Nếu mọi người còn nhớ, trong tập 42, mình có kể về cái khoảnh khắc mờ mịt khi mà mình tự vỗ vai động viên bản thân, cám ơn cơ thể mình trong chuyến leo Nhìu Cồ San cực kỳ mệt mỏi, mưa và vài thương tích hồi tháng 9 năm ngoái. Thế là 5 tháng sau chuyến đi ấy, đầu tháng 2 này, mình đã quyết tâm đi lại Nhìu Cồ San, trên một hành trình chinh phục lại chính mình. Ấy là bởi núi to và hùng vĩ quá, thật khó để tự nói rằng mình đã chinh phục được nó. Nhưng về cơ bản, mình tự tin đã chinh phục được chính mình, bởi lần này, mình không có cảm giác tém tuyệt vọng kia, và ngoài màn mưa, sương và những tán lá cây rậm rạp của khu rừng, mình còn thưởng thức được nó…