Gửi cậu, người đang đi qua những chênh vênh của tuổi đôi mươi.
Tựa như một vì sao nhỏ giữa tinh hà bao la, có chăng đôi lần cậu lạc lối, loay hoay tìm kiếm câu trả lời cho sự tồn tại của bản thân mình. Những mảnh ký ức vụn vỡ từ miền xưa cũ như một cơn sóng, cứ đến dồn dập và cao dần, cuốn trôi đi mọi hy vọng mà cậu cố gắng bám víu. Để rồi khi nhìn lại, cậu cảm thấy mình thật đơn độc trong những thương tổn ấy. Cứ như thế, trái tim cậu dần trở nên mong manh, đầy ắp những nỗi buồn và ngổn ngang sự trống rỗng.
Nhưng đã bao giờ cậu tự hỏi, tại sao cây táo vẫn nở hoa, nắng vẫn đến sau cơn mưa?
Trên chuyến hành trình dài mang tên đời người, sẽ có những lúc, cậu thấy bản thân như đang mắc kẹt trong một vũ trụ tĩnh lặng, không một điểm sáng dẫn lối. Nhưng cây táo vẫn nở hoa sau mùa đông giá lạnh, nắng rồi cũng sẽ tỏa sáng sau cơn mưa u ám. Và có lẽ, nếu thử nhìn nhận cuộc sống qua một lăng kính khác, cậu sẽ nhận ra xung quanh vẫn luôn có những người yêu thương và tin tưởng mình vô điều kiện.
Vậy nên, hy vọng cậu đừng phủ định bản thân, cũng đừng dễ dàng buông xuôi trước giông bão. Bởi lẽ, sự tồn tại của mỗi chúng ta đều có ý nghĩa trên cuộc đời này.
Đông qua, xuân đến, khi ngày mai nắng lên, bình yên rồi sẽ lại ghé thăm.
Vol 150 - “Dòng thư nắng ký tên” được thực hiện bởi:
Hỗ trợ biên tập: Hyn, Chũ