Giữa cuộc đời đầy biến động, thân này như bọt nước, như ảo ảnh – mong manh, vô thường. Nhưng giữa đống rác trần ai ấy, một đóa hoa có thể nở. Đóa hoa ấy là giới hạnh, là trí tuệ, là người biết sống tỉnh thức giữa đời.
Trong “Phẩm Hoa” của Kinh Pháp Cú, Đức Phật mời gọi chúng ta chiêm ngắm cuộc đời như một vườn hoa. Có những người mê hoa mà lạc lối, như người hái hoa không khéo, bị thần chết cuốn đi giữa lúc còn say đắm. Nhưng cũng có những bậc Thánh – như ong đến với hoa, chỉ lấy nhụy mà không tổn hại – sống giữa thế gian mà không bị thế gian làm ô nhiễm.
Từng bài kệ trong phẩm này là những đóa hoa – vừa đẹp, vừa thơm, vừa mang ý nghĩa sâu xa. Là lời thức tỉnh: đừng nhìn lỗi người, hãy nhìn lại mình. Là sự nhắc nhở nhẹ nhàng: giới hạnh chính là hương thơm ngược gió, lan tỏa khắp mười phương.
Mời bạn bước vào khu vườn của Pháp, và chọn hái cho mình những đóa hoa bất diệt.