Share Góc nhỏ văn thơ
Share to email
Share to Facebook
Share to X
By Phan Luong
The podcast currently has 36 episodes available.
Tác giả: Xuân Diệu (Việt Nam)
Xuân Diệu là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới. Ông mang ngọn gió rạo rực, thiết tha, nồng cháy, khao khát yêu thương đến cho thi ca. Những bài thơ của ông là thứ ngôn ngữ đại diện tiêu biểu cho thơ tình Việt Nam. Tiếc thay, tình càng nồng sâu, càng có nhiều tiếc nuối. Trong thơ ông luôn mang một nỗi niềm. Mời các bạn đến với hai bài thơ:
Bài thơ "Vì sao" trích trong tập "Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III)", NXB Hội nhà văn, 2004
Bài thơ Dại khờ trích trong tập "Gửi hương cho gió", NXB Hội nhà văn, 1992
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
-
In this episode, we use the song "sleepy puppy" and "I dont wanna feel" from Riddiman {youtube.com/prodriddiman)
Tác giả: Nguyễn Bính (Việt Nam)
Sinh năm 1919 ở làng thiện Vịnh, huyện Vụ Bản (Nam Định).
Không hề học ở trường, chỉ học ở nhà với cha và cậu.
Làm thơ từ năm 13 tuổi. Đã làm được gần một nghìn bài. Được giải khuyến khích về thơ Tự lực văn đoàn năm 1937.
Đã đăng thơ: Ngày nay, Tiểu thuyết thứ năm, Nam cường.
Đã xuất bản: Lỡ bước sang ngang, Tâm hồn tôi (Lê Cường, Hà Nội 1940), Hương cố nhân (Á Châu, Hà Nội 1941).
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Khiết Lam (Việt Nam)
-
Hôm nay, chúng ta sẽ đến với một truyện ngắn xinh xắn của tác giả Khiết Lam. Khiết Lam viết truyện đều đẹp, nhưng đẹp theo một cách thấm đượm nỗi buồn. câu chuyện này như đem tôi quay lại những khoảnh khắc trong quá khứ, của mười năm về trước, khi tôi chia tay với một người tại một ga tàu lửa ở đất nước Hà Lan xa xôi bên kia châu lục. Chúng tôi cũng đến từ những nơi rất xa xôi, mà thời gian của chúng tôi có với nhau thật ngắn ngủi. Khi chia tay, tôi từng bảo ‘hẹn ngày gặp lại’. Nhưng ngày gặp lại ấy, thấm thoắt đã một thập kỷ trôi qua, vẫn là không bao giờ thực hiện được. Trong chúng ta, có lẽ từng trải qua khoảnh khắc ấy. Chia ly, với một câu hẹn gặp lại trên cửa miệng, nhưng ngày đó là bao giờ, chúng ta chẳng dám hỏi. Hỏi để làm gì? Để khoảnh khắc chia tay càng thêm đau lòng? Hay để tự lừa gạt bản thân rằng sẽ sớm đến thôi?
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Lưu Trọng Lư (Việt Nam)
Bài thơ Một Mùa Đông kể lại một câu chuyện tình thơ mộng nhưng dang dở của thi sĩ với nhà điêu khắc Điềm Phùng Thị.
Hoài Thanh viết: "Tôi biết có kẻ trách Lư cẩu thả, lười biếng, không biết chọn chữ, không chịu khó gọt dũa câu thơ. Nhưng Lư có làm thơ đâu, Lư chỉ để lòng mình tràn lan trên mặt giấy. Tình đã gửi trong lời thơ, Lư không còn đoái hoài đến nữa.
Cô nữ sinh Phùng Thị Cúc, hoa khôi của trường nữ sinh Đồng Khánhvới gương mặt kiều diễm, đôi mắt đẹp và nụ cười có mà lúm đồng tiền, đón tàu từ Huế ra Hà Nội để theo học trường Thăng Long. Cô được chị mình gửi gắm cho một người bạn dẫn đi, một chàng thi sĩ trẻ tuổi mang tên Lưu Trọng Lư. Trong chuyến tàu ấy, cả hai không nói nhiều với nhau. Cô nữ sinh xứ Huế lo lắng nhìn ra khung cảnh trôi theo đoàn tàu, không biết rằng hình ảnh của cô dần in sâu vào tâm tưởng nhà thơ trẻ.
Đưa cô Cúc về tận nơi ở trọ, Lưu Trọng Lư vô tình gặp người quen là nhà thơ Phạm Hầu, lúc đó đang học trường Cao Đẳng Mỹ Thuật ở Hà Nội. Khi lên gác nhà bạn chơi, vừa bước vào một căn phòng và mở cứa sở ra, Lưu Trọng Lư lại nhìn thấy hình ảnh nàng thơ xứ Huế xinh đẹp mà ông vừa chia tay ít phút trước đó, đang ở bên khung cửa sổ của căn phòng đối diện. Chàng trai trẻ liền ngỏ ý được ở trọ chung phòng với người bạn Phạm Hầu.
Suốt mùa đông năm đó, Hà Nội giá lạnh như được sưởi ấm bằng một thứ tình cảm thầm lặng, trong sáng và mơ mộng, với cửa sổ 2 phòng ít khi nào đóng lại, với ánh mắt hai bên thường nhìn nhau thật lâu nhưng không thổ lộ điều gì.
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Anton Chekhov (Nga)
Dịch giả: Phan Hồng Giang - đăng trong tập truyện Khóm Phúc Bồn Tử (NXB Kim Đồng, 2004)
-
Anton Pavlovich Chekhov (sinh năm 1860, mất 1904) - biên kịch và nhà văn truyện ngắn người Nga, thường được xem là một trong những tác gia truyện ngắn vĩ đại nhất trong lịch sử. Sự nghiệp biên kịch của ông để lại bốn tác phẩm kinh điển, và những truyện ngắn hay nhất của ông được đại đa số các nhà văn, nhà phê bình đánh giá cao. Cùng với Henrik Ibsen và August Strindberg, Chekhov thường được coi là một trong ba nhân vật tiêu biểu trong thời kỳ đầu của chủ nghĩa hiện đại ở lĩnh vực sân khấu. Chekhov hành nghề bác sĩ y khoa trong phần lớn sự nghiệp văn học của mình: "Y học là người vợ hợp pháp của tôi", ông từng nói, "và văn học là tình nhân của tôi." Mời các bạn lắng nghe một truyện ngắn khá dí dỏm nhưng thông điệp rất hiện đại của Chekhov, và nhiều khi ta thấy mình trong đó, với những nỗi lo sợ... rất lạ kỳ.
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Trần Dần (Việt Nam)
-
"(Gửi em K(*) những ngày phải xa nhau)
Như một câu hỏi muôn thuở của các triết gia “tại sao chúng ta tồn tại?”, hay câu hỏi của các nhà khoa học “chúng ta đến từ đâu?”, những nhà thơ, nhà văn không ngừng đi tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi “tình yêu là gì?”. Xuân Diệu đã từng nói yêu là chết trong lòng một ít, để rồi cũng phải lắc đầu “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!".
Thế mà, Trần Dần, trong bài thơ “Tình yêu”, lại định nghĩa được tình yêu, và định nghĩa theo một cách rất lạ, rất trần trụi và gai góc, rất điên dại chứ không phải màu hồng. Để hiểu bài thơ này, có lẽ cũng phải hiểu cuộc đời của Trần Dần. Ông sinh năm 1926, mất năm 1997 tại Nam Định. Trần Dần tham gia kháng chiến chống Pháp từ sớm, vào Đảng Cộng Sản năm 49, rồi cùng các bạn hữu lập ra nhóm văn nghệ quân đội đầu tiên - Nhóm Sông Đà. Ngay từ trẻ, trong thơ và cả con người ông đã luôn tôn vinh việc cách tân. Ông làm và viết những gì người khác không dám làm, không dám viết. Ở cuốn Sổ bụi 1988, ông có viết: “Tôi thích viết cái chưa biết, mặc các ông viết cái đã biết. 90 có hoàn thành không? có thành công không để mà đốt đi? Tôi đã đốt tôi đi không phải chỉ đôi lần… cái chưa biết - cái khó - thậm chí cái bất khả thu hút và đắm đuối tôi”. Khi chiến tranh với Pháp thắng lợi, Trần Dần xin ra khỏi Đảng, ông tham gia Phong trào Nhân văn - Giai phẩm, lên tiếng đòi tự do, thường xuyên xuất bản các tác phẩm mang tính cách tân, phê phán, thậm chí đã từng bị bắt giam vì phản đối cải cách ruộng đất. Nhưng ông không ngừng viết, cũng không phàn nàn. Cuộc đời ông là một chuyến hành trình rực rỡ của việc truy cầu cái mới, và dù bao chông gai, dù những hậu quả dai dẳng theo ông đến cuối đời, Trần Dần không lúc nào mất niềm tin vào công cuộc của bản thân, vào những tác phẩm đáng tự hào của mình.Trần Dần được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007, 10 năm sau ngày ông mất, và những tác phẩm của ông lần nữa được xuất bản trên mảnh đất ông từng chiến đấu trong thời thanh xuân để giành lấy độc lập tự do.
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Tuân (Việt Nam) - đăng trong tập truyện ngắn, tùy bút "Vang bóng một thời" (1940)
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Có gì đáng quý hơn 2 chữ thiên lương. Khi nhớ về những năm cắp sách đến trường, tôi thường nhớ về CHữ người tử tù, về Huấn Cao, về quan ngục, về mấy dòng văn tỉ mẩn đẹp đẽ của NGuyễn Tuân. Có những thứ ta đọc, tôi trộm nghĩ, đã định hình cách mà ta sống, tín niệm mà ta theo suốt cuộc đời. Sau này, khi đọc lại, tôi nhận ra rằng bức tranh đẹp mà Nguyễn Tuân vẽ ra qua tác phẩm ấy là bức tranh rất hiện thực: Huấn Cao vẫn là tử tù, vẫn sẽ bị xử giảo, người nhận chữ có rời khỏi nơi ngục giam nhơ nhuốc ấy không vẫn là câu hỏi mở. Ông không muốn khuyên ta hãy sống thiện lương. Ông chỉ muốn chỉ ra rằng có những người dù lâm vào hoàn cảnh nào, vẫn sống một lòng thơm như chén mực mới mài, và với họ, chốn ngục giam hay đời sống bình thường cũng có khác mấy đâu. Nguyễn Tuân trải tài văn của mình trong từng con chữ, mỗi câu mỗi từ đều điêu luyện và đẹp đẽ đến tận cùng của ngôn ngữ tiếng Việt – là nét đặc trưng không lẫn lộn của văn chương Nguyễn Tuân. Sinh năm 1910, mất năm 1987, ông để lại nhiều tập truyện, tiểu thuyết, tùy bút, với đủ cái ngông, cái hoài cổ, cái xê dịch, nhưng chưa từng ở đâu, tiếng Việt lại đẹp như trong đôi tay của nhà văn Hà Nội này.
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nabil Naoum (Ai Cập)
Dịch giả: Miêng - đăng trong Tuyển tập Truyện dịch Miêng (2000)
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Hôm nay, chúng ta thử đổi gió với một tác giả có lẽ còn xa lạ với độc giả Việt Nam, với văn phong cũng rất khác so với các truyện trước đây được đọc trên kênh của mình. Đây là Một trong những truyện ngắn tiêu biểu của Nabil Naoum nhà văn Ai Cập nổi tiếng những năm 1980. Là một nhà văn giao thời, ông viết văn với vốn sống phong phú không chỉ trong lĩnh vực văn chương, mà còn là những năm tháng hành nghề kỹ sư ở Hoa Kỳ, cũng như tình yêu dành cho nước Pháp. Nhiều tác phẩm của ông đã được dịch ra tiếng Pháp. Một câu chuyện kỳ lạ, diễn ra khi đôi vợ chồng tân hôn bị hư xe giữa sa mạc mênh mông, khi đứng trước nỗi nguy hiểm cận kề, và ở đằng xa là một miệng giếng, nơi bóc trần bản chất thật sự của con người.
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://linktr.ee/phanluong
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Xuân Quỳnh, Lưu Quang Vũ (Việt Nam)
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Thơ tình cuối mùa Thu (Tự hát, 1984) và Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó (Mây trắng đời tôi, 1989) là hai bài thơ có nhiều điểm tương đồng thú vị, là lời tình tự giữa hai vợ chồng trong cảnh mùa thu. Một mùa thu lắng lo của Xuân Quỳnh trong suy nghĩ về những gì sẽ qua đi, và một mùa thu ấm áp của Lưu Quang Vũ vẫn còn ở lại. Ngoài trời, những cơn mua thu vẫn còn đang rào rạc, mời các bạn lắng nghe hai bài thơ của đôi vợ chồng Vũ, Quỳnh, để có thêm chút nồng nàn của tình yêu, và càng tin hơn vào tình cảm và những gì tốt đẹp ở quanh ta.
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://linktr.ee/phanluong
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Trần Hoài Dương (Việt Nam)
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Đây là một câu chuyện tôi từng đọc qua thuở ấu thơ. Không hiểu sao, tựa đề này cứ mãi nằm trong đầu tôi cho đến tận bây giờ. Có lẽ vì nó có đầy đủ những gì khiến người ta nhớ mãi. Một chút ngọt ngọt, một chút bâng khuâng, và rất nhiều tiếc nuối. Tác giả, cố nhà văn Trần Hoài Dương, sinh năm 1943, mất năm 2011 là một nhà văn ân cần với con chữ và tâm huyết với nghề văn, nghề báo. Ông để lại cho đời rất nhiều tác phẩm hay, cả truyện ngắn, truyện dài, và kịch bản phim, trong đó xuất bản năm 1994 trong tập truyện ngắn cùng tên là câu chuyện nhỏ xinh này.
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://linktr.ee/phanluong
Bạn có thể theo dõi podcast "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
The podcast currently has 36 episodes available.