Tích Xuân không đợi họ nói hết lời, mặt đỏ lên, bảo:
- Chị cả Trân đuổi được các cô. Tôi lại không đuổi được các cô hay sao ?
Các ni cô biết Tích Xuân một lòng muốn đi tu, liền tìm lời nói khích:
- Chúng tôi lỡ lời, xin cô đừng chấp. Các bà và các mợ đời nào lại chiều theo ý muốn của cô ? Lại xảy ra chuyện lôi thôi thì thật không ra làm sao. Chúng tôi nói vậy cũng là vì cô đấy.
Tích Xuân nói:
- Việc này chờ xem sao đã.
Thấy câu chuyện không hay. Bọn Thái Bình liền đưa mắt ra hiệu. Họ hiểu ý, cũng sợ, nên không dám gợi chuyện, liền cáo từ ra về.