Suy Niệm Lời Chúa
THỨ TƯ TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
Ngày 19/10/2022
GKGĐ GP Phú Cường
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (12,39-48)
39 Hôm ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu.40 Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.41 Bấy giờ ông Phê-rô hỏi: ”Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người?”.42 Chúa đáp: ”Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc?43 Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta.44 Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình.45 Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng: ”Chủ ta còn lâu mới về”, và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa,46 chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín.47 ”Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều.48 Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn”.
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Giờ chết đến với con người rất bất ngờ! Đối với người Công giáo, giờ chết còn được xem là giờ Chúa đến. Giờ ấy bất chợt lắm, bất chợt tựa như chủ nhà chẳng thể biết được khi nào trộm đến viếng nhà. Như vậy phải chăng Chúa đang làm khó con người? Không phải thế. Chúa không làm khó chúng ta, mà chỉ có chúng ta tự làm khó mình thôi.
Vì thế, nơi trang Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra cho mỗi người một giải pháp thật tuyệt vời để giải quyết vấn đề nan giải trên. Giải pháp ấy là sự tỉnh thức. Tỉnh thức ở đây thể hiện qua hình ảnh của hai người đầy tớ trong dụ ngôn.
Người đầy tớ thứ nhất: được Chúa Giêsu khen vì anh ta trung tín và khôn ngoan. Trung tín để nhận ra tất cả những gì mình có đều là do Thiên Chúa ban, và chúng ta chỉ là người quản lý mà thôi. Mà đã là người quản lý thì cần phụng sự chủ của mình trong sự kính yêu. Khôn ngoan để nhận ra cuộc đời này có nhiều điều hấp dẫn lắm, nhưng chúng thuộc về thế gian này, và nhiều khi chúng làm cản trở con đường ta theo Chúa. Cho nên, khôn ngoan để đủ tỉnh táo mà chỉ biết chọn Chúa là cùng đích của ta mà thôi.
Còn người đầy tớ thứ hai: bị chủ lên án. Chủ lên án không phải lúc hắn đang thiếp đi trong cơn mộng mị. Không phải lúc hắn chối bỏ chủ. Mà chủ lên án vào ngay lúc hắn đang thù ghét và đối xử bất nhân với những người bạn đầy tớ của mình.
Đưa ra hai hình ảnh đó, phải chăng Chúa Giêsu đang nhắc lại cho chúng ta nhớ về hai giới răn quan trọng nhất của người Kitô hữu, là mến Chúa và yêu người hay sao? Hai giới răn ấy tóm lại trong tất cả những gì gọi là giao ước giữa Thiên Chúa và dân Ngài. Hai giới răn ấy được xem như hai ngọn đèn của tâm hồn mà chúng ta phải luôn biết duy trì cho nó cháy sáng trong khi chờ Chúa đến.
Như vậy, tỉnh thức ở đây còn được giản lược trong một chữ: đó là “yêu”. Yêu như thánh Gioan đã nói: “Nếu ai nói: Tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy” (1Ga 4,20). Do đó, “ai yêu mến Thiên Chúa thì cũng phải yêu thương anh em mình” (Ga 4,21).
Lạy Chúa, trên hành trình tiến về đời sống vĩnh cửu, xin giúp chúng con, một tay luôn biết nắm chặt lấy bàn tay của Chúa và tay còn lại nắm lấy bàn tay của tha nhân trong tình bác ái, vì đó mới là thái độ đúng đắn của tỉnh thức như Chúa dạy. Amen.