
Sign up to save your podcasts
Or
Phải rằng việc dành thời gian và tiền bạc cho những thứ giúp tâm trạng của bạn tốt hơn như dệt hoa trên gấm, là việc khiến người ta hết sức vui vẻ.
Tiêu đề: [日子没有想象的那么长]
Cuộc đời không dài như mình vẫn tưởng
Việc bạn muốn làm, bạn nghĩ vẫn còn thời gian. Bạn nói với người khác một cách không dứt khoát rằng, sau khi tôi nghỉ hưu, tôi muốn vẽ tranh, tôi muốn luyện thư pháp, tôi muốn viết tiểu thuyết, và tôi muốn làm nhiều thứ ... Trong tiềm thức của bạn, sau khi nghỉ hưu, thời gian vẫn còn rất dài rất dài. Nhưng một khi bạn nghỉ hưu, cơ thể bạn có thể suy sụp, năng lượng không còn tốt như trước, mắt mờ, thính giác và não bộ trở nên đờ đẫn. Lúc này, bạn đột nhiên bước vào tình thế lực bất tòng tâm. Mọi thứ đã quá muộn.
Nơi bạn muốn đi, bạn nghĩ rằng vẫn còn thời gian. Ngày bình thường, cũng đã nghĩ đến việc đi đến một số nơi với những người thân yêu, nhưng hiếm khi được đi một cách thoải mái và dễ dàng. Luôn có nhiều lý do, nhiều ràng buộc và thậm chí nhiều cớ khác nhau khiến bạn không thể thoát ra. Còn bạn, bạn luôn nghĩ rằng sẽ có nhiều thời gian và cơ hội tuyệt vời để đưa những người thân yêu của mình đi chơi. Cứ dây dưa kéo dài như vậy, cuối cùng lại sinh đủ thứ bệnh tật, chân tay không khoẻ mạnh, đúng là “không đi đâu được” như lời quảng cáo, mọi suy nghĩ đều tan vỡ như bong bóng xà phòng.
Người bạn muốn gặp, bạn nghĩ rằng vẫn còn thời gian. Cứ hẹn rồi lại hẹn, cứ dời rồi lại dời, thời gian cứ âm thầm trôi đi, cuối cùng diễn biến thành câu chuyện cũ rích "sói tới rồi". Khi bạn thực sự gặp lại người đó, người đó đã không còn là những gì bạn có thể cảm nhận được trước đây; hoặc người đó không thể đợi bạn nữa và đã rời đi đến một thế giới khác. Mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn; mọi thứ đã qua cả rồi. Tất cả những gì còn lại đối với bạn là tiếng thở dài và tiếc nuối
Cuộc sống vốn đầy biến động, không một khoảnh khắc nào có thể lặp lại, có một số người, một khi đã bỏ lỡ một khoảng thời gian nào đó, thì có thể không bao giờ còn cơ hội gặp lại. Sống chết là vô thường, người ra đi cũng cô đơn, người ở lại cũng cô đơn. Nếu có người thương nhớ, dù có vượt núi vượt sông, tốt nhất hãy lên đường ngay lập tức, nói đi là đi, hẹn gặp ngay. Nếu không, những gì còn lại chỉ có thể là những tiếng thở dài trong gió, những tiếc nuối trong lòng, và phần còn lại của cuộc đời với những kí ức nghèo nàn, cằn cỗi.
Thời gian cứ trôi, cuộc sống không chờ đợi đợi ai, cuộc đời không dài như mình vẫn tưởng. Vả lại, độ dài của cuộc đời hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Vì vậy, chúng ta phải nỗ lực sống cho hiện tại và cố gắng hết mình để thực hiện những điều mình muốn làm, phải làm và có thể làm, để giảm thiểu những điều đáng tiếc trong cuộc sống. Phải rằng việc dành thời gian và tiền bạc cho những thứ giúp tâm trạng của bạn tốt hơn như dệt hoa trên gấm, là việc khiến người ta hết sức vui vẻ.
Phải rằng việc dành thời gian và tiền bạc cho những thứ giúp tâm trạng của bạn tốt hơn như dệt hoa trên gấm, là việc khiến người ta hết sức vui vẻ.
Tiêu đề: [日子没有想象的那么长]
Cuộc đời không dài như mình vẫn tưởng
Việc bạn muốn làm, bạn nghĩ vẫn còn thời gian. Bạn nói với người khác một cách không dứt khoát rằng, sau khi tôi nghỉ hưu, tôi muốn vẽ tranh, tôi muốn luyện thư pháp, tôi muốn viết tiểu thuyết, và tôi muốn làm nhiều thứ ... Trong tiềm thức của bạn, sau khi nghỉ hưu, thời gian vẫn còn rất dài rất dài. Nhưng một khi bạn nghỉ hưu, cơ thể bạn có thể suy sụp, năng lượng không còn tốt như trước, mắt mờ, thính giác và não bộ trở nên đờ đẫn. Lúc này, bạn đột nhiên bước vào tình thế lực bất tòng tâm. Mọi thứ đã quá muộn.
Nơi bạn muốn đi, bạn nghĩ rằng vẫn còn thời gian. Ngày bình thường, cũng đã nghĩ đến việc đi đến một số nơi với những người thân yêu, nhưng hiếm khi được đi một cách thoải mái và dễ dàng. Luôn có nhiều lý do, nhiều ràng buộc và thậm chí nhiều cớ khác nhau khiến bạn không thể thoát ra. Còn bạn, bạn luôn nghĩ rằng sẽ có nhiều thời gian và cơ hội tuyệt vời để đưa những người thân yêu của mình đi chơi. Cứ dây dưa kéo dài như vậy, cuối cùng lại sinh đủ thứ bệnh tật, chân tay không khoẻ mạnh, đúng là “không đi đâu được” như lời quảng cáo, mọi suy nghĩ đều tan vỡ như bong bóng xà phòng.
Người bạn muốn gặp, bạn nghĩ rằng vẫn còn thời gian. Cứ hẹn rồi lại hẹn, cứ dời rồi lại dời, thời gian cứ âm thầm trôi đi, cuối cùng diễn biến thành câu chuyện cũ rích "sói tới rồi". Khi bạn thực sự gặp lại người đó, người đó đã không còn là những gì bạn có thể cảm nhận được trước đây; hoặc người đó không thể đợi bạn nữa và đã rời đi đến một thế giới khác. Mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn; mọi thứ đã qua cả rồi. Tất cả những gì còn lại đối với bạn là tiếng thở dài và tiếc nuối
Cuộc sống vốn đầy biến động, không một khoảnh khắc nào có thể lặp lại, có một số người, một khi đã bỏ lỡ một khoảng thời gian nào đó, thì có thể không bao giờ còn cơ hội gặp lại. Sống chết là vô thường, người ra đi cũng cô đơn, người ở lại cũng cô đơn. Nếu có người thương nhớ, dù có vượt núi vượt sông, tốt nhất hãy lên đường ngay lập tức, nói đi là đi, hẹn gặp ngay. Nếu không, những gì còn lại chỉ có thể là những tiếng thở dài trong gió, những tiếc nuối trong lòng, và phần còn lại của cuộc đời với những kí ức nghèo nàn, cằn cỗi.
Thời gian cứ trôi, cuộc sống không chờ đợi đợi ai, cuộc đời không dài như mình vẫn tưởng. Vả lại, độ dài của cuộc đời hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Vì vậy, chúng ta phải nỗ lực sống cho hiện tại và cố gắng hết mình để thực hiện những điều mình muốn làm, phải làm và có thể làm, để giảm thiểu những điều đáng tiếc trong cuộc sống. Phải rằng việc dành thời gian và tiền bạc cho những thứ giúp tâm trạng của bạn tốt hơn như dệt hoa trên gấm, là việc khiến người ta hết sức vui vẻ.