Send us a text
NGƯỜI GỬI: 1 thằng gia trưởng
e xin chào thầy xin chào tất cả mọi người
e đặt tên 1 thằng gia trưởng là đang nói chính bản thân mình,1 kẻ gia trưởng mà chính bản thân mình cũng chẳng biết.
e năm nay 30 tuổi,đã có gia đình và 1 bé 2 tuổi,vợ e nhỏ hơn e 8 tuổi,có lẽ còn quá nhỏ để có thể có những cái suy nghĩ chín chắn giống e được,
cuộc sống vẫn chưa ổn định vì nhiều lần làm ăn thua lỗ vẫn đang còn phải trả nợ.
gia đình thì thường hay cãi vã rồi chiến tranh lạnh đôi khi vì những cái lí do vớ vẫn không đáng nhắc đến.
hầu như mọi chuyện đều do bản thân e nhưng mà chính mình nhiều lúc không hiểu tại sao mình lại nói ra những lời khó nghe và làm tổn thương vợ mình,người mình thương thật sự.
chính bản thân e là người luôn mưu cầu hạnh phúc,luôn muốn gia đình vui vẻ và có cuộc sống tốt hơn,nhưng bản thân yếu kém,tự ti vì mình chưa đủ khả năng lo cho gia đình thiếu thốn đủ thứ,làm việc mệt mỏi,suy nghĩ nhiều,mất ngủ, bản thân luôn mệt mỏi và stress,khiến bản thân mình trở thành 1 con người cọc cằn,khó chịu,làm gì cũng muốn phải theo ý mình,nếu không lại cãi vã rồi lại chiến tranh lạnh.
vẫn biết mình sai nhiều lắm nhưng bản thân chưa 1 lần chủ động mở lời xin lỗi,bản thân kiêu ngạo đến đáng sợ, hầu như vợ e luôn là người chủ động làm hoà.
vợ e vẫn còn nhỏ tuổi chưa trải đời nhiều,cô ấy rất tốt,tốt hơn gấp nhiều lần những người e đã từng gặp chỉ có 1 điều không tốt đó là vô tâm,vô tâm đến đáng sợ.
nhiều lúc e nghĩ cô ấy cái gì cũng tốt chỉ có cái không tốt là cô ấy không yêu mình.nếu thật sự yêu mình cô ấy có vô tâm như vậy không?
nhiều lúc e lại nghĩ hay là do chính bản thân mình quá khó chịu và cọc cằn khiến cho chính vợ mình cũng k dám chia sẽ những điều mà cô ấy muốn được người bên cạnh an ủi,trở che,người bên cạnh cô ấy lúc cần.
bản thân mình quá áp đặt cô ấy không cho cô ấy được chọn những thứ mà cô ấy muốn,chính mình làm cho cô ấy ngày càng không muốn chia sẽ những vấn đề cuộc sống.
nhiều lúc e nghĩ về chính bản thân mình lại thấy tự nhục,mình chẳng là cái thá gì mà tại sao cứ tự cao tự đại không bao giờ chịu bỏ cái tôi xuống để nhẹ nhàng với người mà mình vẫn luôn yêu thương,vẫn muốn thay đổi nhưng mỗi lần có chuyện gì không vừa ý lại nóng nãy,cọc cằng,không thể kiềm chế được,vẫn biết là rất sai nhưng chính bản thân mình không kiềm được cái tánh nóng nãy 1 cách quá đáng.cảm thấy bản thân mình như 1 sợi dây trói buộc cô ấy vậy,nhưng không biết cách nào để tháo sợi dây đó ra được.
hôm nay lại 1 lần nữa e lại nói những lời mà chính mình cũng chẳng hiểu sao lúc mình nóng lên mình lại nói như vậy,thậm chí nói lời chia tay và chặn hẳn fb,già đầu mà sao hành xử như 1 đứa trẻ trâu vậy,muốn gọi cô ấy nhưng lại không chịu gọi,nhưng lại suy nghĩ mất ăn mất ngủ vì không biết cảm giác cô ấy như thế nào,mỗi lần cãi vã như thế này hầu như e lại mất ngủ 2 3 ngày liên tục nếu như cô ấy không gọi hoặc nhắn tin để làm hoà nhưng bản thân chưa từng cầm điện thoại lên mà mở lời xin lỗi.nhiều lúc chẳng hiểu bản thân mình như thế nào nữa.
xin thầy cho e lời khuyên ạ.
e cảm ơn thầy và tri kỉ cảm xúc ngày nào cũng nghe tri kỉ cảm xúc,nghe đi nghe lại nghe tới nghe lui.e hiểu được rất nhiều thứ nhưng lại không làm được.ngày nào cũng mở nghe vừa làm việc,bữa nào không nghe là thấy nhớ nha.