
Sign up to save your podcasts
Or


THỰC TẠI CHỈ LÀ TỎA CHIẾU CỦA BIẾT RA CÁC SUY NGHĨ VÀ ẤN TƯỢNG GIÁC QUAN
Con chỉ tiếp xúc được những ấn tượng giác quan: thấy, nghe, ngửi, nếm, chạm. Sau đó các suy nghĩ ‘đây là gì?’ mới nảy ra trong tâm trí con để diễn giải các ấn tượng giác quan đó: “Đây là tôi, kia là sư phụ, đây là mặt đất, đây là bầu trời…” Các khái niệm “tôi”, “sư phụ”, “mặt đất”, “bầu trời” không nằm ở thực tại, mà thực ra chỉ nằm trong suy nghĩ. Hãy suy ngẫm xem, điều này có đúng không?
Đó là cách nói để cho con thấy mọi thứ thực ra không có thật, vì mọi thứ chỉ được tưởng tượng và xây dựng trong suy nghĩ.
Vậy thực tại thực ra là gì? Thực tại là những ấn tượng giác quan và suy nghĩ hiện ra rõ ràng trong Biết rồi tan vào trong Biết. Đồng thời, toàn bộ những ấn tượng giác quan và suy nghĩ cũng không là gì khác ngoài sự biểu diễn của Biết. Không phải là ‘con’ nhầm về thực tại, mà đơn giản chỉ là Biết biểu diễn cảnh ‘con nhầm lẫn’. Biết biểu diễn cả các ấn tượng giác quan và các suy nghĩ hiểu nhầm những ấn tượng giác quan này là 'thực tại'.
Nói cách khác, sự vô minh của con không phải là lỗi của con, mà là ‘lỗi’ của Biết, có đúng không? Bởi vì Biết tỏa chiếu ra cả những ấn tượng giác quan và những suy nghĩ vô minh.
Tương tự như vậy, nếu con đạt thành quả hay trở nên giác ngộ thì cũng không có công gì của con cả. Biết chán cái trò vô minh rồi, búng một phát lại ra trò giác ngộ. Đấy là cái sự rất thú vị, bản chất thế giới chỉ thế thôi.
Bản chất của thế giới là gì? Thế giới chỉ là những ấn tượng giác quan hiện ra rõ ràng trong Biết rồi tan vào Biết, được diễn giải bằng những ý nghĩ cũng hiện ra rõ ràng trong Biết và tan vào trong Biết.
Thế giới luôn luôn đẹp vì thế, luôn là sự tỏa chiếu lóng lánh, long lanh của Biết, ra các ấn tượng giác quan và suy nghĩ.
(Trích buổi nói chuyện "Giải thích súc tích về Không Có Thật", 05.09.2021, Hà Nội)
https://www.facebook.com/zangthalpa
By Trong Suốt5
22 ratings
THỰC TẠI CHỈ LÀ TỎA CHIẾU CỦA BIẾT RA CÁC SUY NGHĨ VÀ ẤN TƯỢNG GIÁC QUAN
Con chỉ tiếp xúc được những ấn tượng giác quan: thấy, nghe, ngửi, nếm, chạm. Sau đó các suy nghĩ ‘đây là gì?’ mới nảy ra trong tâm trí con để diễn giải các ấn tượng giác quan đó: “Đây là tôi, kia là sư phụ, đây là mặt đất, đây là bầu trời…” Các khái niệm “tôi”, “sư phụ”, “mặt đất”, “bầu trời” không nằm ở thực tại, mà thực ra chỉ nằm trong suy nghĩ. Hãy suy ngẫm xem, điều này có đúng không?
Đó là cách nói để cho con thấy mọi thứ thực ra không có thật, vì mọi thứ chỉ được tưởng tượng và xây dựng trong suy nghĩ.
Vậy thực tại thực ra là gì? Thực tại là những ấn tượng giác quan và suy nghĩ hiện ra rõ ràng trong Biết rồi tan vào trong Biết. Đồng thời, toàn bộ những ấn tượng giác quan và suy nghĩ cũng không là gì khác ngoài sự biểu diễn của Biết. Không phải là ‘con’ nhầm về thực tại, mà đơn giản chỉ là Biết biểu diễn cảnh ‘con nhầm lẫn’. Biết biểu diễn cả các ấn tượng giác quan và các suy nghĩ hiểu nhầm những ấn tượng giác quan này là 'thực tại'.
Nói cách khác, sự vô minh của con không phải là lỗi của con, mà là ‘lỗi’ của Biết, có đúng không? Bởi vì Biết tỏa chiếu ra cả những ấn tượng giác quan và những suy nghĩ vô minh.
Tương tự như vậy, nếu con đạt thành quả hay trở nên giác ngộ thì cũng không có công gì của con cả. Biết chán cái trò vô minh rồi, búng một phát lại ra trò giác ngộ. Đấy là cái sự rất thú vị, bản chất thế giới chỉ thế thôi.
Bản chất của thế giới là gì? Thế giới chỉ là những ấn tượng giác quan hiện ra rõ ràng trong Biết rồi tan vào Biết, được diễn giải bằng những ý nghĩ cũng hiện ra rõ ràng trong Biết và tan vào trong Biết.
Thế giới luôn luôn đẹp vì thế, luôn là sự tỏa chiếu lóng lánh, long lanh của Biết, ra các ấn tượng giác quan và suy nghĩ.
(Trích buổi nói chuyện "Giải thích súc tích về Không Có Thật", 05.09.2021, Hà Nội)
https://www.facebook.com/zangthalpa

0 Listeners