Truyện Thanh Sơn nói đến Lạc Thành dưới ánh đêm, trên lưng tuấn mã, thiếu niên lang khẽ gõ móng ngựa xuống nền đá xanh, phát ra những âm thanh cộc cộc. Hắn tựa như nhân vật trong câu chuyện mà thuyết thư tiên sinh đã kể, từ những đám mây và thác nước, mải miết bước vào giang hồ, hướng về núi xanh, ngắm ánh hoàng hôn dần lặn về phía tây. Nếu có ai đó hỏi rằng ai là hiệp khách trong giang hồ này, hắn sẽ đáp: "Thanh phong, minh nguyệt, là ta."Trích đoạn: Trần Tích bay ngược về phía sau, trong khi Kiểu Thỏ như bóng ma, nhanh chóng nhảy lên, tựa như một con bướm bay lượn. Oanh một tiếng, Chu Thành Nghĩa gục xuống, không còn sức lực. Cũng ngay lúc đó, một dòng khí lạnh từ trong người Chu Thành Nghĩa mạnh mẽ xộc ra, trong đêm tối như một con rồng trắng xám, chui vào cơ thể Trần Tích...Tiếng mèo kêu?Trần Tích lâm vào trầm tư, nguyên nhân Ô Vân có thể nói chuyện với người khác mà không nghe được. Trần Tích cứng ngắc chậm rãi quay đầu nhìn về phía tủ thuốc, hắn muốn vùng vẫy để lấy nhân sâm, nhưng phát hiện đôi chân mình không biết từ lúc nào đã mất đi cảm giác, đứng yên tại chỗ!Ô Vân nhìn Trần Tích thở ra sương khí, giật mình đứng khựng lại: "Ngươi... Làm sao vậy?"
Truyện Thanh Sơn Ủng hộ bởi Hà tiểu tiểu ( Audio Site )Chúc các bạn đọc và nghe audio vui vẻ ^^
Nguồn audio truyện: https://audiosite.net/dich-thanh-son