Share CiCi Chinese
Share to email
Share to Facebook
Share to X
By Thu Hà (CiCi)
The podcast currently has 26 episodes available.
Tiêu đề: [小故事大道理] Câu chuyện nhỏ đạo lý lớn
Hôm nay tôi muốn chia sẻ với các bạn một vài câu chuyện, sau khi nghe xong các bạn sẽ hiểu mọi chuyện.
Câu chuyện thứ nhất, có hai người tranh cãi suốt một ngày. Một người nói 3 nhân 8 bằng 24, người kia nói 3 nhân 8 bằng 21. Hai người tranh cãi và kiện lên quan huyện. Nghe xong, quan huyện nói: "Lôi tên 3 nhân 8 24 ra đánh hắn 20 gậy!"
Người nói 24 bất mãn nói: “Rõ ràng là hắn ngu ngốc, tại sao lại đánh ta?”
Quan huyện trả lời: “Cãi nhau cả ngày với tên nói 8 nhân 3 21 mà vẫn nói ngươi không ngốc? Không đánh ngươi đánh ai?”
Câu chuyện này khuyên chúng ta: Đừng tranh cãi với những người vô lý, bởi vì cuối cùng bạn có thể là người bị tổn thương, bởi vì mười cái miệng của bạn cũng không thể nói lại một cái miệng nói năng linh tinh. Con người sống trên thế giới này, nếu bạn muốn được hạnh phúc thì bạn phải nhớ: Đừng so đo với những người không ra gì, đừng dính dáng tới những chuyện không ra gì!
Câu chuyện thứ hai, một đứa trẻ nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ đẹp quá”.
Mẹ hỏi: “Tại sao con?”
Con nói: “Bởi vì hôm nay mẹ không tức giận”.
Hoá ra làm đẹp rất đơn giản, chỉ cần bạn không tức giận. Ở đời, không giận dữ là trí tuệ đẹp đẽ!
Câu chuyện thứ ba
Một vị cao tăng hỏi một người đang tìm lối đi: Bạn nghĩ cái gì tốt hơn, một cục vàng hay một đống bùn?
Người đó trả lời, tất nhiên là vàng!
Vị cao tăng mỉm cười nói: Nếu bạn là một hạt giống thì sao?
Trên đời này không có tốt hay xấu tuyệt đối, bất cứ điều gì phù hợp với bạn đều là tốt nhất. Bạn thấy sao?
Câu chuyện thứ tư
Một con vẹt gặp một con quạ, con vẹt trong lồng an nhàn; con quạ ở nơi hoang dã được tự do. Con vẹt ghen tị với sự tự do của con quạ, và con quạ ghen tị với sự an nhàn của con vẹt, nên hai con chim đã bàn bạc để hoán đổi.
Con quạ tìm thấy sự an nhàn, nhưng không được chủ nhân yêu thích, và cuối cùng chết vì trầm cảm; con vẹt tìm thấy tự do, nhưng an nhàn trong một thời gian dài, không thể độc lập sinh tồn và cuối cùng chết vì đói.
Vì vậy, đừng mù quáng ghen tị với hạnh phúc của người khác, có thể điều đó không phù hợp với bạn.
Đừng so sánh, sống cuộc sống của chính mình và tận hưởng cuộc sống của chính mình mới là đúng đắn.
Tôi là Qiuxia, cảm ơn bạn đã lắng nghe, chúc bạn hạnh phúc và sức khỏe.
Fanpage của mình ở đây nhé cicichinese
Tiêu đề: [爱的真谛!] Chân lý của tình yêu
Câu hỏi này tôi đã suy nghĩ rất lâu, hôm nay tôi xin thành thật kể với các bạn kinh nghiệm cá nhân của tôi, có thể mang lại cho các bạn một chút giá trị tham khảo. Thẳng thắn mà nói, tôi đã sống một cuộc sống rất hạnh phúc từ khi còn nhỏ, khi bắt đầu hẹn hò, tôi coi việc bạn trai phải yêu mình nhiều là điều hiển nhiên, và tôi nghĩ anh ấy phải nâng như trứng mỏng, che chở chiều chuộng, như vậy mới gọi là hạnh phúc của người con gái mà.
Vì vậy, bạn trai của tôi phải yêu tôi nhiều hơn. Khi tôi còn học đại học, tôi một hơi quen 4 người, ai cũng đều có đặc điểm riêng. Số 1, Hoàng tử cao ráo, đẹp trai, hơn nữa còn có một đôi bàn tay khéo léo, có thể một lần gấp 3650 ngôi sao nhỏ nhiều màu sắc. Số 2, tài tử thông thái, am hiểu thiên văn, địa lý, lại thông minh hài hước, nói chuyện với anh ấy rất thú vị. Số 3, chú chân dài, đúng như tên gọi, trời lạnh đem cho tôi áo khoác, trời nóng tặng kem, đói rồi thì mua đồ ăn cho, trời mưa còn mang ô tới cho tôi. Mỗi tháng, khi con gái đến ngày đặc biệt, anh ấy cũng chuẩn bị sẵn thuốc giảm đau cho tôi. Số 4, thánh luỵ tình. Mỗi tế bào của anh dường như đang bừng cháy nhiệt huyết giống như trong tiểu thuyết của dì Quỳnh Dao. Khi tôi cãi nhau với anh ấy, anh ấy sẽ chạy dưới mưa và hét tên tôi trong đau đớn. Bạn sẽ cảm thấy rằng từng tế bào của anh ấy đều yêu bạn rất nhiều. Bốn anh này nội công khác nhau, nhưng họ có một điểm chung, đó là họ rất yêu tôi và đối xử với tôi rất tốt. Nghe đến đây, mọi người nếu thật sự muốn ném giày vào tôi, nói rằng, người phụ nữ này thực sự quá kiêu ngạo, phải trị cô ta, xin hãy kiên nhẫn, bởi vì tôi sắp nói về quả báo của mình.
Sau đó, xuất hiện đại thiên vương số 5. Anh ấy thống trị thế giới tình yêu của tôi, ưu điểm của những người trước anh ấy đều có, vì vậy, chỉ cần đó là những bản tình ca, những bài thơ và những lời yêu bạn có thể nghĩ ra, anh ấy mỗi ngày đều sẽ nói lanh lảnh bên tai, hơn nữa tuyệt đối không lặp lại. Anh ấy chắc chắn sẽ nhớ không bao giờ quên tất cả những ngày kỷ niệm, và luôn có những bất ngờ lãng mạn. Tôi ăn tôm anh bóc vỏ, tôi ăn nho anh tách hột cho tôi, em đi shopping chân mỏi, anh xoa bóp chân cho tôi. Khi tôi ốm, anh ấy sẽ nắm tay tôi và lo lắng cho đến tận khi trời sáng. Anh ấy không chỉ rất tốt với tôi mà còn rất rất tốt với gia đình tôi, giúp mẹ tôi rửa bát, giúp bố đấm lưng, đưa đón em trai tôi đi học. Tất cả bạn thân bên cạnh tôi và bạn tốt của tôi đều nói tôi sẽ không bao giờ tìm được người đàn ông nào yêu tôi hơn anh ấy, vì vậy tôi đã đồng ý kết hôn với anh ấy. Lễ đính hôn của tôi rất hoành tráng. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc, tôi cảm thấy rằng tôi sẽ trở thành một nàng công chúa hạnh phúc và kết hôn với hoàng tử yêu tôi nhất.
Nhưng tôi cũng không chìm đắm quá lâu, trước khi kết hôn, chú rể của tôi đã bỏ trốn..
Vì giới hạn ký tự, các bạn xem full bài tại cicichinese
Tiêu đề: [有了女朋友遇到更喜欢的人该怎么办?]
Có bạn gái rồi nhưng gặp được người mình thích hơn nên làm thế nào ?
Bạn hỏi câu này quả thực rất thú vị. Tôi biết bạn khi hỏi câu hỏi này, trong lòng bạn đã có sự lựa chọn rồi. Nhưng bạn biết không, ngay ở thời điểm này, trên trái đất này sẽ có khoảng 20 nghìn người phù hợp làm bạn đời của bạn.
Khi bạn ở những độ tuổi khác nhau, giai đoạn sự nghiệp khác nhau thì đều sẽ xuất hiện những người đáp ứng được những yêu cầu của bạn khiến bạn động lòng. Sẽ khiến bạn cảm thấy dường như có sự lựa chọn tốt hơn. Nhưng bạn sẽ nhận ra cảm giác này giống hệt như cảm giác lúc đầu bạn gặp người bạn đời của bạn vậy. Thật ra lúc bạn cảm thấy tình cảm mãnh liệt đang dần mờ nhạt, thì tình yêu đích thực mới thật sự bắt đầu.
Nếu bạn hỏi tôi tình yêu là gì, tôi cũng không có cách nào trả lời chính xác câu hỏi này. Nhưng tôi muốn nói, tình yêu có thể là một dạng đồng hành, tình yêu cũng có thể là sự lựa chọn trước sau như một, tình yêu cũng có thể giống như một bát mỳ trứng vào lúc 2h sáng, nhưng nó không phải là cảm giác mới mẻ nhất thời, không phải là sự lựa chọn sau khi đã tính toán thiệt hơn, càng không phải chỉ do hoocmon tiết ra phenyletylamin vỏn vẹn trong 2 tháng.
Đương nhiên bạn cũng có thể lựa chọn sự mới mẻ, nhưng bạn không có cách nào thoát khỏi chu kỳ của cảm giác mới mẻ ( có sinh ra có mất đi) .Các bạn à, sẽ luôn có những người tốt hơn xuất hiện, nhưng mà người trước mắt mới là sự lựa chọn tốt nhất.
Ngủ ngon .
Tiêu đề: [幸福的 “打扰”]
"Sự làm phiền” hạnh phúc!
Em gái tôi gọi điện cho tôi phàn nàn, nói rằng mẹ tôi gọi điện cho cô ấy suốt ngày, điều này ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống của cô ấy. Thực ra mẹ cũng chẳng có việc gì quan trọng, chỉ hỏi mẹ ăn cơm chưa, ngủ thế nào. Sợ tôi không tin, cô ấy cho tôi xem ảnh chụp màn hình nhật ký cuộc gọi, khi tôi xem thì trên màn hình toàn là lịch sử cuộc gọi của mẹ tôi, cô ấy gọi hai ba cuộc một ngày, nhiều nhất là sáu cuộc một cuộc. ngày.
Cô ấy nói với tôi: "Chị biết không? Đôi khi em đang bận, mẹ gọi tới. Em chỉ có thể gác lại mọi chuyện và trả lời câu hỏi của mẹ trước. Mẹ em rất nhạy cảm nên nếu em hơi mất kiên nhẫn mẹ sẽ không vui.” Mẹ lại nổi tiếng dài dòng, có thể thấy em tôi rất phiền lòng vì sự “làm phiền” của mẹ.
Nhớ lại trong lịch sử cuộc gọi của mình, tôi luôn gọi cho mẹ, và mẹ tôi chỉ gọi cho tôi trừ khi có việc quan trọng cần bàn bạc với tôi. Tôi lập tức tìm ra lý do để an ủi em gái: “Em à, đúng là có phúc mà không biết hưởng, có mẹ gọi điện quan tâm còn không tốt sao. Mẹ có gọi cho chị đâu . Mẹ thiên vị như vậy, chị phải đi tìm mẹ nói chuyện mới được" Tôi cố tình giả vờ giận. Cô em gái lập tức nhẹ nhõm: "Ôi, mẹ mìnhhay cằn nhằn như vậy em cũng hết cách”. Hay là, chị thử sinh đứa thứ hai đi, xem mẹ có gọi cháy máy chị không!" Sau một tràng cười “hahaha”, tôi biết em tôi đã hiểu nỗi lo lắng của mẹ . Vì đang mang thai em bé nên phải hết sức chú ý đến mọi mặt trong chế độ ăn uống. Mẹ "làm phiền" nó như thế này là biểu hiện tình yêu dành cho con bé.
Khi tôi nghĩ về lúc tôi mang thai, mẹ tôi đã chăm sóc tôi từng li từng tí. Khi tôi ở nhà mẹ đẻ dưỡng thai, mẹ tôi đã thực hiện chính sách “ăn ít nhưng nhiều bữa”, suốt ngày hầm canh cho tôi ăn để bổ sung dinh dưỡng, biến tôi từ một người cao gầy 48 cân thành một người mập mạp 77kg. Mẹ tôi tự tay may nhiều quần áo cho bé, khi đến bệnh viện sinh nở, bà theo chúng tôi đến tận bệnh viện bất kể bà bị say xe nặng.
Khi em bé ra khỏi phòng sinh, chồng tôi nói với mẹ đang chờ ở cửa: "Mọi việc rất thuận lợi, chúng ta đi thôi." Mẹ trả lời như thế này: “ Bảo bối của con ra rồi, bảo bối của mẹ vẫn đang ở bên trong. Mẹ cứ đứng đây đợi thôi.” Cho tới khi nhìn thâý y tá đi ra từ phòng sản, trái tim thấp thỏm của mẹ tôi mới thở phào nhẹo nhõm.
Sau đó, cô em gái không bao giờ trách mẹ vì đã "làm phiền" mình mà còn kiên nhẫn trả lời những câu hỏi của mẹ và khuyên mẹ đừng lo lắng. Cô em gái cũng dần hiểu ra, được mẹ “làm phiền” cũng là một loại hạnh phúc, hạnh phúc vì được cưng chiều. Và những ngày tháng hạnh phúc như vậy chỉ có thể ngày càng ít đi.
Tiêu đề: [先做自己该做的事情,以后才能做自己想做的事情]
Làm việc bản thân nên làm trước, sau này mới có thể làm việc mà bản thân muốn làm.
Các bạn biết trên mạng thống kê, sau khi người ta trưởng thành, việc hối hận nhất xếp đầu bảng là gì không? Chính là năm đó không học hành đàng hoàng, những lời sau đây tôi muốn nói cho các đàn em của mình, có thể các em đang học cấp 2 cấp 3, tôi không biết có bao nhiêu người sẽ xem được clip này, nhưng tôi thật sự muốn nói với các bạn, các bạn thấy thi đại học quan trọng không? Học hành quan trọng không? Tôi tới bây giờ vẫn thường xuyên mơ thấy ác mộng, mơ thấy tôi ngày mai thi đại học, nhưng không biết làm gì hết, sau đó tỉnh dậy giải đề. Điều này khiến tôi rất ám ảnh, nhưng khi tôi đi tới bây giờ, tôi có một trải nghiệm, đó chính là sau khi tốt nghiệp cấp 3 tôi làm phục vụ ở một quán đồ nướng, từ 2h chiều đến 4h sáng. Lúc đó cảm xúc duy nhất của tôi đó chính là may quá, may mà tôi chỉ làm parttime, tôi không cần phải làm phục vụ cả đời. Không phải tôi kỳ thị công việc này, mà tôi cảm thấy kiếm đồng tiền này quá vất vả, quá khó khăn rồi. Tôi bây giờ đã tốt nghiệp, đã đi làm rồi, tôi thật sự muốn nói với các bạn, kiếm tiền rất khó khắn. Thi đại học có thể là con đường tắt của những đứa trẻ con nhà nghèo hoặc những đứa trẻ con nhà bình thường, là cơ hội duy nhất để chúng ta có thể cạnh tranh công bằng với những đứa trẻ con nhà giàu khác. Có thể bây giờ bạn cảm thâý học hành rất vất vả, chúng ta đều là những người đã trải qua, bao gồm cả tôi, tôi thật sự không phải là một người thông minh, nhưng tôi học hành rất nỗ lực. Các bạn phải tiếp tục kiên trì, có thể thi đại học không quyết định được bạn sẽ có một cuộc sống giàu sang phú quý, nhưng nó có thể quyết định giới hạn của cuộc đời bạn ở đâu. Nói một câu có vẻ hơi cực đoan, những đứa trẻ nhà nghèo, các bạn không có tư cách không nỗ lực học tập, các bạn biết ba mẹ các bạn kiếm tiền như thế nào không? Tôi không phải muốn tạo áp lực hay đưa ra các tiêu chuẩn đạo đức trói buộc các bạn, có thể các bạn nói các bạn không thích học, được thôi, nhưng các bạn phải chấp nhận, tương lai của các bạn không tốt bằng người khác. Có một ngày, bạn thua vật chất, người bạn gái của bạn chê bạn không có tiền, người bạn trai của bạn chê gia cảnh bạn không tốt, học lực không cao, khi mà bạn phải thoả hiệp chỉ vì tiền bạc, bạn mới biết cảm giác đó không hề dễ chịu chút nào. Nghe tới đây, bạn có thể sẽ phản bác rằng: Ai nói học không giỏi sau này nhất định sẽ không có tiền, không có tiền đồ? Đúng là có những người học lực không cao, sau này cũng rất giàu, nhưng bạn sẽ trở thành ngoại lệ đấy sao? Bạn biết ý nghĩa của sự nỗ lực là gì không? Là khiến cho bản thân có nhiều quyền lựa chọn hơn, khi bạn không thích người và việc xung quanh, bạn có năng lực để thoát ra, bạn có thể thay thế họ, mà không phải tạm bợ. Là có một ngày bạn có thể không vì thích ai đó mà cảm thấy tự ti, là một ngày kia bạn có thể khiến cho ba mẹ mình sống cuộc sống tốt hơn, là một ngày bạn không phải vì tiền mà thoả hiệp, thích ai thì ở cạnh người đó, không cần phải cân đo đong đếm người ta có giá trị vật chất gì, tôi chính là vì thích bạn mới ở cạnh bạn, ít nhất bạn có phần tự tin này. Các bạn đã không còn là trẻ con nữa, độ tuổi nào thì làm việc mà độ tuổi đó nên làm. Việc của bạn bây giờ chính là học hành đàng hoàng, phải làm việc bản thân nên làm trước, mới có thể làm việc mà bản thân muốn làm.
Fanpage mình ở đây nha!
Tiêu đề: [致亲爱的自己!]
Gửi tới bản thân thương mến!
Bản thân thương mến, mỗi ngày mặt trời mọc là một khởi đầu mới, sống, không phụ lòng, quên đi mọi muộn phiền của ngày hôm qua, trân trọng bình minh và hoàng hôn này, cơm nước bình thường,
trân trọng mỗi cuộc gặp gỡ, góp nhặt mỗi một chút cảm động, mỗi một chút ấm áp
Bản thân thương mến, những năm qua đối với bạn thật không hề dễ dàng. Nếu mệt thì nhớ dừng lại nghỉ ngơi, buồn ngủ thì đi ngủ sớm hơn, trên có già dưới có trẻ, phải chăm sóc sức khỏe cho bản thân thì mới có cuộc sống tốt được.
Bản thân thương mến, sẽ không ai yêu bản thân hơn bạn, bạn đang phải đối mặt với áp lực và trải qua những thăng trầm một mình. Vì gia đình nỗ lực, vì cuộc sống mang trọng trách tiến về phía trước, đừng để bản thân sống quá mệt mỏi, tiền không bao giờ là đủ, việc của mỗi ngày làm không hết. Bất kỳ lúc nào cũng phải yêu bản thân.
Bản thân thương mến, trên đời này có người thích bạn thì cũng có người ghét bạn. Trên đường đời, có người đến rồi cũng có người rời đi. Chuyện này là bình thường. Những người không thể bước vào cuộc đời của bạn là những thực ra chẳng liên quan gì đến bạn, đừng bao giờ vì người không đáng mà rơi nước mắt. Hãy nhớ rằng, những người
quan tâm đến bạn sẽ không dễ dàng khiến bạn buồn, còn những ai không quan tâm đến bạn thì sao bạn phải bận tâm.
Bản thân thương mến, dù không tốt đến đâu bạn cũng là duy nhất, dù tệ đến đâu cũng không ai có thể thay thế được, bạn là đứa con bảo bối của cha mẹ, là chỗ dựa của con cái và là hơi ấm của vợ/ chồng bạn. Bạn phải sống tốt. Khi bạn không có gì để làm, hãy ca hát và nhảy múa vận động nhiều lên. Làm một người khoẻ mạnh là quan trọng nhất
Bản thân thương mến, tiền bạc quan trọng đến đâu cũng không quan trọng bằng cơ thể của mình, dù có bao nhiêu của cải cũng chỉ là một miệng ăn, nhà cửa rộng bao nhiêu đêm ngủ cũng chỉ cần một chiếc giường, xe tốt cỡ nào cũng chỉ là công cụ thay cho đi bộ. Con người phải biết tự lượng sức, đừng đứng núi này trông núi nọ, năng lực bao nhiêu thì ăn chén cơm bấy nhiêu, đừng vì những ham muốn quá mức mà làm bản thân mệt mỏi.
Bản thân thương mến, trong cuộc đời này, con người ta sẽ luôn gặp phải rắc rối hay thất bại khác,
đừng than trách số phận bất công, đừng oán thán cuộc sống không dễ dàng, đừng quan tâm quá nhiều đến mọi thứ. Khi Bạn đang có tâm trạng không tốt, bạn nên tự nhủ với bản thân rằng không gì là không vượt qua được, mọi thứ không như ý chỉ là tạm thời, hãy ngủ một giấc thật ngon và ngày mai sẽ là một ngày nắng đẹp.
Bản thân thương mến, dù ngày hôm qua có tốt đẹp thế nào thì cũng sẽ là quá khứ, ngày mai vẫn đẹp đẽ. Hãy an tâm tự tại, tự mình nắm lấy vận mệnh của mình, đừng ỷ lại vào ai nữa. Dựa núi núi sẽ đổ, dựa người người sẽ đi, chỉ có dựa vào bản thân mình mới là vương đạo. Con người luôn phải nuốt xuống một vài ấm ức, sau đó một chữ cũng không nhắc tới lau nước mắt và đi tiếp, nụ cười sau phong bão là đẹp nhất.
Bản thân thương mến, cuộc đời này, sống tốt cuộc đời của mình là quan trọng nhất, không ai thưởng thức cũng tự mình nở rộ, không ai cổ vũ thì cũng phải mạnh mẽ lạc quan, người hay cười vận mệnh thường không quá tệ, cho nên phải sống một
cách vui vẻ, nhẹ nhàng. Sống cuộc sống của bạn theo cách bạn muốn.
Bản thân thương mến, năm tháng chẳng tha ta , ta cũng chẳng tha cho năm tháng. Chỉ có yêu bản thân mới là khởi đầu cho lãng mạn trọn đời. Mong bạn trời tối có đèn, mưa có ô che, yêu và được yêu suốt đời, mỗi hành trình của cuộc sống đều có sự ấm áp bầu bạn.
Tiêu đề: [偶然的相遇让生命如此美丽]
Một cuộc gặp gỡ tình cờ khiến cuộc sống đẹp như thế
Đi tàu điện ngầm về nhà, cánh cửa mở ra và một ca sĩ lang thang bước vào và chơi guitar trong đám đông. Một số nhìn chằm chằm vào anh ta một cách tò mò, những người khác thì nhắm mắt lại làm ngơ, như thể anh ta không có ở đó. Khi nghe tiếng nhạc trên con đường mệt mỏi, trong lòng có chút nhẹ nhàng, thư thái, cũng cảm thấy có chút tiếc nuối, rốt cuộc tầm ảnh hưởng của âm nhạc này trong đám đông không bằng một người ăn mày đi ngang qua. Nhưng anh ấy dường như không quan tâm đến điều đó, anh ấy một mình vừa đi về phía trước trong khoang xe đông đúc vừa hát .
Cuộc gặp gỡ vào lúc này, đối với biển người mênh mông không phải là vấn đề lớn, nó sẽ sớm bị nhấn chìm. Nhưng lúc này, tôi lại nhớ đến bộ phim mang tên Once, câu chuyện về cuộc gặp gỡ giữa anh chàng nghệ sĩ đường phố và cô gái bán hoa.
Đó là trên đường phố Dublin, thủ đô của Ireland, và một người đàn ông trung niên đang hát trên đường phố với một cây đàn cũ nát. Ban ngày, anh hát những ca khúc quen thuộc để kiếm tiền thu nhập, đến tối khi không ai nghe, anh chìm đắm trong thế giới của riêng mình, hát những bài hát buồn viết cho bạn gái cũ. Cô gái bán hoa đã bị thu hút bởi âm nhạc và dừng lại trước anh ta một lúc lâu. Khi biết người đàn ông này cũng sửa chữa máy hút bụi bán thời gian, ngày hôm sau cô ấy đã lôi chiếc máy hút bụi màu xanh ra và mạnh dạn đến tìm anh ta.
Cô gái là một người Séc nhập cư, cô đã tập đàn từ khi còn nhỏ, mặc dù cuộc sống khó khăn về tài chính nhưng cô vẫn đến một cửa hàng bán nhạc cụ để tập đàn mỗi ngày. Kéo máy hút bụi, họ đi đến cửa hàng nhạc cụ, hai người họ vừa gặp, một guitar và một piano, vui vẻ hòa tấu; trên xe buýt, mỗi khi cô gái hỏi một câu, người đàn ông trả lời bằng cách chơi đàn và hát: Sau khi sửa máy hút bụi, cô gái đến phòng của người đàn ông để nghe nhạc và hứa sẽ viết lời cho anh ta ...
Giống như sự khởi đầu của mọi câu chuyện tình yêu, họ tình cờ gặp nhau và trân trọng nhau. Nhưng, đây không phải là một câu chuyện tình yêu bình thường. Giống như bài thơ của Từ Chí Ma: "Bạn và tôi gặp nhau trong đêm tối Thượng Hải, bạn có cái của bạn, tôi có cái của tôi, phương hướng. Bạn nhớ cũng được, tốt hơn là bạn nên quên đi, ánh sáng của những lời thăm hỏi lẫn nhau trong cuộc gặp gỡnày." Một cuộc sống đầy rẫy những bất ngờ, nhưng không ngừng tiến về phía trước và không ngừng đan xen.
Cô gái đã kết hôn từ lâu và có một con gái hai tuổi, nhưng cô buộc phải sống và làm việc, và người chồng không hiểu âm nhạc của cô. Người đàn ông vẫn còn lưu luyến bạn gái cũ, người luôn muốn anh sang London phát triển, nhưng anh không thể bỏ mặc người cha già ở nhà, cô gái nói bằng tiếng Séc "I love you" mà không có ai có thể hiểu được, và người đàn ông cũng mời đùa cô gái cùng nhau đến London, và tình yêu của họ dành cho nhau đang ấp ủ trong âm nhạc, nhưng họ từ đầu đến cuối đều không phát ra.
Họ quyết định cùng nhau thu nhạc. Cô gái ấy bùng nổ với sự dũng cảm và trí tuệ vượt thời gian, cô ấy đã giúp anh thương lượng giá với thu âm, đưa anh đi mua những bộ đồ tây giá rẻ, cùng anh đến người môi giới cho vay và ban nhạc đệm. Mỗi khi ai đó hỏi nhạc của anh thế nào, cô gái luôn nói rất kiên định, rất hay,bạn nhất định phải nghe. Ngoài sự tin tưởng lẫn nhau, cô ấy cũng tận hưởng toàn bộ quá trình thu âm từ tận đáy lòng mình. Có lẽ, đây là khoảnh khắc gần gũi nhất trong cuộc đời cô đến với âm nhạc.
Xem tiếp trên Fanpage CiCiChinese nha!
Fanpage mình ở đây nha!
Tiêu đề: [在你的城市,你是不是一个人?]
Bạn có một mình trong thành phố của bạn?
Có mấy dòng trong “Rừng Trùng Khánh” mà tôi không thể nào quên: “Mỗi ngày có dịp qua vai người khác, có thể bạn chẳng biết gì về người ấy, biết đâu sẽ có ngày người ấy trở thành bạn, tri kỷ của bạn. Khi chúng tôi gần nhau nhất, khoảng cách giữa tôi và cô ấy chỉ là 0,01 cm, sau đó, tôi đã yêu người phụ nữ này.”. "Khi tôi ở gần cô ấy nhất, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ có 0,01 cm, sáu giờ sau, cô ấy thích một người đàn ông khác." Tôi thích phim của Vương Gia Vệ. Những người đầu tiên chúng tôi biết là cha mẹ, họ hàng, điều này không thể tránh khỏi bởi mối quan hệ huyết thống, sau này quen biết bạn bè hàng xóm, bạn học cùng trường, đồng nghiệp trong đơn vị, tuy có nhiều sự lựa chọn nhưng cũng phải tùy thuộc vào gia đình. , môi trường phát triển. Cho đến một ngày, bạn bị ném vào đám đông của thành phố lớn, và bạn nhìn xung quanh một cách mù mịt, cảm thấy rằng thế giới vừa quen thuộc vừa xa lạ. Bất cứ ai cũng có thể bước vào cuộc đời bạn, và bất cứ ai cũng có thể đi ngang qua bạn. Đó là điều kỳ diệu của cuộc sống.
Tại sao chúng ta, những người sinh ra ở các thị trấn nhỏ, học hành chăm chỉ để đến các thành phố lớn, và ngại quay trở lại ngay cả khi chúng ta hít thở khói bụi mỗi ngày?
Vâng, tôi nghĩ rằng nhiều người trong thành phố đôi khi cảm thấy cô đơn. Không hẳn vì bạn còn độc thân, cũng có thể là bạn đã có gia đình và những đứa con, nhưng bạn cũng sẽ cảm thấy cô đơn khi không có người chia sẻ sở thích cùng bạn. Bạn có đôi khi thở dài, làm sao mình không tìm được một người có thể cùng mình trải qua cuộc đời trong thế giới rộng lớn này? Không phải không có, mà là bạn không đi tìm. Thành phố này rộng lớn như vậy, ưu điểm lớn nhất chính là loại người nào có. Chỉ cần bạn đi tìm. Nhưng nếu bạn không tỏa sáng, làm sao bạn có thể được nhìn thấy? Đừng chờ đợi để được yêu, được cứu rỗi, được phát hiện, được tán thưởng, những người bạn gặp đều là do bạn tìm đến.
Ngay cả ra ngoài tìm kiếm cũng chưa chắc là vì để tìm thấy ai đó. Không vì mục đích gì cả, chỉ đơn giản là muốn mở lòng mình hơn, suy cho cùng chỉ có trái tim rộng mở mới có thể tiếp thu những điều mới mẻ từ thế giới bên ngoài. Nếu bạn muốn thoát khỏi cảnh cô đơn, nếu bạn không muốn bỏ lỡ những cơ hội tuyệt vời ở thành phố này, hãy thử làm những điều này, và đây là những điều tôi đã làm trong vài năm qua và đã cho tôi những trải nghiệm tuyệt vời. Tìm ra sở thích của riêng bạn, đến lớp học hoặc luyện tập ở nhà, sau đó viết và chia sẻ những gì bạn đã học được. Suy cho cùng, sức người có hạn, càng quan tâm, giỏi việc gì thì càng thể hiện sự tự tin, rạng rỡ trong cuộc sống. Và những chia sẻ có chất lượng sẽ khiến nhiều người biết về bạn hơn và những người đánh giá cao bạn sẽ tìm thấy bạn.
Tham gia vào các hoạt động nhỏ giao lưu chú trọng chiều sâu, thảo luận và phát biểu. Khi còn trẻ tham gia các hoạt động thường mang theo tâm lý sùng bái, dễ sinh lòng danh lợi, lúc nào cũng lựa những hoạt đoạt khách đông, khách giỏi để tham gia. Tất nhiên, hoạt động kiểu này cũng bổ ích, nhưng chủ yếu là mở mang tầm mắt.
Trên thực tế, nếu bạn tham gia nhiều hơn, bạn sẽ thấy rằng điều thực sự khiến bạn phát triển không chỉ là những gì người khác đã nói, mà là suy nghĩ, sự lĩnh ngộ của chính bạn cũng như sự kích thích và giao tiếp với người khác. Một số câu lạc bộ đọc sách nhỏ, câu lạc bộ xem phim, hội thảo và thậm chí cả các hoạt động tình nguyện là những lựa chọn tốt. Hãy thử tổ chức các sự kiện của riêng bạn và xây dựng vòng kết nối bạn bè của riêng bạn. Nếu thành phố của bạn không có nhiều loại hình sự kiện như Bắc Kinh, Thượng Hải và Quảng Châu, thì hãy cố gắng tự mình trở thành một nhà tổ chức. Việc tổ chức các hoạt động không cần quá cao sang. Đi chơi, ca hát, xem phim, trao đổi sách, hay nấu ăn cùng nhau đều là những chủ đề hay. Không biết chừng có sự gặp mặt ngẫu nhiên nào đó. Ngay khoảnh khắc gặp gỡ, không cần nói điều gì, chỉ một câu: "Ồ, thì ra bạn cũng ở đây!"
Tiêu đề: [人最重要的是要有喜欢的东西]
Khi đi làm về, nếu không làm gì, hay là cùng xem một bộ phim với tôi. Bộ phim mang tên "Eternal Moments" này không có cốt truyện gay cấn, nhưng lại giống như những bức ảnh cũ, ôn nhu nhưng đầy cảm xúc tuôn trào, sẽ từ từ dẫn dắt bạn vào cuộc đời của một người phụ nữ. Nếu bạn xem một lúc và chìm vào giấc ngủ, có thể trong mơ sẽ bất giác rơi nước mắt; nếu may mắn càng xem càng tỉnh táo, tôi tin rằng bạn hẳn đã trải qua hương vị thực sự của cuộc sống trong đó.
Câu chuyện xảy ra ở Thụy Điển vào đầu thế kỷ 20. Maria là một bà nội trợ bình thường, lo liệu một gia đình không giàu có. Sau cuộc bãi công của công nhân và chiến tranh thế giới thứ nhất, chồng cô rượuchè, đánh người, ngoại tình, cô đi làm thuê khắp nơi cho nhà giàu, rồi lại mang thai hết lần này đến lần khác... Cuộc sống chỉ toàn những chuyện tầm thường như vậy. Trong lần may mắn duy nhất là cô mua vé số và trúng máy ảnh. Ban đầu, cô muốn bán chiếc máy ảnh để có thêm tiền lo cho gia đình, nhưng người chủ của hiệu ảnh đã khuyến khích cô tự mình dùng thử.
Một ánh hào quang trong khoảnh khắc của công việc nội trợ, hay khoảnh khắc nào đó trong bước trưởng thành của con, cứ như vậy mà đọng lại trên cuộn phim. Cuộc sống dường như không có gì thay đổi, nhưng khi chụp ảnh, khi rửa ảnh, mắt cô như phát sáng. Giữa chủ tiệm ảnh và cô ta nảysinh tình cảm, nhưng cuối cùng thì Phát hồ tâm, chỉ vu lễ (“Phát hồ tình, chỉ hồ lễ” nghĩa là: “Cho dù ái tình có phát sinh thì bên trong tình cảm ấy vẫn luôn có những khuôn phép của lễ nghi đạo đức, ràng buộc con người ta không nên vượt quá lằn ranh đó.”). Ngày càng có nhiều đứa trẻ ra đời, người chồng đánh đập cô liên tục, hoàn cảnh sống có tốt có xấu, cô đã từng muốn từ bỏ việc chụp ảnh, cũng muốn rời khỏi gia đình, nhưng cuối cùng cô lại không. Cô sống kiên cường và vẫnchụp ảnh cho đến khi qua đời.
Tôi nghĩ Maria trong phim chưa bao giờ coi mình là một nhiếp ảnh gia. Cô yêu thích nhiếp ảnh, có lẽ vì sự xuất hiện bất ngờ của chiếc máy ảnh đã khiến cô cảm nhận được niềm đam mê và niềm vui của cuộc sống. Cô ấy nói rằng tôi đã quên mất mình là một người mẹ và cảm thấy rằng tôi đã trở thành một người khác. Con người khác này ẩn chứa trong sâu thẳm tâm hồn, được che đậy bởi vẻ bề ngoài của cuộc sống.
Nhiều người đang tìm kiếm chính mình. Trước đây, phụ nữ bị ràng buộc bởi những điều tầm thường của gia đình và cuộc sống, không có bản thân mình, giống như Maria ở đầu phim, cũng giống như phụ nữ của thời ông bà chúng ta. Lúc còn trẻ làm không kịp thở, tuyệt vọng vô cùng, đến một ngày con cái khôn lớn, tuổi già mới chợt nhận ra cuộc đời trống rỗng vô vọng, vội đưa tay định nắm lấy một vật gì đó, nhưng chỉ có thể nắm giữ con ngày càng chặt hơn.
May mắn thay, Maria bén duyên với nhiếp ảnh, dù còn phải đối mặt với công việc gia đình bận rộn nhưng trong mắt cô luôn có ánh sáng, cô có thể khám phá và cảm nhận vẻ đẹp mọi lúc. Đây là niềm hạnh phúc của riêng cô mà không ai có thể lấy đi được. Có sở thích thì sẽ có chỗ dựa tinh thần. Ngay cả khi chồng đánh xe ra cửa để tìm người hàng xóm mà cô ấy đang chụp ảnh, cô ấy có thể bình tĩnh nói: “Người tiếp theo!”
Phụ nữ hiện đại đã bước vào nơi làm việc, dường như thoát khỏi xiềng xích của những chuyện tầm thường của gia đình, nhưng vẫn phải đối mặt với tình huống tương tự. : mỗi ngày bận rộn với việc lớn việc nhỏ, cũng như càng lúc càng mất đi niềm đam mê. Tình trạng khó khăn vĩnh viễn của chúng ta không nằm ở việc chúng ta bị mắc kẹt trong những điều tầm thường của gia đình hay những điều tầm thường nơi công sở, mà những gì chúng ta làm không phải là những gì chúng ta thực sự muốn làm từ trái tim, không phải là chuyện có thể thắp sáng sinh mệnh rực lửa trong tâm hồn. Nếu không có tình yêu mãnh liệt với cái gì đó thì không có cách nào thông qua tình yêu để làm rực sáng bản thân.
Fanpage mình ở đây nha!
"Những cô gái không bao giờ có thể mở nắp chai sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, và những cô gái tự mở nắp chai đều sống một cuộc sống như một nữ hán tử."
Tiêu đề: [和喜欢的人在一起,你的智商够用吗?]
Ở cạnh người bạn thích, IQ của bạn đủ dùng không?
Yêu thật sự có khiến con người ta trở nên ngốc nghếch không?
Câu trả lời của tôi là không. Đương nhiên những thành phần ngốc ngếch sẽ tiếp tục ngốc nghếch, nhưng người thông minh chỉ ngốcbên ngoài,nhưng thực ra họ vẫn rất thông minh. Có thể dùng một từ để mô tả dấu hiệu có vẻ ngu ngốc nhưng thực ra rất thông minh này là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi。
Làm thế nào để giải thích loại tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi này, đại loại là như này. Khi những cô gái thông minh yêu đương, họ thường không sử dụng sự khôn ngoan mà họ thường đối xử với người khác để đối xử với bạn trai của mình. Đó không phải là một mối quan hệ mà là sự hợp tác, để hợp tác vui vẻ. Họ sẽ biết rằng cách chung sống với người yêu của mình không giống với người khác, họ thường sẽ có một cách chung sống độc đáo khác với người yêu của mình, ví dụ thi thoảng ngớ ngẩn,giả bộ ngốc nghếch. Một cô gái thông minh sẽ cố tình trở nên ngốc nghếch trước mặt người mình yêu, nhưng sự ngốc nghếch đó lại là một kiểu thông minh khác.
Tôi có một người bạn, cô ấy là kiểu con gái thông minh nhưng lại trở nên rất "ngốc nghếch" trong một mối quan hệ. Trước khi yêu, cô ấy đi bộ về nhà vào buổi tối, cô ấy sẽ tự đi mua thức ăn, thay bóng đèn, thậm chí nước uống cũng có thể tự thay, cô ấy có thể xử lý mọi việc xung quanh một cách ngăn nắp. Cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ trong công việc và một người phụ nữ độc lập trong cuộc sống. Tôi đã từng trêu cô ấy rằng: "Em giỏi giang, độc lập và hơi mạnh mẽ. Một người đàn ông tốt, phù hợp với em chắc chắn không thể chịu được việc em ngày càng giỏi giang hơn anh ấy." Nhưng không lâu sau, cô ấy bắt đầu yêu đương, với anh A. Cũng giống như tên của anh A, anh A là một người đàn ông toàn A, với EQ A, IQ A và năng lực cũng A nốt. So với cô ấythì quá là xứng đôi vừa lứa, trong lòng tôi luôn nghĩ đấy là lí do mà họ ở bên nhau. Sau đó, than với A hơn. Một lần, tôi hỏi anh ấy câu này rất nghiêm túc, "Tại sao anh lại thích cô ấy?”A không suy nghĩ lâu mà nói luôn một câu làm tôi không tin được:" Bởi vì cô ấy rất dễ thương. "
Nghe xong những lời này, tôi nghĩ trong lòng rằng, sao tôi không biết cô ấy rất đáng yêu? Tôi đã biết cô ấy mười năm, ngoại trừ cô ấy trông hơi giống nữ thần, cô ấy lạnh lùng như một nữ thần, thì cô ấy chính là một nữ hán tử. Nhưng sau khi kết thúc bữa ăn với họ, tôi cũng hiểu tại sao cô ấy yêu A lại khiến A cảm thấy dễ thương. Khi yêu, cô ấy bắt đầu sợ bóng tối, sau đó anh A đến đón cô ấy đi làm về, cũng khiến anh A có thêm lý do để đi cùng cô ấy, cô ấy trở nên hay quên và anh A phải gọi điện hoặc nhắn tin để nhắc cô ấy đừng quên đồ; cô ấy không phải là nữcường nhân trước mặt anh A, cô ấy cũng sẽ hỏi ý kiến của anh A vì những khó khăn gặp phải trong công việc, kể cả nhiều khi cô đã có câu trả lời trong lòng; cô không còn thay thùng đựng nước nữa, vì sức của cô ngày càng yếu. Xem ra cô ấy đã trở nên ngốc nghếch, nhưng thật ra cô ấy vẫn là cô ấy, cô ấy vẫn là người mạnh mẽ và kiên quyết trước mặt chúng tôi, cô ấy chỉ trở nên ngốc nghếch trước mặt anh A.
Đọc tiếp tại Fanpage mình nhé! (Vì hết phạm vi ký tự cho phép rồi :()
The podcast currently has 26 episodes available.