Giống như nỗi buồn, niềm vui cũng “lây lan.” Tôi có một người bạn, anh ấy luôn vui vẻ, chẳng phải vì cuộc sống của anh dễ dàng hơn người khác, nhưng vì anh có thể cảm nhận được sự hiện diện của Chúa ở giữa những đau khổ của nhân loại, của tha nhân và của chính anh. Đi đến đâu, gặp ai, anh đều có thể thấy và nghe được những điều tươi đẹp, giúp anh hướng về Chúa với lòng biết ơn.
Anh thừa nhận rằng cuộc sống của anh cũng bị bao bọc bởi những buồn đau, anh cũng không mù lòa hay điếc lác trước những tiếng khóc đau thương của đồng loại. Nhưng trong bóng tối, anh lại hướng về phía ánh sáng; giữa tiếng lòng ai oán, chán chường, anh lại tìm đến với cầu nguyện. Ánh mắt anh hiền từ, còn giọng nói thì hết sức dịu dàng.
Nhưng anh không phải là người yếm thế ủy mị. Anh là người thực tế, nhưng đức tin sâu xa giúp anh nhận thức rằng niềm hy vọng thì có thực hơn nỗi thất vọng, đức tin có thực hơn là sự ngờ vực, tình yêu có thực hơn là nỗi sợ hãi. Chính thực tại thiêng liêng này giúp anh sống vui tươi.
Mỗi khi gặp anh, tôi thường kể cho anh nghe về chiến tranh giữa các dân tộc, về con số các trẻ em chết đói, về nạn tham nhũng của các đảng phái chính trị và về thói lọc lừa giữa chốn chợ đời. Kể với anh mọi chuyện đó tôi muốn anh, cũng như tôi, biết rằng nhân loại đang đổ vỡ từng ngày. Thế nhưng mỗi lần tôi làm thế, anh lại nhìn tôi bằng cái nhìn hiền từ và cảm thông thường ngày. Anh nói: “Còn tôi, tôi đã gặp hai đứa bé chia nhau một tấm bánh; tôi đã nghe người phụ nữ nghèo mỉm cười và nói tiếng ‘cảm ơn’ khi ai đó đắp lên mình chị tấm chăn ấm giữa đêm giá lạnh. Bạn thấy đấy! Chính những người nghèo này đã cho tôi nghị lực để trân trọng cuộc đời như một món quà quí giá.
Niềm vui của bạn tôi có sức lây lan. Càng gần anh, tôi càng nhận được nhiều ánh mặt trời chiếu xuyên qua mây mù. Vâng, tôi biết mặt trời vẫn có đó, dù cho bầu trời mây mù giăng lối. Khi bạn tôi mãi nói về mặt trời, thì tôi lại nói về mây đen. Tôi chỉ ngừng lại khi ngày nọ tôi nhận ra sự thật này: Chính mặt trời giúp tôi nhìn thấy mây đen!
Những ai luôn nói về mặt trời khi vẫn bước đi dưới bầu trời đầy mây, người ấy là sứ giả của niềm hy vọng, là những thánh nhân của thời đại hôm nay 💝.