"Tôi bắt đầu làm trụ trì trong thời gian có nhiều biến chuyển như thế. Thầy bệnh nặng, ai cũng lo lắng và đau lòng, nhiều người bất an, nhiều thứ xảy ra. Chưa nói là thay đổi trụ trì cũng là một vấn đề lớn của đại chúng. Đại chúng đã quen với sư cô cựu trụ trì, người có nhiều kinh nghiệm và tuệ giác, người có nhiều tình thương ngọt ngào, có tuổi tác như một người mẹ chăm lo cho đàn con của mình, nên cũng khó để chấp nhận một trụ trì mới chưa có kinh nghiệm, chưa có đủ tình thương và tuệ giác, và đặc biệt là chưa có chất làm mẹ như tôi. Ý thức được điều đó nên tôi không đòi hỏi các chị em phải chấp nhận mình, tôi chỉ thấy thương đại chúng đang đi qua giai đoạn chuyển mình. Bên cạnh tôi luôn có nhiều chị em yểm trợ hết lòng, dù âm thầm, dù xa dù gần. Cái tình ấy thật đẹp, là chất liệu nuôi dưỡng tôi đến ngày hôm nay. Sau nhiều tháng loay hoay với vị trí mới của mình, tôi nguyện làm một sư cô trụ trì hạnh phúc, sống thật nhẹ nhàng, thảnh thơi, có nhiều không gian tự do để gây cảm hứng cho nhiều người, để ai cũng có cảm hứng làm trụ trì giúp Thầy."