TẬP 31-CÂU CHUYỆN VỀ TRƯỞNG LÃO MAHĀKASSAPA VIỆC XA LÌA BA Y-ẤN ĐỊNH RANH GIỚI-HỦY BỎ RANH GIỚI & HAI LỄ UPOSATHA-BỐN LOẠI HÀNH SỰ UPOSATHA(162-166)
Phần kinh văn này ghi lại lời dạy của đức Thế Tôn về các nguyên tắc hành sự Uposatha, đặc biệt là về việc thiết lập ranh giới cộng trú và cách duy trì ba y của chư Tăng.
Đại đức Mahākassapa, trên đường đi đến lễ Uposatha tại thành Rājagaha, đã gặp khó khăn khi vượt sông, khiến các y của ngài bị ướt. Sự kiện này dẫn đến những thảo luận trong hội chúng về việc giữ gìn y phục, từ đó Đức Thế Tôn thiết lập quy định rõ ràng về ranh giới không bị phạm tội khi xa lìa ba y. Ngài cũng chỉ định rằng, ngoại trừ làng và vùng ven làng, y phục của tỳ khưu phải được bảo quản nghiêm túc.
Đức Thế Tôn cũng giảng dạy chi tiết về cách ấn định, duy trì và hủy bỏ ranh giới đồng cộng trú, để đảm bảo sự hòa hợp và thanh tịnh trong cộng đồng Tăng đoàn. Không những thế, Ngài còn giảng giải về bốn hình thức hành sự Uposatha và chỉ có hành sự Uposatha “Đúng Pháp có sự hợp nhất” mới được phép thực hiện, trở thành khuôn mẫu chuẩn mực cho sự hòa hợp và thanh tịnh của chư Tăng.
Mỗi lời kinh là một sự nhắc nhở về sự tinh tấn, thanh tịnh và nghiêm trì giới luật. Qua từng đoạn văn, chúng ta không chỉ học được nguyên tắc sống thanh tịnh mà còn thấu hiểu hơn về sự cộng trú, sự bảo vệ và duy trì Pháp bảo của người xuất gia.