The Zen traditions of China and Japan were always reaching for creative ways of illuminating a person’s true nature.
A monk asked, “What is the substance of the true person?”
The Master said, “Spring, summer, autumn, winter.”
The monk said, “In that case, it is hard for me to understand.”
The Master said, “You asked about the substance of the true person, didn’t you?”
Ta không phải chỉ là 1 mùa duy nhất nào hết. Nó cũng như thiên nhiên, biến đổi và chuyển hóa liên tục trong cuộc sống. Ta không thể định nghĩa hay đóng khung cái ta đó lại thành một cái gì cố định được.
Đừng mong cầu một cái gì cố định hay hoàn hảo hết. Ta đừng bắt mình lúc nào cũng phải an vui, và ngược lại ta cũng đừng nắm giữ một phiền não, nội kết, nào đó trong tâm hoài làm gì. Vui, buồn, cũng như 4 mùa, chắc chánh là sẽ đến và đi. Đừng mong cầu hay nắm bắt 1 mùa nào hết.
The water in the glass is muddy, but is not mud. Đôi khi cuộc sống ta bị muddy, bởi những phiền não, cảm xúc khó khăn, nhưng đó không phải là mình.