Câu chuyện ngụ ngôn về một ngôi làng bị lũ lụt để minh họa cho vai trò quyết định của người lãnh đạo trong việc diễn giải các tình huống thực tế. Tác giả nhấn mạnh rằng trong ngành ngân hàng, những con số và dữ liệu rủi ro thường bị lu mờ bởi cách mà cấp trên giải thích hoặc xoa dịu chúng. Thay vì đối mặt với sự thật khắc nghiệt như nợ xấu hay dòng tiền suy yếu, các tổ chức có xu hướng tin vào những thông điệp trấn an mang tính chủ quan. Điều này dẫn đến sự chủ quan nguy hiểm, khiến hệ thống mất đi khả năng phòng vệ trước những hiểm họa thực sự hiện hữu. Qua đó, nguồn tin khẳng định một hệ thống quản trị tốt phải dựa trên sự trung thực của dữ liệu thay vì những lời diễn giải dễ nghe nhưng thiếu thực tế."Sự kiện không quan trọng, lãnh đạo nói gì về sự kiện đó mới quan trọng"