1: Cuộc sống không thể lúc nào cũng thuận tâm vừa ý, không thể chỗ nào cũng hoàn mỹ tinh khôi. Có lúc gặp phải những chuyện thị phi mà chúng ta có giải thích cỡ nào cũng chỉ là uổng sức phí công. Vậy chi bằng chúng ta hãy cười mà bỏ qua, thời gian sẽ trả lời tất cả.
Làm người, tâm an, vạn sự an, ung dung tự tại, tâm rộng, thiên địa rộng, không người hiềm khích. Kể về người tâm rộng có thể bao dung thiên hạ, trong lịch sử từng có một câu chuyện nhỏ như sau: Tại Đường Vân, Phụng Hóa, Trung Quốc có một gia thôn nhỏ tên là Uông Gia Thôn, trong thôn có hơn chục gia tộc: Lưu, Bối, Hồ, Thành, Đổng, Lạc, Chu, Mao, Trúc, Uông, Chung… cùng chung sống hòa thuận với nhau, tình thân như anh em một nhà. Tất cả những nét đẹp văn hóa truyền thống này đều được bắt nguồn từ Uông Thái Công của Uông gia mà hình thành.
Trước đây rất lâu, có một ngày lợn nuôi của nhà họ Uông xổng chuồng chạy sang giẫm hỏng hết rau trong vườn nhà họ Đổng. Người nhà họ Đổng phát hiện nên đã dùng gậy đánh chết lợn nhà họ Uông rồi đem làm thịt ăn. Người nhà họ Đổng ỷ nhà mình người đông thế mạnh, tự nhủ rằng nếu như người nhà họ Uông đến đòi thì sẽ đánh cho một trận nhớ đời.
Sau khi sự việc bị phát hiện, anh em nhà họ Uông tay cầm khí giới chuẩn bị động thủ với gia đình nhà họ Đổng. Uông Thái Công nói: “Lợn nhà mình giẫm hỏng rau người ta, theo lý thì phải bồi thường, mọi người đừng có gây chuyện nữa”. Các anh em con cháu nghe Uông Thái Công nói vậy thì đều không phục, Uông Thái Công phải cố gắng...
2: Ngày xưa có một vị phú ông rất giàu có, tiền muôn bạc vạn, tài sản dùng suốt đời không hết, lại có người vợ vừa xinh đẹp vừa hiền đức, nên ông ta đã hạnh phúc lại càng hạnh phúc hơn…
Nhưng niềm vui của ông ngắn chẳng tày gang, hạnh phúc thật vô thường, chẳng phải cổ nhân thường nói: “Hoa không nở ba tháng, người không sướng ba năm” đó sao? Không bao lâu sau, vị phú ông này từ từ rơi vào tình cảnh buồn khổ. Không ai còn thấy ông với vẻ mặt hân hoan của những ngày xưa nữa. Tại sao vậy? Cũng là từ đứa con trai của ông mà ra cả.
Chuyện là vị phú ông này lập gia đình một thời gian lâu mới sinh được một đứa con trai, ngày đứa bé ra đời cả nhà ông vui mừng khôn xiết. Nhưng bất hạnh thay, con trai ông vừa mới chào đời đã mang trọng bệnh. Theo như lời thầy thuốc chẩn bệnh thì đó là do những mụn nhọt độc hại mọc trên da đứa bé khiến nó khóc cả ngày lẫn đêm, thế nhưng danh y nào được gia đình phú ông mời đến cũng đều lắc đầu không chữa lành được. Vì thế mà nét mặt của vị phú ông càng ngày càng buồn rầu ủ dột.
Tội nghiệp đứa bé, rất nhiều thầy thuốc đã đến chữa trị rồi, mà nó vẫn cứ đêm ngày khóc la vì đau đớn, cuộc sống thật là khổ sở. Tiếng khóc gào rên rỉ của nó làm náo động tới cả bà con làng xóm, nên người ta đặt tên cho cậu bé là...