoa sen nở rộ giữa bùn lầy.
By Nguoi Mien TrungGiải thích ngắn gọn ý nghĩa Kinh Pháp Hoa
Kinh Pháp Hoa (Diệu Pháp Liên Hoa Kinh) là bộ kinh quan trọng nhất của Phật giáo Đại thừa, dạy về Diệu Pháp - pháp mầu nhiệm như hoa sen, khẳng định tất cả chúng sanh đều có Phật tánh, có khả năng thành Phật. Kinh nhấn mạnh "nhất thừa" - con đường duy nhất dẫn đến giác ngộ, qua các phương tiện của Phật để dẫn dắt chúng sanh từ tam thừa (Thanh văn, Duyên giác, Bồ tát) về nhất thừa, phá bỏ chấp trước, mang lại bình đẳng và lợi ích cho tất cả.
Toàn văn Phẩm Hóa Thành Dụ Thứ Bảy
Bấy giờ Phật bảo các Tỳ Kheo: Vô lượng vô biên bất khả tư nghị a tăng kỳ kiếp quá khứ có Phật hiệu Đại Thông Trí Thắng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn.
Thọ mạng Phật đó sáu mươi vạn ức na do tha hằng hà sa kiếp. Khi Phật đó ngồi đạo tràng phá ma quân rồi, sắp được Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác mà Phật pháp chẳng hiện tiền. Phật đó một tiểu kiếp cho đến mười tiểu kiếp ngồi kết già phu mà Phật pháp chẳng hiện tiền, chẳng được thành Phật đạo.
Lúc đó chư Thiên, Long Vương, A Tu La v.v. thường đến cúng dường. Phật đó ở trong mười tiểu kiếp ngồi đạo tràng, Phật pháp chẳng hiện tiền, thường ở nơi đó thân tâm bất động.
Lúc đó chư Thiên vì Phật mà dựng cung điện báu cao hai trăm do tuần, rộng năm trăm do tuần, trang nghiêm bằng các báu, đến trước Phật dâng cúng mà bạch Phật: Xin Phật thương nhận sở dâng của chúng con.
Phật im lặng chẳng nhận. Chư Thiên lại vì Phật dựng cung điện báu khác, cũng trang nghiêm bằng các báu, đến trước Phật dâng cúng như trước.
Phật cũng im lặng chẳng nhận. Chư Thiên lại vì Phật dựng bốn cung điện báu khác, cũng trang nghiêm bằng các báu, đến trước Phật dâng cúng như trước.
Phật đó liền nhận mà ở. Chư Thiên vui mừng, phân nửa cung điện báu để Phật ngồi, còn phân nửa cúng dường Phật.
Bấy giờ Phật nhận mà ngồi kết già phu trong cung điện báu. Lúc đó có năm trăm muôn ức chư Thiên tử cầm lọng báu che Phật.
Bấy giờ Phật đó vì các Bồ Tát nói kinh Đại Thừa tên Vô Lượng Nghĩa, giáo hóa Bồ Tát pháp, Phật hộ niệm.
Phật nói kinh này rồi, kết già phu tọa nhập Vô Lượng Nghĩa Xứ tam muội, thân tâm bất động. Lúc đó trời mưa hoa Mạn Đà La, Ma Ha Mạn Đà La, Mạn Thù Sa, Ma Ha Mạn Thù Sa, rải trên Phật và đại chúng.
Khắp Phật thế giới sáu thứ chấn động. Lúc đó trong hội, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, Trời, Long, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Giá, nhân và phi nhân, cùng tiểu vương, chuyển luân thánh vương v.v., đại chúng như thế được việc chưa từng có, hoan hỷ chắp tay, một lòng nhìn Phật.
Bấy giờ Phật từ bạch hào tướng phóng quang minh soi khắp phương Đông mười tám vạn cõi Phật, dưới đến A Tỳ địa ngục, trên đến trời Hữu Đỉnh. Từ cõi này thấy sáu đạo chúng sanh ở sáu cõi kia.
Lại thấy chư Phật hiện tại ở cõi kia, và nghe kinh pháp chư Phật nói.
Lại thấy Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di ở cõi kia, tu hành đắc đạo.
Lại thấy các Bồ Tát Ma Ha Tát, nhân duyên, tín giải, tướng mạo, hành Bồ Tát đạo.
Lại thấy chư Phật diệt độ, lại thấy sau diệt độ xây tháp bảy báu cúng dường xá lợi.
Bấy giờ Phật đó từ tam muội dậy, khen các Bồ Tát lớn: Hay thay, hay thay! Các ông hay ở nơi Phật pháp mà sanh lòng tin hiểu lớn.
Bấy giờ Phật đó nói kinh Vô Lượng Nghĩa rồi, đại chúng đều hoan hỷ, chắp tay nhìn Phật.
Bấy giờ Phật đó bảo Đại Trang Nghiêm Bồ Tát và tám mươi muôn ức Bồ Tát: Các ông thấy trong hội này năm trăm ức Bồ Tát, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, người đã đắc quả, người chưa đắc quả chăng?
Các ông thấy người như thế rồi, nên biết là do nhân duyên của kinh Vô Lượng Nghĩa mà được vào Phật pháp.
Bấy giờ Phật đó bảo Đại Trang Nghiêm Bồ Tát: Ông thấy trong hội này tám mươi muôn ức na do tha người, hoặc đã đắc quả A La Hán, hoặc chưa đắc quả A La Hán chăng?
Đại Trang Nghiêm Bồ Tát bạch Phật: Bạch Thế Tôn, con thấy.
Phật bảo Đại Trang Nghiêm Bồ Tát: Những người này do nghe kinh Vô Lượng Nghĩa mà được lợi ích lớn, được quả báo bất khả tư nghị.
Bấy giờ Phật đó biết giờ nói kinh Đại Thừa, liền từ tam muội dậy, bảo các Tỳ Kheo: Ta nay nói kinh Đại Thừa tên Diệu Pháp Liên Hoa, giáo hóa Bồ Tát pháp, Phật hộ niệm.
Phật nói kinh này rồi, trong hội có tám mươi muôn ức na do tha chúng sanh được thọ ký thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.
Bấy giờ mười sáu vị vương tử của Phật Đại Thông Trí Thắng, lúc Phật chưa xuất gia, các vị đều đã xuất gia làm Sa Di, căn tánh lanh lợi, đã từng cúng dường trăm nghìn muôn ức Phật, tịnh tu phạm hạnh, cầu Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.
Các vị Sa Di đều từ chỗ ngồi đứng dậy, đến trước Phật, chắp tay cung kính mà bạch Phật: Thế Tôn! Các vị Thanh Văn lậu tận A La Hán này đã được lợi ích lớn, được thọ ký thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Chúng con rất vui mừng, được điều chưa từng có.
Thế Tôn! Chúng con như người đi đường xa, mỏi mệt, đến thành sở, được nghỉ ngơi.
Thế Tôn! Chúng con nay cũng như vậy, đi đường sinh tử dài xa, mỏi mệt, nay được Niết Bàn như đến thành sở nghỉ ngơi.
Nhưng Niết Bàn chẳng phải rốt ráo, như người đi đường xa, thầy thuốc hóa thành để nghỉ, rồi đi tiếp.
Thế Tôn! Xin Phật nói pháp Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, khiến chúng con được rốt ráo Niết Bàn.
Bấy giờ mười sáu vị Sa Di nói kệ khen Phật, thỉnh Phật chuyển pháp luân Đại Thừa.
Bấy giờ Phật thụ ký cho mười sáu vị Sa Di thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, và bảo rằng: Các ông nên biết, pháp ta nói đều là một thừa, không có hai thừa, ba thừa.
Các vị Sa Di nghe Phật thọ ký, vui mừng hớn hở.
Bấy giờ Phật Đại Thông Trí Thắng im lặng nhận lời thỉnh của mười sáu vị Sa Di.
Sau mười tiểu kiếp, Phật Đại Thông Trí Thắng nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, trong tám vạn bốn nghìn kiếp, Phật nói kinh này không ngừng nghỉ.
Nói kinh này rồi, Phật nhập tịnh thất, ở trong tám vạn bốn nghìn kiếp, nhập chánh định.
Mười sáu vị Bồ Tát Sa Di biết Phật nhập thất im lặng bất động, vì đại chúng nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, mỗi vị độ sáu trăm muôn ức na do tha hằng hà sa chúng sanh.
Sau Phật ra thất, mười sáu vị Bồ Tát thăng pháp tòa, rộng nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa.
Sau Phật diệt độ, mười sáu vị Bồ Tát chưa thành Phật, thường nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa.
Bây giờ mười sáu vị Sa Di đã thành Phật, ở các cõi nước hiện làm Phật, có các Thanh Văn, Bồ Tát làm quyến thuộc.
Tỳ Kheo nên biết, mười sáu vị Phật tử đó, nay đều được Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, ở các cõi nước mười phương hiện thành Phật.
Những người gần gũi các Phật đó, thường nghe pháp, nay đều ở chỗ Phật đó.
Ta là một trong mười sáu vị đó, xưa từng giáo hóa các ông.
Vì vậy dùng phương tiện dẫn dắt các ông vào Phật huệ.
Vì nhân duyên xưa đó, nay nói kinh Diệu Pháp Liên Hoa, khiến các ông vào Phật huệ.
Các ông chớ sanh lòng sợ, giả sử có người đi đường xa, giữa đồng
vắng không làng xóm, nguy hiểm nhiều thú dữ, người dẫn đường hóa thành để nghỉ, rồi xóa thành đi tiếp.
Ta cũng vậy, dẫn dắt chúng sanh ra khỏi đường sinh tử dài xa, hóa Niết Bàn thành để nghỉ, rồi nói đó chẳng phải thật Niết Bàn, phải đi tiếp đến Phật huệ.
Thế Tôn nói kệ rằng:
Phật Đại Thông Trí Thắng
Ngồi đạo tràng mười kiếp
Phật pháp chẳng hiện tiền
Chẳng được Phật đạo quả
Chư Thiên Long Vương chúng
A Tu La v.v.
Thường mưa hoa trời cúng
Cúng dường Phật đó đi
Các trời trổi nhạc trời
Và rưới hương đẹp trời
Để cúng dường Phật đó
Nhưng Phật vẫn im lặng
Bốn bộ vui mừng hớn
Tự nghĩ được lợi lớn
Phật biết lòng họ nghĩ
Mà chưa nói Niết Bàn
Đại Thánh Đại Thông Trí
Im lặng chưa nói pháp
Các Phạm Thiên Vương chúng
Từ nghìn cõi đến đây
Rải hoa đẹp trời cúng
Dâng cung điện báu đẹp
Thỉnh Phật chuyển pháp luân
Phật biết giờ chưa đến
Im lặng nhận cúng dường
Ba phương khác chư Thiên
Càng thêm cung kính Phật
Rải hoa rưới hương đẹp
Thỉnh Phật chuyển pháp luân
Phật biết giờ chưa đến
Im lặng ngồi bất động
Ba phương và bốn hướng
Và trên dưới đầy dẫy
Hoa báu rải đầy trời
Thỉnh Phật chuyển pháp luân
Thế Tôn Đại Thánh Tôn
Xin thương nói pháp đi
Dùng thần lực đại bi
Cứu khổ chúng sanh này
Khi ấy Phật Đại Thông
Trí Thắng biết chư Thiên
Long thần và nhân chúng
Khắp đầy mười phương cõi
Đều khát ngưỡng pháp vị
Liền phóng hào quang sáng
Soi mười tám nghìn cõi
Phương Đông hiện Phật quốc
Số đông như hằng sa
Sắc pha lê sáng chói
Đầy Bồ Tát chúng
Thấy hào quang Phật soi
Vui mừng sanh lòng lành
Lại thấy chư Phật kia
Nói pháp độ chúng sanh
Lúc bấy giờ phương Đông
Sáu trăm muôn ức hằng
Cõi nước số hằng sa
Hào quang Phật soi khắp
Các cõi nước như thế
Số đông vô lượng biên
Hào quang Phật soi đến
Hiện việc chưa từng có
Hoa Mạn Đà La mưa
Trời trống tự vang tiếng
Chư Phạm mưa hoa đẹp
Cúng dường vô lượng Phật
Cung điện báu trang nghiêm
Rực rỡ sáng ngời soi
Phật vì các chúng sanh
Thích nghi nói diệu pháp
Dùng một thừa độ thoát
Khiến đầy đủ Phật huệ
Các cõi nước như thế
Như tre lau số đông
Người thấy hào quang Phật
Vui mừng hớn hở lắm
Phật phóng quang minh này
Báo hiệu pháp diệu mầu
Chúng sanh được thấy rồi
Bỏ nước đến cõi này
Rải hoa trời cúng Phật
Và cúng chúng Bồ Tát
Đồng thanh khen Phật rằng
Khó được gặp Thế Tôn
Phật biết giờ đã đến
Vì đại chúng nói rằng
Kinh Vô Lượng Nghĩa này
Từ một pháp sanh ra
Tướng như thế tánh như thế
Các ông nên tư duy
Sau đó nói Pháp Hoa
Khi Phật nói kinh này
Mưa hoa Mạn Đà La
Sáu thứ chấn động khắp
Trong hội chúng vô lượng
Bốn bộ trời rồng v.v.
Vui mừng hớn hở lắm
Nghe pháp Phật nói rồi
Sanh lòng tin lớn lao
Phật phóng bạch hào quang
Hiện điềm tốt như thế
Phật bảo đại chúng rằng
Các ông thấy hào quang
Soi phương Đông mười tám nghìn
Cõi nước sắc pha lê
Quả báo các nghiệp lành
Của chúng sanh thấy được
Lại thấy các cõi kia
Vô lượng Phật hiện tại
Phóng quang minh sáng soi
Giúp đỡ hào quang ta
Chúng sanh thấy được rồi
Sanh lòng khát ngưỡng lớn
Lâu chưa thấy Phật quốc
Chúng sanh khát ngưỡng vậy
Các Phật và chúng hội
Hiện rõ không che lấp
Hào quang bạch hào ta
Soi đến các cõi kia
Chúng sanh được quang soi
Vui mừng sanh lòng lành
Ở các cõi nước kia
Có Phật nói diệu pháp
Chúng sanh vui phụng hành
Tôn kính Phật và Tăng
Chư Phật nói pháp âm
Thâm diệu chưa từng có
Tiếng vang đến mười phương
Hào quang ta soi khắp
Ta phóng quang minh này
Khiến khắp thấy các cõi
Vì quá khứ nhân duyên
Phật nói kinh Vô Lượng
Vì các ông nói lại
Các ông lắng nghe kỹ
Lợi lạc của việc nghe và trì niệm kinh
Việc nghe và trì niệm Kinh Pháp Hoa mang lại lợi ích vô lượng: tăng trưởng trí huệ, diệt trừ tội chướng, được chư Phật hộ niệm, trồng căn lành, vãng sanh Tịnh độ, dẫn đến vãng sanh Cực Lạc, chứng quả Bồ Đề, độ thoát chúng sanh, và đạt giác ngộ viên mãn, như hoa sen nở rộ giữa bùn lầy.