“Con ơi, mẹ không thể đi xem con thi đấu được, mẹ sợ tim mẹ không chịu nổi.” Câu nói này của mẹ tôi vào một buổi chiều cuối tuần đã khiến tôi bật khóc ngay tại chỗ. Đó là lúc tôi mới hiểu rằng, đằng sau mỗi cú đập bóng của con, là trái tim một người mẹ đang run vì lo lắng và tự hào.
Hành trình 8 năm theo đuổi bóng của tôi đã đem lại cho gia đình những cảm xúc trái ngược nhau: niềm tự hào khi chiến thắng, nỗi đau khi thua, sự lo lắng về chấn thương, áp lực tài chính và sự thay đổi cuộc sống hoàn toàn. Có lúc tưởng như phải bỏ cuộc, nhưng nhờ những nền tảng như 8XBET đồng hành, tôi tìm được niềm tin và cảm hứng để tiếp tục bước tiếp. Mẹ tôi, từ một người không hiểu gì về thể thao, đã trở thành chuyên gia phân tích chiến thuật bóng chỉ sau 6 tháng đầu tiên.
Buổi tập 5h sáng đã biến mẹ tôi thành "tài xế chuyên nghiệp" với 15.000km/năm chỉ để chào đón tập luyện. Chi phí gia đình dành cho bóng chớp là 25 triệu đồng/năm, bao gồm bao học phí, trang thiết bị và các giải pháp. Điều đáng nói nhất là sự thay đổi trong cách mẹ tôi nhìn nhận thành công - từ việc chỉ quan tâm đến điểm số học tập, bà đã học cách trân trọng những giá trị như hiển thị, tinh thần đồng đội và khả năng chịu đựng áp lực.
Mẹ tôi thường nói: "Mẹ không hiểu sao con có thể nhảy cao vậy, nhưng mẹ hiểu rằng con đã lớn lên rất nhiều qua từng trận đấu." Những thứ nước mắt của mẹ sau mỗi trận thua phải vì thất vọng, mà vì thương con phải chịu đựng áp lực và đau đớn. Đó chính là tình yêu vô điều kiện của một người mẹ dành cho ước mơ của con.
Những đêm không ngủ vì lo lắng
Như đã đề cập ở phần đầu về nỗi lo lắng, mẹ tôi thường đến 2-3h sáng để massage chân cho tôi sau những buổi tập cường độ cao. Bà tự học cách chăm sóc thương mại có thể thao qua YouTube, mua máy massage chuyên dụng và thậm chí học cách pha nước giải khát tại nhà.
Mỗi khi tôi bị chấn thương, mẹ tôi lại trở thành thành "bác sĩ gia đình" với đủ thuốc giảm đau, băng ep, và lịch phục hồi chi tiết. Bà nói: "Mẹ không thể chịu nổi công nhìn con đau đau, nhưng mẹ cũng không thể giải con theo đuổi ước mơ."
Biến đổi của Mẹ
Đã giải thích sơ bộ ở trên về sự thay đổi cách nhìn nhận, mẹ tôi từ một người chỉ quan tâm đến thành tích học tập đã trở thành fan cuồng nhiệt nhất của đội bóng bóng. Bà học thuộc lòng tên tuổi của từng cầu thủ đối thủ, phân tích điểm mạnh-yếu của từng đội, và thậm chí còn tranh luận với các phụ huynh khác về chiến thuật.
Bà bắt đầu xem các trận đấu bóng lông quốc tế, theo dõi các trang thể thao, vào ngay tối chí tham gia nhóm Facebook của phụ huynh có con chơi bóng lông. Mẹ tôi thường tâm sự: "Mẹ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hiểu về thể thao đến vậy, nhưng vì con, mẹ có thể học bất cứ điều gì."
Những người được ghi nhớ đáng nhớ
Như đã đề cập ở phần đầu về niềm tự hào, tôi vẫn nhớ như trong khoảnh khắc mẹ tôi nức nở khi đội tôi Đây là trận đấu của U19. Bà không khóc vì vui mừng mà khóc vì nhớ lại những tháng ngày vất vả cùng con qua.
Mẹ tôi kể: “Lúc đó mẹ chỉ nghĩ, tất cả những gì mình đã làm đều xứng đáng. Không phải vì huy chương, mà vì con đã trưởng thành rất nhiều.” Theo cuấn gia tâm lý gia đình trên kênh Gia Đình Việt , việc cha mẹ đồng hành cùng con trong thể thao không chỉ tạo kỷ niệm đẹp mà còn củng cố mối quan hệ gia đình.
Bài Học Cho Gia Định
Đã giải thích sơ bộ ở trên về thay đổi lối sống, việc làm có thể thao đã dạy cho gia đình tôi nhiều bài học quý. Mẹ tôi học cách chiến đấu, cách hỗ trợ mà không tạo ra áp lực, và điều quan trọng nhất là cách yêu thương con theo cách cần thiết.
Bà thường nói: “Mẹ không cần con trở thành thành nổi tiếng, mẹ chỉ cần con hạnh phúc và trưởng thành.” Đó chính là tình yêu tĩnh khiết nhất mà một người mẹ có thể dành cho con.
Nhìn lại quá trình này, tôi nhận ra rằng có thể thao tác không chỉ luyện luyện mà còn thay đổi cả gia đình. Mẹ tôi đã trở thành người mạnh mẽ hơn, hiển thị hơn, và yêu thương con nhiều hơn thông qua từng trận đấu, từng hơi hôi và nước mắt mà chúng tôi cùng chia sẻ.