Ngay đây, chúng ta không cần theo một tôn giáo nào cả nhưng trong lòng mình rũ sạch những phiền não hận thù, yêu thương quý kính mọi người mọi loài, tha thứ cho những điều mà từ trước tới giờ trong lòng mình bị gút mắc thì chúng ta tự động sẽ bình an phúc lạc. Thật ra tất cả các tôn giáo đều khuyên tín đồ của mình làm điều này nhưng không mấy ai làm được … Ngược lại oán hận thù hằn thì mỗi ngày một chồng chất lên. Những nhà cầm quyền thì chế tạo vũ khí gây ra chiến tranh tàn sát giết chóc nhau. Những người có thế lực mạnh thì luôn luôn lấn lướt kẻ yếu, dùng mọi thủ đoạn để hủy diệt nhau, dùng thế lực của mình để áp chế người khác … Chính mình đã gây nhân bất an thì làm sao có sự bình an? Mình đang đứng trên bờ vực nguy hiểm mà đòi sự bình an thì điều này sẽ không bao giờ có. Cho nên trong lòng lúc nào cũng lo âu sợ hãi tìm đủ cách để bảo vệ mình và người thân của mình… Nhưng làm sao bảo vệ được? Làm sao bình an được khi nhân tố tàn sát hận thù ở ngay trong lòng mình? Vì vậy thế giới này sẽ không có được một ngày bình yên trong khi nhân loại rất cần điều này.
We do not need to follow any religion, but if we can utterly rid of the mind of torment and hostility, if we can love and respect all people and all species, and if we can forgive anything that has tied a knot in our heart-mind, then we would automatically become peaceful and blissful. In reality, all religions recommend their followers to do the same thing, but not too many can do it…. On the contrary, hatred and animosity continue to pile up day after day. The governments develop arms and cause deadly wars to happen. Those with power constantly intimidate and ambitiously push others over, adopt devious ploys to eliminate each other and employ their authoritative influence to suppress others…. It is us who conceive the seeds of turbulence, then how can there be any peace and stability? We are standing on the brink of peril, yet demand peace, so it will never happen like that. Thus, in our mind, we always have anxiety and fear, and we look for different ways to protect ourselves and our loved ones.… But how can we protect them? How can there be any peace and stability when the causes of deadly destruction and animosity are within our own mind? This world, therefore, will not have a single peaceful day, yet mankind utterly needs it.
Не нужно следовать никакой религии, но, если нам удастся совершенно избавить ум от смятения и враждебности, если мы сможем любить и уважать всех людей и все виды, если мы отпустим все, что оставило след в нашем уме и сердце, мы автоматически исполнимся покоя и блаженства. По сути, все религии рекомендуют своим последователям то же самое, но немногие на это способны… Напротив, ненависть и вражда продолжают расти день за днем. Правительства наращивают военную мощь, что становится причиной смертоносных войн. Те, кто обладает властью, постоянно запугивают и унижают других ради собственных амбиций, идут на изощренные уловки, чтобы уничтожить друг друга, и используют свои властные полномочия, чтобы подавить других… Именно мы укореняем семена бури, так откуда же взяться миру и стабильности? Мы стоим на краю гибели, но требуем покоя, а такого никогда не случится. Следовательно, в нашем уме всегда присутствуют тревога и страх, и мы ищем способы защитить себя и своих близких… Но как их защитить? Как может существовать мир и постоянство, если причины смертельных разрушений и вражды таятся в нашем собственном уме? И потому в мире не бывает ни единого дня покоя, а человечество в этом отчаянно нуждается.